Giáo bá - Chương 2: Áo bông tri kỷ hay áo bông ác độc

Tại Dã là người cuối cùng rời đồn công an.

Mấy cái giảng nghĩa khí bạn bè đã sớm xám xịt mà bị anh chị họ từng người đón về nhà rồi, chỉ có anh, còn bị một cái thật thật giả giả con gái riêng của bố xuất hiện, ở đồn công an bị giáo dục nửa ngày.

Đứa bé mãnh liệt yêu cầu ” Cùng ba ba cùng nhau về nhà”, vì thế sau khi đăng kí các thể loại tin tức Tại Dã có thể đem cô đi.

Thời gian có chút muộn, đứa bé buồn ngủ ngã trái ngã phải, Tại Dã không thể không bế đứa trẻ dưới sự chỉ đạo của nữ cảnh sát nhiệt tình.

18 tuổi thanh niên vẻ mặt kì lạ, tư thế kỳ quái mà ôm đứa bé nho nhỏ ra đồn công an.

Chờ đến lúc đi qua một con phố, rời ra tầm mắt đồn công an,Tại Dã đột nhiên dừng lại, xách theo cổ áo đằng sau của đứa bé, một tay xách cô từ trong ngực lên , đặt ở trên bồn hoa ven đường.

Bồn hoa bênh cạnh tuy rằng có cao nhưng đứa bé quá lùn, đứng ở trên bồn hoa mà cẫn chỉ tới trên phần eo của anh một chút.

Bỗng dưng bị đặt xuống Dư Thiên lung lay đứng vững, buồn ngủ có chút ngốc mà nhìn thanh niên ở trước mặt đổi sắc mặt, theo bản năng mở hai tay.

Tại Dã giơ tay ngăn động tác của cô, biểu tình mỉa mai đánh giá cô, nhìn từ trên cao xuống hỏi: “Em tên Thiên? Người tình nào của ba anh sinh? Em là con gái Tại Diên đúng chứ? Bacủa mình cũng không nhận ra?”

Dư Thiên dùng biểu tình giống chết náy nhìn anh. Trẻ con buồn ngủ thật không nói đạo lý, đầu óc cũng không chuyển động, một chữ cô cũng không nghe đi vào, càng miễn bàn giải thích ý nghĩa, hiện tại cô chỉ muốn ngủ.

Tại Dã nhìn biểu tình ngu ngu của đứa trẻ, không kiên nhẫn chậc miệng, lấy ra di động muốn tìm ảnh của Tại Diên là cho đứa bé xác nhận, nhưng kiếm nữa ngày, cậu mới nhận ra chính mình không có một cái ảnh nào của bố ruột.

Tình cảm cha con bọn họ nông cạn tới mức đã nửa năm không liên lạc, cậu lập tức vào wechat trang cá nhân Tại Diện muốn tìm một cái ảnh cũng không phân biệt được đâu là tài khoản wechat của ba ruột.

Thật vất vả tìm được, cậu click mở hình ảnh giơ đến Dư Thiên trước mắt: “ Xem đi, đây có phải ba em?”

Dư Thiên chỉ nhìn thoáng qua, đối với ảnh chụp người đàn ông trung niên có chút biến dạng không có hứng thú, quay qua Tại Dã vươn tay hướng anh, không có cảm tình mà gọi: “ Ba, ôm.”

“Hừ,em có phải hay không có chút ngốc, có thể nói cái khác không?” Tại Dã có chút hối hận mang cô ra.

Nếu không vẫn trực tiếp liên hệ cho bí thư của ba đến đây đón.

Vừa mới nghĩ như vậy, buồn ngủ đến mức không thể đứng thẳng Dư Thiên đã làm cái động tác ngồi xổm chuẩn bị nhảy.

Tại Dã cầm di động tìm kiếm danh bạ nheo mắt:

“Em làm gì đó?!”

“Nhảy!” Dư Thiên nhảy về phía trước.

Tại Dã hét một tiếng, tay nhanh nhẹn mà vớt lấy cô, kết quả vì ôm người mà bất cẩn quăng ngã di động ở bồn hoa bên cạnh, lại rơi xuống vũng nước, phát ra âm thanh là trái tim vỡ nát.

Mà Dư Thiên lúc bị anh ôm được trong nháy mắt, nghiêng đầu, ngủ chết đi.

Tại Dã một tay ôm lấy đứa trẻ, thực khó chịu mà lay cô: “ Này ! Này!” nhưng đứa bé ngủ giống như heo, lắc như thế nào đầu chuyển vài vòng vẫn không tỉnh lại.

“Định mệnh!” nhịn không được mắng vài câu, Tại Dã nhặt lên di động của mình, lắc lắc nước. không có gì bất ngờ màn hình đã bị vỡ vụn. có thể khởi động máy nhưng không thấy rõ.

Tại Dã nhắm mắt: “……..”

