Chương 34: Phiên ngoai Úy Chiêm Mặc ( hạ)

Không đề cập tới cái này còn tốt, nhắc tới thì Úy Chiêm Mặc càng có lý do để cự tuyệt, anh tựa lưng vào ghế, khuỷu tay đặt ở hai bên tay vịn, mười ngón tay đan vào nhau, gương mặt lạnh nhạt nhìn Ngụy Tĩnh An.

"Lúc cậu năm tuổi rưỡi, khi chuyện cậu đái dầm bị phát hiện cậu liền giá họa cho tôi, hại tôi bị bạn bè trong đại viện cười nhạo nhiều năm liền."

Ngụy Tĩnh An tái mặt.

"Vào sinh nhật sáu tuổi của tôi, cậu làm mất lọ thuốc của bà nội làm hại bà khó chịu suốt một đêm, ngày hôm sau tôi bị ông nội kéo ra đánh đòn, khi đó cậu chỉ ở bên cạnh đứng nhìn."

Sắc mặt Ngụy Tĩnh An từ xanh chuyển sang hồng.

"Khi tôi bảy tuổi lẻ ba tháng, cậu chết sống cũng muốn leo lên cây hái quả khế, sau đó cậu từ trên cây té xuống đè nặng lên người đứng bên dưới đau khổ khuyên cậu đi xuống là tôi, khiến cho chân trái của tôi bị nứt xương."

Hồng chuyển sang tím.

Úy Chiêm Mặc nhìn anh ta, nhướng mi: "Anh-họ, cậu còn muốn nghe những chuyện khác không?"

Trừ bỏ chuyện trèo cây kia, thật sự anh hoàn toàn không nhớ ra còn có những chuyện này... Có một người anh em có trí nhớ tốt như vậy đúng là không thể vui sướиɠ được, Ngụy Tĩnh An chỉ phải cầu xin tha thứ.

Khi Úy Chiêm Mặc về đến nhà, ông nội Úy đang xụ mặt ngồi trên sô pha, anh chào hỏi xong liền đi về phía phòng bếp.

Mộc Dao đang chuẩn bị cơm chiều.

Lúc mới kết hôn anh có mời đến một dì giúp việc để có người chăm sóc vấn đề ăn uống của ông nội Úy, bởi vì đồ ăn của người lớn tuổi cần phải thanh đạm mềm mại một chút. Dì giúp việc này cũng phụ trách luôn bữa cơm của hai người bọn họ, nhưng dù vậy Mộc Dao vẫn đi theo dì giúp việc đã nấu cơm cho nhà họ Giang mười năm để học nấu ăn gần cả năm trời.

Cho nên mỗi tuần anh và ông nội Úy đều ít nhất có hai ngày là sẽ ăn được bữa cơm do cô xuống bếp.

Một người xinh đẹp như hoa, ở bên ngoài còn thông minh có năng lực, về đến nhà lại vì người nhà rửa tay làm canh, hơn nữa dù nhiều năm đi qua nhưng tình ý của bọn họ vẫn kéo dài như cũ, cuộc sống quả thực không còn gì có thể tuyệt vời hơn.

Mộc Dao hát ngâm nga nấu xong nồi canh, khi xoay người lại liền thấy anh đang dựa vào tường như có suy tư nhìn cô, cô mới vừa dừng lại một chút thì anh liền cười cười đi đến nhận lấy chén sứ trong tay cô, tay phải anh còn sờ soạng bụng nhỏ của cô một chút.

"Nguy Lân của chúng ta hôm nay có ngoan không?"

"..."

Cô có chút không muốn trả lời anh, bây giờ đứa bé còn chưa lớn bằng hạt đậu nành thì làm sao biết quậy nháo cô?

"Con bé rất ngoan, không hổ là con gái của em."

Cô nói xong liền nâng cằm đi về phía nhà ăn, Úy Chiêm Mặc ở phía sau cô thấy vậy liền cười đuổi theo.

Vì thế hôm nay trên bàn cơm, khi bọn họ tuyên bố nhà họ Úy sắp có thêm một thành viên mới thì ông nội Úy - người vẫn luôn xụ mặt mấy năm nay liền cười hớn hở.

Về cái thai này, người vui vẻ nhất chính là ông nội Úy, ông mong ông ngóng, rốt cuộc mười tháng sau chờ được chắt gái thứ nhất chào đời.

Con bé nặng ba ký, mẹ con đều bình an, ông nội Úy mừng rỡ nên cả ngày đều vẫn vui rạo rực, cũng tự mình đặt tên cho chắt cố của mình là Úy Gia An.

Mộc Dao ở cử, lúc này cô đang ôm con gái, cười tủm tỉm nói với ông xã mình: "Nhìn xem, đây là con gái của em."

"Cũng là con gái của anh." Anh hôn hôn cái trán của cô, ngồi xuống bên cạnh ôm lấy hai bảo bối của mình, thấp giọng bên tai cô nói: "Đừng đắc ý quá sớm, không chừng khi An An của chúng ta một tuổi sẽ có một đứa em trai làm bạn."

Mộc Dao gục đầu xuống, nhìn con gái đang ngủ thơm ngọt nói: "... An An, cha con thật hung tàn."

