Giáo bá - Chương 3: Đây là con gái ruột của cậu

Sáng sớm Lý Tụ mang bữa sáng vào quán bar Cao Tường Ngoạn.

“ Dã à, anh mang bữa sáng tới, mau đến ăn…….À, người đâu?” Không thấy được Tại Dã , bé con cũng không ở, anh lấy ra điện thoại.

“ Aloo, tiểu Dã, em mang theo bé con đi đâu?”

“ Siêu thị gần đó.”

Tại Dã trong miệng trả lời, tùy tiện cầm bàn chảy đánh răng từ trên kệ, lại cầm chiếc khăn lông. Dư Thiên đi theo bên cạnh chân anh, hai cái bím tóc nhỏ trải qua cả đêm đã tản ra hơn nửa, lộn xộn ở trên đầu.

Trong lúc Tại Dã nói chuyện điện thoại không để ý, Dư Thiên cố hết sức cầm một lon Coca bỏ vào xe đẩy mua sắm.

Lúc tính tiền Tại Dã phát hiện nhiều hơn một lon Coca, anh nhìn đứa bé bên chân mình, cũng chưa nói cái gì, quét mã trả tiền, sau đó dẫn theo một đống đồ trở lại quán bar.

“Chính mình rửa mặt, đánh răng.” Anh mở khăn mặt bàn chải đánh răng đưa cho Dư Thiên .

Lý Tụ đứng bên cạnh hỏi: “ Đứa bé này mới 2 tuổi, có thể tự mình rửa mặt đánh răng?”

Nhưng mà một lớn một nhỏ cũng không để ý đến anh, đứa nhỏ kia ôm bàn chải đánh răng khăn mặt mới của mình nhảy nhót đi vào phòng tắm. trong phòng tắm chia làm ướt với khô, chậu rửa mặt dựa theo tiêu chuẩn người trưởng thành làm, trẻ con liền mặt bàn đều với không đến.

Lý Tụ tò mò đi theo xem, thấy thế nói: “ Em gái nhỏ, em không với tới à, làm sao đây? Nếu không anh trai giúp nha!”

Dư Thiên đi qua bên người anh, kéo ghế dựa từ bên ngoài vào, cô bò lên trên ghế dựa, động tác xem như thuần thục bắt đầu đánh răng rửa mặt.

Chỉ là Tại Dã mua bàn chải đánh răng của người lớn, có chút lớn, trát kem đánh răng xong, nhét vô miệng đánh lên thật mất sức.

Chẳng sợ biến thành trẻ con, tư tưởng người trưởng thành đã từng cũng nhiều ít ảnh hưởng Dư Thiên, làm cô so với một đứa trẻ hai tuổi thông minh bình tĩnh hơn. Gặp được khó khăn nho nhỏ, cô không xin sự giúp đỡ của người khác mà tự lực cánh sinh, đôi tay chính mình nắm bàn chải đánh răng, cố hết sức mà chải chải.

Lý Tụ nhìn một loạt động tác của cô, đối với bên ngoài Tại Dã cảm than: “ Đứa nhỏ này thông minh , lại rất ngoan.”

Thật là đáng yêu, anh đều nghĩ muốn kết hôn sinh một cô con gái ngoan ngoãn. Không được, ý nghĩ này quá nguy hiểm, anh còn tuổi trẻ như vậy, còn không có chơi đủ đâu, như thế nào lại có ý tưởng đáng sợ như vậy.

Ở bên ngoài Tại Dã mở ra bữa sáng mà Lý Tụ mang đến, nghe vậy hừ một tiếng.

Trẻ con thật là phiền toái, buổi sáng anh dậy đánh răng rửa mặt, căn bản không có chuẩn bị quản đứa trẻ này, kết quả từ khi anh bắt đầu đánh răng đứa trẻ này liền đứng phía sau ôm chân anh, ném liền ném không xong, làm cho anh muốn đi WC cũng không được.

