Chương 33: Phiên ngoại Úy Chiêm Mặc (thượng)

Sau khi chương trình kia của Mộc Dao và Úy Chiêm Mặc được phát sóng, sự hưởng ứng của khán giả cũng không tệ lắm, không chỉ bởi vì sự nổi tiếng của bản thân chương trình mà còn vì lúc sắp kết thúc chương trình, đột nhiên anh tuyên bố sẽ không tham gia bất kì một cuộc thi trí nhớ nào nữa, anh nói anh muốn dùng hết thời gian rảnh của mình để bên cạnh làm bạn với vợ.

La Vạn hiện giờ đã phát triển trở thành một công ty đứng đầu trong nước, mấy năm nay khi nào rãnh rỗi anh cũng sẽ lên sàn thi đấu chơi một chút, tuy rằng cái vòng luẩn quẩn đó mấy năm nay cũng có rất nhiều người mới có năng lực nhưng trong lĩnh vực đó anh vẫn như cũ là một ngọn núi lớn mà bọn hậu bối khó có thể vượt qua.

Cho nên khi một đại sư về trí nhớ cấp thế giới, hơn nữa vẫn luôn là vô địch như anh tuyên bố như thế thì tin tức anh lui vòng đương nhiên sẽ lên đầu đề.

Người ăn dưa một bên ồn ào bọn họ ngược cẩu, một bên lại thỏa mãn gặm cẩu lương xem tiết mục đó đến hết, người thường lên diễn đàn đều biết bọn họ là ai, những người không thường lên diễn đàn thì sau khi xem tiết mục cũng sôi nổi bị phổ cập khoa học.

Anh là một CEO trẻ tuổi đầy hứa hẹn, tuổi còn trẻ mà tài sản đã có hơn trăm triệu, thân là một thiên tài anh còn lấy về cho quốc gia không ít vinh dự. Có tiền lại có tài hoa nhưng cố tình lại còn yêu vợ vô cùng, không những thế nhan giá trị của hai người ai cũng đều cao, trong một đêm anh liền trở thành kim quy tế mà phụ nữ cả nước muốn gả nhất.

Vì anh mà trên mạng còn nổi lên một câu nói lưu hành: Trường học thiếu tôi một Úy Chiêm Mặc.

Mộc Dao thì lại trở thành nhân sinh người thắng mà nhiều hâm mộ.

Lần trước khi nổi tiếng như vậy vẫn là vì hôn lễ của bọn họ, khi đó nhân viên trong công ty anh phát sóng trực tiếp toàn bộ hành trình của buổi hôn lễ lên mạng, video này đưa tới một trận oanh động của một số lớn bạn bè ăn dưa trên mạng đã yên lặng dõi theo bọn họ từ lúc anh cầu hôn cô trước đó.

Ngụy Tĩnh An hiện tại đang làm biên kịch, nghe nói bọn họ lại nhấc lên một sóng ở trên mạng liền cảm thấy hứng thú mà click mở một bộ truyện ca tụng chuyện tình yêu của hai người bọn họ, bên trong bỏ thêm rất nhiều tình tiết nữa, cái gì nhà gái điên cuồng theo đuổi nhà trai, một ngày nọ nhà trai không may bị thương nặng, nhà gái cam tâm tình nguyện chiếu cố nhà trai nhiều năm mới cảm động nhà trai, cái gì mà bọn họ yêu nhau đến nỗi không được đối phương đút cơm cho ăn liền nuốt không trôi......

Ngụy Tĩnh An cảm thấy quá khoa trương buồn nôn nhưng đồng thời cũng phát hiện có rất nhiều người thích xem thể loại như vậy... Mẫn cảm như anh liền ngửi được mùi cơ hội, trong đầu chợt lóe lên ý tưởng nên lập tức đến tìm Úy Chiêm Mặc.

"Cậu đồng ý đi! Cậu ngẫm lại mà xem, nếu mình lấy chuyện xưa của hai người ra viết thành một tác phẩm sau đó lại thừa dịp hai người vẫn đang hot đem bản quyền bán lại để quay thành phim, đến lúc đó tất cả mọi người đều sẽ hâm mộ chuyện tình yêu của hai người đồng thời còn kéo thêm độ nổi tiếng cho La Vạn không những thế chương trình TV của em dâu cũng sẽ được nhiều người theo dõi, đây quả thực chính là một mũi tên bắn ba con nhạn, cậu còn do dự cái gì!"

"Ồ?" Úy Chiêm Mặc vừa nghe đến đó liền buông cây bút trong tay xuống, anh ngẩng đầu, trên mặt bày ra biểu hiện cảm thấy hứng thú, hỏi lại: "Vậy trước nói thử xem cậu định viết chúng tôi thành thế nào đi."

Ngụy Tĩnh An thấy đã hấp dẫn được anh liền lập tức ngồi vào đối diện, mặt mày hớn hở miêu tả cốt truyện cẩu huyết đến không thể cẩu huyết hơn:

"Mở đầu đương nhiên vẫn sẽ xảy ra ở đại học T của chúng ta, cậu chính là một sinh viên năm thứ ba vừa đẹp trai vừa thông minh đồng thời gia đình còn có quan hệ trực tiếp đến quân đội, hơn nữa cậu còn có một trí nhớ kinh người, từ tám tuổi đến mười tám tuổi, các loại cúp thi đấu về trí nhớ đều bị cậu bắt vào tay. Trong này, tuy em dâu có gia cảnh bần hàn nhưng lại là một sinh viên tốt tích cực tiến về phía trước, cậu xem, cậu và em dâu đều là những nhân vật tốt cả!"

