Giáo bá - Chương 12: Một đám ba ba chăm con



“ Vậy lúc đi học, để Tiểu Thiên ở quán bar làm bảo mẫu chăm sóc, sau đó bọn anh lại trông chừng bảo mẫu?” Lý Tụ vẻ mặt khó tả.

Anh biết khi còn nhỏ Tại Dã đã bị bảo mẫu bạo hành, cho nên có chút ám ảnh, nhưng không nghĩ rằng Tại Dã lại tìm biện pháp này.

“ Thiên còn quá nhỏ, bị bắt nạt còn không biết nói, với em còn xem báo chí nói có bảo mẫu lừa bán con cái của gia chủ, em không yên tâm, mấy ngày này tạm thời làm bảo mẫu mang nó đến bar, không cần anh chăm sóc nó, anh giúp em giám sát xem bảo mẫu có vấn đề hay không là được.” Tại Dã nói.

Thực tế anh vẫn chưa yên tâm nhưng đó là tất cả những gì anh có thể làm được lúc này.

Lý Tụ than thở: “ Không phải ngày nào anh cũng ở đây, ây, được rồi, anh liền giúp em xem mấy ngày ha!”

Biểu tình Tại Dã thả lỏng: “ Cảm ơn anh Tụ.”

Lý Tụ : “ Nhưng mà hôm trước anh nghe nói em mang Thiên đến chỗ dì Ôn, còn nghĩ sau này mẹ em giúp chăm nó cơ.”

Tại Dã im lặng một lát: “ Bà còn có chồng con, một nhà ba người đang sống tốt, con chồng trước mang theo cháu gái ở nơi đó thường xuyên thì xem ra gì.”

Lý Tụ vỗ vỗ vai anh an ủi: “ Như vậy cũng tốt, anh nghe Ôn Thừa nói em trai Lộ Lãng đó là một đứa bé quậy phá, nếu nó khi dễ Tiểu Thiên của chúng ta thì làm sao bây giờ.”

Tại Dã nhớ tới con gái anh vừa dùng chụp ruồi đánh trên mặt Lộ Lãng vừa đem nó tức giận khóc lăn trên mặt đất, nghiêm túc đồng ý: “ Ừ đúng!”

Dì Ngô làm mười mấy năm bảo mẫu, kinh nghiệm làm việc phong phú nhưng trong thời gian dì làm việc cũng là lần đầu tiên gặp khách hàng kì lạ như vậy. Một thanh niên 18 tuổi học cấp 3 có con gái hai tuổi. Trong nhà không có cha mẹ, chỉ có hai cha con này sinh sống.

Việc của dì là chăm sóc đứa nhỏ, cũng làm một số việc nhà, nhưng là không phải ở nhà chăm sóc trẻ mà là ở trong ‘’quán bar Ngoạn”.

Ngày làm việc đầu tiên, dì Ngô phát hiện chính mình hoàn toàn không phải làm gì. Đứa nhỏ yêu cầu chăm sóc thực ngoan, không khóc không làm ồn, tự mình chơi máy gắp thú bông, có vài thanh niên chơi cùng nó.

Mấy người thanh niên đó ăn mặc quần áo hàng hiệu, nhìn đều là con nhà giàu có, vây quanh xem nó chơi gắp thú.

“ Dạo này trên mạng lan truyền khắp nơi, bố của Tại Dã đang khoe rằng ông có cháu gái. Thật là, làm tôi gần đây về nhà luôn bị bố mẹ thúc giục lấy vợ, nói đùa, không đến 40 tuổi kết hôn làm gì!” Đậu Nhất Bái người đã tuyên bố chơi đến già nói.

“ Thật không thể tưởng tượng được, cậu em Tại Dã im hơi lặng tiếng sinhg một đứa con gái, tôi yêu đương mười năm nay cũng chưa từng sinh con.” Playboy Chương Hậu lắc chân thở dài.

“ Nó goi là Tại Thiên? Lớn lên thật giống bố nó, giống thật! Thật đáng yêu, đã biết nói chuyện chưa, đến, gọi chú Lưu!” Lưu Thiếu Ninh có khuôn mặt trẻ con nói.

Ba người này cũng là khách quen của quán bar, bạn của Lý Tụ. Thấy Lý Tụ đăng trên trang cá nhân hình Dư Thiên chơi máy gắp thú nên một số người đến xem.

“ Tiểu Thiên không chỉ giống Tại Dã về bề ngoài mà tính cách cũng có chút giống, đều không thích nói chuyện, đối với người xa lạ đều không dễ gì mở miệng.” Tuy rằng nói như vậy nhưng biểu tình của Lý Tụ có vui mừng đắc ý: “ Tôi chơi với nó, tôi nói chuyện với nó, nó sẽ trả lời tôi, các anh xem nhé.”

Anh hắng giọng, đến gần Dư Thiên kêu nó: “ Tiểu Thiên, Tiểu Thiên, chú là ai nhỉ?”

Dư Thiên ngồi ở máy gắp thú, đối với bốn người đứng đó như không thấy, thấy sắp gắp được thú bông mà lại có người lớn đứng quấy rầy bên cạnh,Dư Thiên nhíu lông mày: “ Không được làm ồn!”