Cuối cùng nghẹn hơn 10 phút, mặt đều xanh, rốt cuộc vẫn thỏa hiệp, đồng ý đi mua cho cô bàn chải và khăn lông mới, lúc này cô mới từ trên đùi cậu xuống dưới, có thể giải quyết vấn đề sinh lý.

Không vắt khăn lông, Dư Thiên liền dùng khăn lông ướt nhẹp lung tung xoa mặt. Vì thế sau khi rửa mặt xong, quần áo cô ướt vài mảnh, tóc mái một dúm một dúm dán ở trên trán.

Lý Tụ cười tủm tỉm mà nhìn, lại đi theo nó vào phòng khách, nhìn nó ngồi bên cạnh Tại Dã.

“Ây, sao em không chải đầu cho nó, nhìn lộn xộn như vậy.”

“Em không biết.” Tại Dã có lệ nói.

Dư Thiên kéo chén cháo thơm ngào ngạt ở trên bàn đến trước mặt mình, dùng cái muỗng múc ăn.

Lý Tu ngạc nhiên: “ Nó còn có thể chính mình múc ăn.”

Tại Dã nhíu mày: “Anh đừng giống như biếи ŧɦái được không?”

Lý Tụ ngồi bên cạnh và ôm lấy vai anh: “Đừng nóng giận nà, cũng chỉ hôm nay một ngày ai cần em lo. Sáng sớm anh đã đem hàng mẫu đến giám định trung tâm của anh trai anh, kịch liệt, tám giờ có kết quả, buổi tối sẽ biết.”

Tại Dã không nói chuyện, cắn mấy lần ăn hết cái bánh bao. Anh tuổi này rất có thể ăn, Lý tụ mua 3 phần bữa sáng, một lát anh liền ăn hết hơn nửa.

Dư Thiên uống cháo xì xụp, xem bộ dáng anh ăn bánh bao, cảm thấy bánh bao kia đặc biệt ăn ngon, cũng duỗi tay cầm chiếc bánh bao. Trong tay Tại Dã một cái bánh bao nho nhỏ, bị cô cầm trong tay trở nên cục lớn, cô cắn xuống một ngụm, cách nhân bên trong một đoạn dài.

Trẻ con ăn không hết nhiều đồ vật, Dư Thiên cuối cùng không có ăn xong. Cô ăn no liền buông muỗng, chính mình lấy khăn giấy xoa xoa miệng. Tiếp theo, cô liền theo dõi bình Coca đặt ở trên bàn.

Là ở siêu thị, cô cố sức mà bỏ vào xe mua sắm, Tại Dã lấy ra đặt ở trên bàn trước lúc ăn cơm.

Lúc nãy cô ăn bữa sáng, mặc kệ cô lấy cái gì trên bàn Tại Dã sẽ không quản,nhưng hiện tại Dư Thiên ghé vào trên mặt bàn, duỗi tay với lấy bình Coca, Tại Dã bỗng nhiên giành trước bắt được bình Coca trong tay.

Tay anh dài, động tác lại nhanh Dư Thiên còn không kịp phản ứng, anh đã mở nắp bình, một hơi uống lên nửa bình Coca, cũng cho cô một ánh mắt cười nhạo.

Dư Thiên bò xuống ghế dựa, đi đến trước mắt anh, đấm đấm đầu gối anh, biểu đạt bất mãn.

Tại Dã: “ Xuy.”

Lại uống một hớp lớn, tặng kèm một ánh mắt khıêυ khí©h.

Xem anh ngửa đầu sắp đem một lon Coca uống hết, Dư Thiên bỗng nhiên một đầu đánh vào trên bụng Tại Dã. Không đề phòng bị đột nhiên va chạm, trong miệng anh chưa kịp nuốt Coca phốc phun ra, tất cả đều phun ở trên đầu cô.

Trên người Tạ Dã, trên đầu Dư Thiên đều là Coca.

Tại Dã: “…………”

Dư Thiên: “………….”

Lý Tụ ở bên cạnh nhìn một loạt hỗ động của hai người bọ họ cười lớn: “Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha !”