Nói một hồi, khuôn mặt mỹ lệ của anh kích động đến phát hồng, tựa như được tỉ mỉ bôi phấn lên mặt vậy.

Đây mà là chuyện xưa của bọn họ?! Gân xanh trên trán Úy Chiêm Mặc nhảy một cái, anh nhịn xuống ý tưởng muốn bóp chết Ngụy Tĩnh An, tiếp tục nghe.

"Một ngày nào đó, ở khu nhà ăn em dâu đắc tội với nam số 2 - là ác bá của trường học, một người thiện lương nhu nhược như em ấy liền bị các loại tra tấn, tinh thần trượng nghĩa nổi lên làm cậu không đành lòng nhìn em ấy bị khi dễ, cho nên cậu balabala, em ấy xuất phát từ cảm kích cậu cho nên balabala, nhưng cậu lại balabala, lúc này nam số 2 dần dần thích phải em dâu vừa mỹ lệ lại còn thiện lương...... (nơi này đã lược bớt hơn một ngàn chữ cái) lúc này hai ngươi rốt cuộc yêu nhau, nhưng nữ số 2 vẫn luôn yên lặng yêu thầm cậu lại xuất phát từ ghen ghét em ấy nên mới balabala, cuối cùng em ấy bị nữ số 2 lái xe đυ.ng vào làm mất trí nhớ......"

Thế nhưng, cư-nhiên-còn-có-nam-số-hai! Úy Chiêm Mặc nghe đến đó không thể nhịn được nữa liền kêu ngừng, sự hưng phấn của Ngụy Tĩnh An còn chưa biến mất nên làm lơ kháng nghị của anh, tiếp tục lải nhải.

"Sau khi em dâu mất trí nhớ liền quên mất cậu, lúc này nam số 2 yên lặng chăm sóc em ấy, mà cậu thì lại bị nữ số 2 làm cho chẳng hay biết gì cả, bên cạnh đó ông ngoại lại phản đối cậu và em dâu ở bên nhau, vì thế ông ngoại đứng về phía nữ số 2 môn đăng hộ đối với cậu. Trải qua một loạt hiểu lầm, cậu và nữ số 2 rốt cuộc quyết định đính hôn, sau đó em dâu đang mất trí nhớ cũng dần dần cảm mến nam số 2......"

"Phanh!" Là âm thanh nắm tay đấm xuống bàn.

Ngụy Tĩnh An đang lải nhải không ngừng bị anh bất ngờ làm ra hành động này dọa cho ngốc, sau đó trên khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn liền tràn đầy kinh hách.

Biểu tình Úy Chiêm Mặc cứng ngắc, miễn cưỡng nhịn xuống sự tức giận nhưng giọng nói vẫn khắc chế không được hàn ý: "Cậu nằm mơ đi!"

Ngụy Tĩnh An ủy khuất nói: "Đó còn không phải vì... khán giả thích xem loại phim này sao." Nếu không cứ bình bình đạm đạm như những gì hai người đã trải qua, một chút cũng không có gì thoải mái phập phồng thì có quay thành phim cũng sẽ không ai thích xem.

Úy Chiêm Mặc chém đinh chặt sắt từ chối: "Cám ơn hảo ý của cậu nhưng mà việc này bỏ đi, tôi không lo lắng về độ nổi tiếng của La Vạn mà Mộc Dao cũng rất có thực lực, chúng tôi không cần mượn chuyện này để được thêm cái gì, hơn nữa tình yêu của chúng tôi trải qua cái gì thì tự chúng tôi đóng cửa ngẫm lại là đủ rồi."

Ngụy Tĩnh An vất vả lắm mới bắt được một cái bạo điểm như thế này thì làm sao lại chịu từ bỏ, ngẫm lại một lát liền hiểu được nguyên nhân anh không vui, cho nên tiếp tục thuyết phục anh.

"Được rồi! Vậy mình không lấy chuyện tình cảm của hai người nữa mà chỉ lấy hình tượng của cậu để thiết lập nhân vật thôi, cậu xem như vậy đã được chưa?"

"Không thương lượng gì cả, trừ tôi ra, trên đời này vẫn còn rất nhiều thứ có thể dùng để viết kịch bản."

Cái có thể viết đúng là có rất nhiều nhưng hiện tại chính là thời cơ tốt để cọ nhiệt độ, bỏ lỡ cơ hội lần này thì không biết đến khi nào anh mới có thể nổi tiếng đây, dù sao cũng đều là người trong nhà, cọ nhiệt độ một chút mà cũng khó khăn như vậy...... Ngụy Tĩnh An làm bộ tức giận: "Mình cứ muốn viết về cậu đấy thì làm sao! Úy Chiêm Mặc, mình chính là anh họ của cậu đó!"