Chương 4: Thiếu gia nhà giàu và cô gái nghèo

Chương 4: Thiếu gia nhà giàu và cô gái nghèo.

Sau khi nhìn Ninh Phỉ rời đi, Tô Lê thay lại bộ quần áo ban đầu, cười nói với nhân viên bán hàng bên cạnh: "Tôi rất thích chiếc váy này, lấy cái này đi."

"Vâng, mời theo tôi đến bên này." Nhân viên bán hàng nhìn cô cười nhẹ.

[Ký chủ, nam chủ đi mất rồi.] 2333 đột nhiên nói.

[Không sao, dù gì cũng đã thu hút được sự chú ý của hắn rồi.] Tô Lê cong khóe môi, đi theo nhân viên cửa hàng tới quầy lễ tân nhưng lại nhận được thông báo đã được thanh toán.

[Là nam chủ?] 2333 bay xuống tờ danh thϊếp được để trên quầy lễ tân.

[Bingo!] Tô Lê lấy tấm danh thϊếp do Tống Phong Nam để lại: [Ngươi nói xem nếu một cô gái bình thường được một người lạ âm thầm trả tiền khi cô ấy mua quần áo sẽ nghĩ như thế nào?]

2333 im lặng một chút rồi nói: [Theo khảo sát có 48% sẽ cảm thấy người kia có ý tứ với mình, 30% cảm thấy người kia có ý đồ, 12% muốn xem mặt còn lại thì không nghĩ rằng điều tốt như vậy sẽ xảy ra.]

[......2333. ] Tô Lê chọc chọc thân thể tròn trịa của nó, cô bĩu môi: [Có ai nói ngươi rất nhàm chán chưa]

[Tôi chỉ biết kí chủ.]

[Còn những hệ thống khác thì sao, mấy người có nói chuyện với nhau không?] Tô Lê tò mò hỏi. Đây đã là thế giới thứ mười một cô cùng 2333 trải qua, những ngày tháng sau này vẫn còn rất dài nên cô đã sớm coi nó là bạn mình. Hiện tại cô chỉ biết những hệ thống như 2333 còn rất nhiều, từ số hiệu của nó cũng có thể thấy được, cô cũng biết tất cả hệ thống đều do hệ thống chủ phụ trách, còn những cái khác thì không rõ.

[Tôi có hai người bạn tốt là 1111 và 1234, họ là tiền bối và cũng từng giúp đỡ tôi. Còn có hai kẻ thù là 666 và 888, trước kia bọn họ luôn thích thế giới nhỏ mà tôi nhìn trúng, may là bây giờ đổi bộ phận rồi] 2333 nói.

Khóe miệng Tô Lê giật giật, không chửi bới những con số này nữa. Bởi vì cô nhìn thấy một người đàn ông, chính xác hơn là một bóng lưng quen thuộc.

[2333, ngươi nói rằng có nhiều hệ thống như vậy thì vì sao không chọn cùng một thế giới?] Tô Lê hỏi, trong lòng cô có chút bất an.

[Hệ thống sau khi chọn thế giới sẽ đánh dấu lại, điều này giống như bị khóa nên các hệ thống khác không thể tiến vào] 2333 nói, ngày trước khi nó mới được chế tạo còn khá đơn thuần, muốn chọn thế giới nào cũng đều hiển thị nên luôn bị 666 và 888 đánh dấu. Sau này nó thông minh nên không bị cướp nữa, thậm chí còn vượt qua họ.

[Ngươi chắc chứ? Nhỡ đâu cấp độ không đủ nên bị hệ thống khác phá mật khẩu thì sao?] Tô Lệ nhướng mày hỏi.

[Trong kho dữ liệu của tôi chưa từng xuất hiện tình huống này, tuy rằng tôi là trí năng cấp B nhưng quyền hạn cấp bậc cũng không phải là thấp.]

Không biết có phải ảo giác hay không mà Tô Lê cảm thấy trong giọng điệu 2333 có chút ủy khuất, vì thế cô đưa tay vuốt ve thân thể tròn trịa của nó, khẽ thở dài một hơi mà nói: "Tôi cảm giác mình vừa nhìn thấy Thẩm Đình Xuyên."

"Cái gì? Không thể nào, ký chủ nhìn nhầm rồi." Mặc dù đại boss kia quả thật rất đáng sợ nhưng hắn chỉ là nhân vật trong thế giới, không cách nào tùy ý xuyên qua nơi khác.

"Tôi cũng mong mình nhìn nhầm." Tô Lê xoa xoa ngực, Thẩm Đình Xuyên là một trở ngại lớn trên đường hoàn thành nhiệm vụ của cô, cô không thể tưởng tượng được nếu anh thật sự ở thế giới này thì sẽ gây ra bao nhiêu phiền toái.

"Ký chủ, cô không cần lo lắng như vậy, bây giờ cô không còn làm việc bảo vệ cốt truyện nữa. Chỉ cần giúp An Bạch Nguyệt nghịch tập một phen là có thể hoàn thành nhiệm vụ lấy điểm tích lũy rồi." 2333 nhẹ nhàng cọ cọ vào người cô, tuy rằng nó cũng rất sợ Thẩm Đình Xuyên nhưng nó không cảm thấy anh đáng sợ đến mức có thể xuyên qua thời gian và không gian.