Lý Tụ:”…………. Quá vô tình rồi.”

Ba người còn lại cười to: “Ha ha ha ha ha ha ha ha!”

“ Để tôi đến, tôi đẹp trai nhất, không có người phụ nữ nào lại không nể mặt tôi.” Chương Hậu mặt tươi cười lại gần, “ Tiểu Thiên, chú giúp cháu gắp thú bông nhá!”

Lại gắp thất bại, Dư Thiên đang tức giận, vươn tay nhỏ đánh máy gắp thú. Cũng không quan tâm đến khuôn mặt làm mặt quỷ bên cạnh, nhảy xuống ghế nhỏ, chạy đên bên bàn, mở hộp sữa chua, làm một hơi hết gần hộp.

Tư thế đó giống như dũng cảm uống bia.

Lưu Thiếu Ninh cũng lại gần, cố ý nói: “ Tiểu Thiên, chú cũng muốn uống, có thể cho chú một hộp không?”

Dư Thiên nhìn anh một cái, đưa một lọ cho anh. Lưu Thiếu Ninh giơ hộp sữa chua khoe với mấy người xung quanh, liền nghe nó nói: “Cho chú một hộp, ngày mai trả cháu hai hộp.”

Lưu Thiếu Ninh: “ Trời ạ, đứa nhỏ này thật biết buôn bán, sau này nhất định sẽ kế thừa gia nghiệp trở thành thương nhân lòng dạ ác độc!”

Chương Hậu không tin mình không được một bé gái hoan nghênh, anh nhìn nó chơi nửa giờ máy gắp thú đột nhiên có ý tưởng.

Vì thế một giờ sau, một chiếc xe tải nhỏ chở đến một máy gắp thú mới.

Chương Hậu cười nói: “ Trẻ con chơi laoij máy gắp thú nhỏ mới có thể gắp được, loại lớn khó gắp!”

Và đúng thật, sau khi phát hiện máy dành cho trẻ con dễ chơi hơn, Dư Thiên nhanh chóng bỏ rơi cái máy lúc trước Lý Tụ mua, hơn nữa cười có lệ với Chương Hậu.

Chiều hôm nay, lúc Tại Dã tan học đến đón người liền nhìn đến chỗ đặt máy gắp thú ở quán bar lại có thêm ba cái máy gắp thú loại nhỏ, Dư Thiên đang lần lượt đổi chơi.

Tại Dã:” Có chuyện gì vậy?” Lý Tụ ngồi ở trên sô pha chơi game: “ À, hôm nay nhóm người Chương Hậu đến đây chơi, mua cho Tiểu Thiên món đồ chơi.”

Tại Dã đem Dư Thiên về nhà, dì Ngô cũng đi theo, dì còn muốn phụ trách nấu cơm chiều cho hai cha con. Cũng chính lúc này, nhàn hạ suốt một ngày cuối cùng có việc làm.

Dù sao cũng là bảo mẫu cao cấp, dì Ngô sở trường là nấu cơm trẻ em, từ ăn dặm đến mười mấy tuổi cơm dinh dưỡng dì đều biết làm, thấy gia chủ ăn vui vẻ, gần hết sạch bàn, dì Ngô mới cảm thấy an tâm.

“ Cậu Tại, nếu không tôi vẫn chăm trẻ ở nhà, đi đến quán bar, cơm trưa bé bị mọi người mang đi ăn ở bên ngoài, chuyện gì tôi cũng không làm, tôi thấy nhận lương không xứng chức.” Nếu chỉ nấu cơm bữa tối, tiền lương lại quá cao, dì chính là một bảo mẫu chuyên nghiệp có lương tâm.

Tại Dã đang xem video quy chụp mà Lý Tụ gửi đến, trong video bé gái chăm chú choi trò chơi, nhưng mấy người lớn bên cạnh thường trêu nó nói chuyện, chỉ thấy trên mặt nó đầy biểu tình “ Phiền chết mất”, nhưng nó càng như vậy, mấy người kia lại càng muốn trêu chọc nó.

Vẻ mặt không nói nên lời, lông này anh đều muốn bay ra ngoài. Nghe được dì Ngô nói anh ngẩng đầu lên: “ Dì Ngô, dì có việc phải làm. Ở quán bả, dì chú ý đừng để mấy người không đàng hoàng một mình ở chung với Tiểu Thiên, đảm bảo Tiểu Thiên an toàn.”

Dì Ngô vừa nghe gật đầu liên tục: “ Yên tâm, tôi sẽ nhìn Tiểu Thiên, ngày mai tôi làm đồ ăn mang đi không cho Tiểu Thiên đi ăn ở ngoài!”

Tại Dã vừa lòng gật đầu: “ Được.” Như vậy hai bên đều nhìn nhau chằm chằm, lại có người chơi cùng, lại có người nấu cơm, thật hoàn mỹ.

Người mới làm ba ba thật nhọc lòng, đến kiểm tra môn toán cũng không nghĩ nhiều như vậy.