Thiếu chút nữa đem đứa trẻ xui xẻo ném xuống ngay tại chỗ.

Quán bar Cao Tường Ngoạn, Lý Tụ cùng hai người bạn đang đánh bóng bàn, anh chống cây gậy golf cùng em họ buôn dưa lê, cười đến ngửa người, bỗng nhiên nghe được tiếng đập cửa dồn dập.

“Ai gõ cửa?” Lý Tụ nâng lên cây gậy gõ gõ sau cổ mình, đứng dậy đi mở cửa, biểu tình có chút khó chịu, “Ai vậy, không nhìn thấy trên cửa dán không buônn bán à…….Ây! là Tiểu Dã, hôm nay rảnh tới đây à?”

Lý Tụ nhìn khuôn mặt tức giận của Tại Dã vui vẻ, vừa mở cửa vừa hỏi: “ Sao thế, lại cãi nhau với ba à, đến tìm bọn anh chơi à? Đúng lúc, anh họ em hôm nay cũng ở đây.”

Tại Dã : “ Mở cửa.”

Lý Tụ kéo cửa hoàn toàn, lúc này mới phát hiện đứa trẻ trong ngực Tại Dã , đứa trẻ nho nhỏ ngồi trên cánh tay cậu, hai tay rũ xuống, đầu gác ở trên vai Tại Dã , chỉ có thể thấy cái ót tròn tròn.

“Em nhặt được đứa bé này ở đâu?”

Lý Tụ cảm thấy trường hợp này vạn năm có một, lộ ra bộ mặt hài hước, theo bản năng lấy di động chụp một tấm, trong miệng còn cười nói : “ Nhặt được trẻ con còn mang đến đây chi, phải đem đến đồn công an chứ?”

Tại Dã phất tay ngăn chụp ảnh, ánh mắt trở nên khó coi, ôm đứa bé đi vào phòng khách, trong miệng nói:

“ Là con riêng của bố em.”

“Hả!” Lý Tụ một lần nữa đóng cửa cho kỹ, nghe vậy líu lưỡi, ”Em trai à, em lại cùng bố em cãi nhau gì đấy, không đến mức trộm con gái riêng của ông ra tra trấn đi,còn nhỏ như vậy, không được đâu, vi phạm pháp luật chúng ta không nên làm.”

Thanh niên đang chơi bóng ở bên trong nghe được âm thanh buông gậy chạy ra xem.

Lý Tụ lấp tức đón anh lại đây: “ Ôn Thừa mau lại đây em em họ cậu, em trai Tại Dã của chúng ta, nó mang con riêng của ba nó trộm đến!”

Ôn Thừa thò qua : “ Tình huống như thế nào.”

Tại Dã sốt ruột tìm sô pha, đem đứa trẻ mềm mại nóng nóng mà dính người ở trong ngực buông xuống, nháy mắt cả ngưởi đều thả lỏng lại. Đối mặt hai đôi mắt bát quái, không nên lời nói: “ Nhặt ở ven đường, coi em là Tại Diên, gọi em Ba ba……………..Hừ.”

Lý Tụ Ôn Thừa lúc này mới nhìn thấy mặt đứa trẻ, hai người cùng ngẩn ra, hiếm lạ mà vây quanh.

“ Đứa bé này rất giống em?”

“Giống, đặc biệt giống.”

Tại Dã tìm cái sô pha khác ngồi xuống, thúc giục: “ Cho em cái điện thoại dự phòng, di động e rơi vỡ rồi.”

“ Vân Vân, đừng to tiếng.” Lý Tụ vuốt cằm, không ngừng cảm thán, “ Quá giống, liền tính Tại Dã tự mình sinh cũng không nhất định sinh ra đưa trẻ giống vậy.”

Ôn thừa nhìn thật lâu, đột nhiên quay đầu nói với Tại Dã : “ Em xác định đây là con riêng của ba e.”

Tại Dã mặt không biểu tình ngồi dựa vào sô pha: “ Không phải sao, lớn lên như vậy, không phải con gái ổng chẳng lẽ là em.”

‘” Vấn đề là lớn lên rất giống em.” Ôn thừa biểu tình khó hiểu, vươn tay chọc chọc mặt đứa trẻ, đem sườn mặt vùi vào sô pha của cô đối diện Tại Dã : “ Em nhìn kỹ xem, cái miệng nó giống dì đúng không?”

Dì của Ôn Thừa cũng là Tại Dã mẹ.

Gương mặt đẹp trai bực bội của Tại Dã sững sốt, một lần nữa cẩn thận nhìn về phía Dư Thiên .

6 tuổi ba mẹ anh ly hôn, mẹ anh mắc bệnh trầm cảm nghiêm trọng, mấy năm đó chủ yếu ở nước ngoài, sau bà tái hôn định cư ở nước ngoài, thân thể không tốt rất ít trở về, Tại Dã lần trước thấy bà vẫn là mấy tháng trước cùng bà gọi video, bởi vì con cái hiện tại của bà làm ầm ĩ nên thực mau kết thúc.