Không thể tức giận, Dư Thiên nói với chính mình, nhưng là không nhịn được, rốt cuộc cô hiện tại cũng chỉ là một đứa trẻ, không có năng lực khắc chế. Vì thế cô nắm chặt tay nhỏ, cảm giác chính mình trên đầu dính nhão nhão, chậm rãi mở miệng.

………..

Là người đều có thể nhìn ra được đứa bé chuẩn bị muốn khóc, Tại Dã cảm giác không ổn, ngăn cản nói:

“ Từ từ!”

“ Đừng……..!”

“ Oa aaaa!” Tiếng khóc kinh thiên động địa đồng thời cùng âm thanh của anh đồng thời vang lên.

Nửa tiếng sau, Lý Tụ dẫn theo túi thời trang trẻ em trở về, nhìn đến Tại Dã đứng bên ngoài phòng tắm. săc mặt vừa đen vừa thối.

“ Tắm xong chưa? Nó còn nhỏ như vậy, một người có thể chứ?”

“Không thì sao, chẳng nhẽ em giúp nó tắm?” Tại Dã cứng rắn nói.

Thật vát vả làm đứa trẻ ngừng khóc, anh muốn xả nước làm nó tắm rửa, nhưng chính quần áo trên người anh còn chưa có thay.

Lý Tụ oán giận: “ Thật không có phương tiện, trong tiệm chắc phải mời một nhân viên nữ, gặp được chuyện như này có thể hỗ trợ. Đều do Kinh Dật Da, nói gì mà tuyển nhân viên nữ vợ hắn sẽ hiểu lầm, sẽ đối với gia đình hài hòa sinh ra nhân tố không yên ổn, sợ vợ đến thế sao?”

Kinh Dật Gia là trong tiệm ông chủ lớn nhất, Lý Tụ bạn tốt, phú nhị đại tay chơi già đời, nhưng là từ sau khi kết hôn với chân ái, anh ta từ lãng tử phong lưu biến thành đàn ông đàng hoàng, đều không thích ra ngoài chơi, trong tiệm cũng mặc kệ, giao toàn bộ cho Lý Tụ.

“ Đúng rồi, nói đến KInh Dật Gia, vợ anh ấy vừa sinh đứa con trai, bảo bối vô cùng, vòng bạn bè đều là ảnh chụp trẻ con, anh đều muốn chặn, anh ấy hiện tại chính là thê nô,” Lý Tụ lướt vòng bạn bè.

Tại Dã liếc nhìn, không có hứng thú mà dời đi, lạnh nhạt mà nói: “ Trẻ con có gì mà đáng yêu, phiền chết, cầm xa một chút.”

Lý Tụ: “ Cũng không thể nói như vậy, nếu có cô con gái đáng yêu, cũng không thể không được, chờ em về sau thành ba ba sẽ biết.”

“A” Tại Dã khinh thường ” Em sẽ không muốn có con, cũng không làm bố.”

Anh lười lại thảo luận vấn đề này, gõ cửa phòng tắm bang bang: “ Em tắm xong chưa?”

“ Quần áo ở đây, anh chờ thật lâu.”Lý Tụ đưa túi trong tay qua đi.

Tại Dã tiếp nhận, nhìn thoáng qua: “’……………..Đây là cái gì?’

Lý Tụ: “ Váy công chúa, em xem.”

Anh đem cái váy nhỏ sáng long lanh từ trong túi ra triển lãm cho Tại Dã xem. Váy nhỏ thay đổi từ màu hồng đến máu tím, phía trên thêu đóa hoa cùng ngọc trai làm nhụy hoa, sau lưng có hai cái cánh nhỏ.

“ Em xem, còn mang theo vật trang trí, cái kẹp hình nụ hoa, dây buộc con bướm.!”

Tại Dã nhìn đống đồ vật, bộc lộ ra vẻ mặt ghét bỏ.

Chờ đến Dư Thiên thật vất vả mặc xong váy nhỏ, Lý Tụ lập tức cầm lấy di động chụp vài tấm, vừa chụp vừa nói: “ Cười một cái cười một cái, đừng cùng anh Tại Dã một biểu tình, như vậy không đáng yêu à! Sao không mang hai cánh nhỏ, cái kia rất đáng yêu!”