Ngày hôm sau, Tại Dã tan học đi đến quán bar đón con, phát hiện ở bên cạnh mấy máy gắp thú lại nhiều một chỗ - trải thảm trên đất, phía trên đặt một nửa hình xếp gỗ Lego lớn, bên cạnh sữa chua xếp thành núi.

Tại Dã hỏi: “ Lại có chuyện gì thế.”

Lý Tụ nằm trên thảm chơi di động: “ À, hôm nay mấy em họ anh đến xem Tiểu Thiên, mua Lego cho nó chơi. Còn sữa chua đó là ngày hôm qua Lưu Tiểu Ninh uống một hộp của Tiểu Thiên nên ngày hôm nay tặng mười mấy rương.”

Tại Dã mang theo nó về nhà, thuận tiện xem video Lý Tụ gửi đến.

Hôm nay nội dung video là, mấy cái thanh niên hủy đi Lego, muốn cho nó cùng nhau chơi, nhưng đối với khối Lego lớn, nó chơi một lát liền không có hứng thú, nó chạy đến mở thùng sữa chua nghêm túc lấy ra từng hộp một.

Khi nó sắp thành một hàng sữa chua, em họ Lý Tụ, Lương Hạo Khinh bỗng nhiên tới làm loạn hàng của nó, sinh viên 21 tuổi kia có ý xấu mà cười với nó: “ CÓ tức giận không, có muốn khóc không?”

Bé gái im lặng nhìn anh ta một lúc, không cùng anh so đo, chính mình sắp sửa chua một lần nữa.

Tại Dã: “……………” Nó trở nên hiền lành lúc nào vậy, sao không đi lên đánh cậu ta.

Phía sau video nói cho anh, mọi chuyện không có đơn giản như vậy.

Lương Hạo Khinh đi đến một bên xếp gỗ, thật vất vả xong một nửa mô hình, nó yên lặng đi đến.Lương Hạo Khinh lúc này còn chưa ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, còn khoe ra với nó: “ Xem, chú giỏi hơn cháu nhiều ………”

Giây tiếp theo, mô hình cậu ta đã xếp tan đầy đất, mà nó thì rụt tay lại lộ ra nụ cười giống y xì cậu lúc nãy, mang thù nói: “ Mau khóc.” Âm thanh non nớt đáng yêu mà ác ma như vậy.

Trong lúc Lương Hạo Khinh phát điên, nó mở một hộp sữa chua mạnh hút.

Tại Dã:”……………” được, tải xuống video.

Ngày thứ ba, Tại Dã tan học đến đón nó.

Mới vừa vào cửa liền nghe tiếng mấy người cười đùa. Lại thấy, vài cái sô pha được đua lại gần nhau, Dư Thiên ngồi ở giữa sô pha, trong tay bưng một cái ly lớn, thường dùng để uống rượu vang đỏ, đương nhiên bên trong đựng đầy sữa chua.

Bên cạnh sô pha ngồi mấy người thanh niên mà Tại Dã quen mặt, trên bàn trà trước mặt đang đặt một bàn cờ nhảy đang chơi một nửa. Lý Tụ cầm xúc xắc: “ Đến lượt Tiểu Thiên!”

Dư Thiên cầm xúc xắc, dùng sức ném, xúc xắc quay tròn rồi dừng lại, mặt trên là 6 điểm, mấy người thanh niên cùng đều kêu to: “ Xuất sắc! Tiểu Thiên thật giỏi!”

“ Đi về phía trước sáu bước, đi sáu bước đến ô nào tôi nhìn xem…. Ha ha ha Lý Tụ anh bị Tiểu Thiên đánh về nhà!”

Tại Dã:”…………”

Trường hợp náo nhiệt này, nếu ở giữa không phải là bé gái 2 tuổi, chơi không phải là cờ nhảy, uống không phải là sữa chua, vậy chắc chắn là bầu không khí của câu lạc bộ trai bao.

Buổi tối, giống ngày thường, Tại Dã xem video mà Lý Tụ gửi đến, bỗng dưng nhận được tin nhắn của anh họ Ôn Thừa:

“Tại Dã, anh biết rất nhiều phụ huynh khi có con đều nhịn không được mà đăng hình con lên trang cá nhân, nhưng tần suất đăng hình của emcó thể giảm một chút không? Mấy ngày nay anh lên mạng đều thấy hình Tiểu Thiên nhà em, vòng bạn bè của anh bị nó chiếm giữ rồi!”

Tại Dã xem xét một lúc, xác nhận chính mình đăng mấy chục status để chế độ chỉ mình thấy được, lập tức mạnh miệng gửi một tin nhắn bằng giọng nói: “ Anh xem cho rõ, là em đăng mấy tin kia à?”

Một lát sau, Ôn Thừa gửi tin nhắn đến: “ Nhìn nhầm rồi, là Lý Tụ mấy người đăng………. Không đúng, con gái em, bọn họ đăng làm gì? Còn đăng nhiều như vậy!”

“ Làm sao em biết được? em không giống họ, em không thích đăng lên mạng xã hội.” Tại Dã nói.