Nói tiếp cũng buồn cười, anh đều không nhớ rõ mẹ anh cụ thể trông như thế nào.

Anh lớn lên giống ba, ba anh lại có tiền án lưu manh, cho nên thấy giống ba anh liền trực tiếp cho rằng đây là con gái riêng của ông.

Không khí trầm mặc một lắt.

Tại Dã rời đi ánh mắt, ngữ khí đạm mạc: “ Mẹ em cùng chồng hiện tại của bà cảm tình rất tốt, không có khả năng cùng Tại Diên sinh ra con thứ hai.”

Lý Tụ: “Chúng ta chính là nói, có khả năng ba em đối với mẹ em còn có tình cảm, cho nên tìm một người tình giống bả, sau đó sinh đứa bé này? Anh thấy em gái anh xem tiểu thuyết thế thân đều là kịch bản như vậy, tra nam đều yêu thế thân.”

“Đúng vậy, trung tâm giám định của anh trai anh có thể làm, anh bảo anh ấy làm bảo mật kịch liệt cho em, một ngày là có kết quả.” Lý Tụ nhận việc, anh cũng tò mò chuyện này rốt cuộc là như thế nào.

Tại Dã cam chịu.

Vốn dĩ anh chuẩn bị lấy được di động liền gọi cho bí thư của ba anh đem người mang đi, bây giờ… nhìn xem kết quả xét nghiệm cũng đúng.

Quán bar Cao Tượng Ngoạn là một tay chơi đời thứ hai mở, trên cơ bản không buôn bán, chỉ tiếp đón một ít bạn bè thân thiết cùng nhau chơi, Lý Tụ làm đối tác, cũng thường trú ở chỗ này.

Nơi này có thể đánh bida còn có các loại khiêu vũ, đua motor, bóng rổ cùng phòng trải nghiệm VR,… nhưng không có giường, bạn bè đến nơi này mệt mỏi trực tiếp ngủ trên sô pha.

Sau nửa đêm, đám người Lý Tụ phải đi.

“ Em ở đây không sao chứ?”

Tại Dã không nghĩ nói chuyện, vẫy vậy tay ý bảo bọn họ đi nhanh đi.

Sô pha đương nhiên không có giường ngủ thoải mái, nhưng là, nhìn đến đứa trẻ cuộn tròn trên sô pha ngủ ngon lành, nghĩ đến nếu phải về nhà liền phải bế nó lên, nói không chừng nó sẽ làm ầm ĩ, Tại Dã không một chút do dự lựa chọn ngủ ở đây một đêm. Đèn trong phòng khách dập tắt, chỉ còn lại một cái đèn nhỏ mờ mờ. Tại Dã ngồi dựa trên sô pha ngủ, ngủ rồi mà mày vẫn nhăn chặt.

Đêm khuy tĩnh lặng, chiếm cứ sô pha lớn Dư Thiên chợt tỉnh, cô ấn sô pha mềm mại ngồi dậy, cảm thấy có chút lạnh. Mới 18 tuổi chưa mang quá trẻ con nam thanh niên, cũng không biết phải cho đứa bé ngủ trên sô pha đắp một tấm thảm.

Ánh mắt Dư Thiên tuần tra xung quanh một vòng, thấy ngủ ở bênh cạnh Tại Dã .

Tuổi thu nhỏ, tâm trí cũng không thành thục, Dư Thiên chỉ chặt chẽ nhớ kỹ, có chuyện gì liền tìm ba ở mặt sinh vật giải quyết. Cô bò xuống sô pha, đi đến bên chân Tại Dã, lôi kéo lay động ống quần anh.

“Lạnh.”

“ Ba ba, con lạnh.”

Tại Dã không tỉnh, anh vẫn ngủ, bởi vì âm thanh ồn ào bên tai mà mày nhăn đến lợi hại.

Không gọi được anh tỉnh, Dư Thiên nhìn đến áo khoác tùy ý đắp trên đùi anh, túm tay áo, cố gắng nửa ngày cuối cùng đem áo khoác từ tay anh lấy xuống. Sau đó cô liền kéo áo khoác này trở lại trên sô pha, đắp cho chính mình, lại lần nữa ấm áp mà ngủ.

Tại Dã bị lòng dạ độc ác áo bông cướp đi áo khoác chỉ mặc một áo cộc tay, rạng sáng sống sờ sờ bị lạnh tỉnh.

Chỉ chớp chớp mắt nhìn đứa bé đắp áo khoác của mình nằm trên sô pha, nó thực sự quá nhỏ, áo khoác của anh với nó chỉ như cái chăn nhỏ.

Tại Dã: “…………..”

Cho nên, áo khoác anh làm thế nào mà đắp ở trên người đứa bé.