Trên váy thêu hoa cùng ngọc trai, ngồi xuống đi lại rất cộm người, hơn nữa mặc vào rất phiền toái, Dư Thiên không thích, khuôn mặt nhỏ của cô cơ hồ có một phần hai thối giống Tại Dã.

Lý Tụ vỗ vỗ đột nhiên cười lên: “ Ha Ha ha nhìn thực sự như Tiểu Dã mặc váy! Anh muốn chia sẻ cho Ôn Thừa xem!”

Tại Dã lúc này mới minh bạch dụng tâm hiểm ác của anh, túm hộp khăn giấy trên bàn ném anh.

Trừ bỏ nho nhỏ khúc chiết vào buổi sáng, thời gian còn lại trong ngày xem như gió yên biển lặng, Tại Dã vẫn luôn nằm trên sô pha chơi di động. trong lúc đó nhận được tin nhắn của mấy đàn em thay phiên nhau tới, kể ra hôm nay bị giáo viên chủ nhiệm răn dạy, hơn nữa tỏ vẻ hâm mộ anh hôm nay trốn học.

“Dã ca, anh hôm nay không tới trường học à? Buổi chiều có tới chơi bóng rổ không?”

“ Có việc không đi.”

Tại Dã hồi phục đơn giản, tiếp tục chơi trò chơi. Dư Thiên ngồi bên cạnh xem anh chơi, thi thoảng đi dạo bên cạnh.

Giữa trưa Tại Dã mang theo cô ăn cơm ở một nhà hàng gần đó, ăn xong cô còn ngủ trưa, phi thường thích ứng trong mọi hoàn cảnh.

Tới buổi chiều, Lý Tụ trở về từ bên ngoài.

“ Mới ăn cơm cùng lão Tứ ở Ngư Vị trang, hôm nay có cá phù dung mới mẻ, còn đóng gói riêng cho em đây.” Lý Tụ có tiếng trong vòng là giảng nghĩa khí, tính tình tốt, Tại Dã quan hệ cùng anh còn tốt hơn anh họ Ôn Thừa.

Tại đây chơi một ngày, Tại Dã đã sớm không chịu được, thúc giục: “ Đã có kết quả giám định chưa?”

Lý Tụ: “Vội cái gì? Vừa mới nhắn cho anh, anh đi lấy đây, chờ bọn em cơm nước xong anh về.”

Sau khi ăn xong Tại Dã chơi mấy ván trò chơi, với nhìn thấy Lý Tụ đi vào ném chìa khóa, trong tay cầm cái túi. Anh vẫy vẫy túi : “Em xem hay là anh giúp em xem.”

Tại Dã giọng nói tùy ý:” Anh xem đi, trực tiếp báo kết quả cho em là được.”

Lý Tụ cười hăc hắc: “Em thật đúng không xem anh như người ngoài, được, anh đây liền nhìn.”

Tại Dã hừ lạnh: “ Dù sao mất mặt không phải em, trong vòng ai không biết những chuyện xấu của ba em, nếu mà thật cũng chính là biết ba em nhiều một con gái riêng.”

Lý Tụ mở túi ra xem, biểu tình trên mặt anh dần trở nên kì quái.

Thật lâu không nghe tiếng anh nói chuyện, Tại Dã nhíu mày: ” Nói đi, nó cùng em có quan hệ huyết thống không?”

Lý Tụ: “ ……Có”

“A, quả nhiên.” Tại Dã cười lạnh.

Lý Tụ: “ Nhưng có một vấn đề nhỏ.”

Tại Dã: “ Vấn đề gì?”

Lý Tụ: “Đứa nhỏ này và em có quan hệ thuyết thống so với nó cùng ba em có quan hệ huyết thống hình như càng gần một chút.”

Anh đem báo cáo quay cuồng, trực tiếp cấp Tại Dã xem két quả: “ Mặt trên biểu hiện, em là ba ruột đứa nhỏ này.”

Tại Dã: “………………..?”