Tuy rằng khi Mộc Dao mang thai, Úy Chiêm Mặc đứng trước bụng cô gọi tên Nguy Lân hết mười tháng cũng đều không ứng nghiệm nhưng một câu nói khác của anh lại trở thành sự thật, bởi vì khi Úy Gia An một tuổi... Mộc Dao lại có thai.

Cái này làm Úy Chiêm Mặc đắc ý đến hỏng, mỗi ngày buổi tối sau khi đi làm về đều sẽ ôm An An ngồi bên cạnh Mộc Dao, cầm lấy bàn tay nhỏ của con gái sờ sờ bụng cô, ôn nhu nói với con gái: "An An bảo bối, chào em trai Nguy Lân một cái đi nào."

Úy Gia An nay đã một tuổi rưỡi nghiêm túc sờ sờ, từng chữ rõ ràng lớn tiếng kêu lên: "Em gái!"

Úy Chiêm Mặc: "..."

Mộc Dao cười trộm.

Sau đó Gia An liền thật sự nghênh đón em gái nhỏ của mình, lần này vẫn như cũ do ông nội Úy đặt tên, gọi là Úy Gia Nghiên.

Vốn dĩ Mộc Dao còn tưởng rằng ông nội Úy sẽ thích có chắt trai hơn nhưng thấy mỗi ngày ông đều ở cạnh chơi đùa vui vẻ với hai chị em con bé nên Mộc Dao mới hỏi thử một chút, kết quả là bị lão nhân mang thù này nghẹn trở về một câu.

Nguyên văn câu nói của lão gia tử là: "Tôi đây còn có cái 5 năm nào để chờ nữa à? Đừng nói là hai chắt gái, chỉ cần hai anh chị chịu đẻ thì cho dù là hai con heo tôi cũng nhận!"

Mộc Dao: "..."

Úy Chiêm Mặc: "..."

Úy Chiêm Mặc - nay đã thành nữ nhi nô thật cẩn thận ôm lấy con gái nhỏ, thỏa mãn nói với Mộc Dao: "Con bé lớn lên giống anh." Đứa lớn thì tương đối giống Mộc Dao hơn.

Cô uống một ngụm canh gà, giễu cợt anh: "Xin lỗi Úy tiên sinh, lần này là Gia Nghiên mà không phải là Nguy Lân."

Úy Chiêm Mặc cười cười, bởi vì bọn họ đều hiểu rõ, anh cũng không phải đặc biệt cố chấp muốn có một đứa con trai, đại đa số đều là anh muốn chọc ghẹo cô mà thôi.

Anh bỗng nhiên gọi một tiếng: "Dao Dao."

"Hửm?"

"Anh có chuẩn bị cho em một lễ vật."

Còn về đó là lễ vật gì thì mặc kệ cô có truy vấn thế nào anh cũng đều không nói một chữ.

Không lâu sau đó, có một bộ phim thanh xuân vườn trường tươi mát có tên là 《 May mắn gặp được em 》 được phát sóng, tuy rằng bộ phim không có gì xuất sắc, nhưng toàn bộ câu chuyện đều không có các loại hiểu lầm cẩu huyết, cả bộ phim tuy rằng bình bình đạm đạm nhưng trong đó người xem đều cảm nhận được cuộc sống ấm áp và tình yêu ngọt ngào của nhân vật chính.

Có lẽ vì nội dung rất gần với hiện thực cuộc sống nên làm người xem dễ dàng nhập diễn, hoặc cũng có lẽ là do tình yêu bình đạm càng làm cho người ta hướng tới cho nên bộ phim thần tượng nhỏ bé này rất nhanh liền hot khắp đại giang nam bắc.

Vốn dĩ Mộc Dao không định xem nó nhưng ngày hôm sau khi Úy Chiêm Mặc đưa cô đến đài truyền hình, anh có nói với cô rằng: "Dao Dao, bộ phim "May mắn gặp được em" kia, em có thời gian thì xem thử một chút đi."

Nếu ông xã nhà mình đều đã nói như vậy thì dù Mộc Dao rất ít xem phim thần tượng nhưng đương nhiên phải đến kiểm duyệt một chút, sau khi xem xong tập một... cô mới hiểu được lễ vật mà ngày đó anh nói muốn tặng cho cô rốt cuộc là cái gì.

Bởi vì 《 May mắn gặp được em 》 được quay ở đại học T , nam nữ chính lần đầu gặp nhau ở hòn giả sơn, gặp lại ở cuộc thi biện luận... cho đến khi bọn họ kết hôn, hết thảy đều như được phục chế từ những gì cô và Úy Chiêm Mặc đã trải qua.

Bộ phim đó chỉ có 16 tập ngắn ngủi, cô dùng một ngày thì đã xem xong.

Mộc Dao không chỉ thấy được nửa đời trước của mình trong đó mà cô còn thấy được... tình yêu sâu đậm của anh dành cho cô.

Cả đời rất dài cũng rất ngắn, được đi cùng em dưới một tán dù trong cơn mưa gió đó chính là may mắn của anh.

Úy Chiêm Mặc: May mắn gặp được em, cũng may mắn vì chúng ta đã quý trọng lẫn nhau.

Mộc Dao: Anh hứa cho em một đời tình thâm, em chỉ có một phần thâm tình này làm quà đáp lễ.

----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

*Ngoài lề xíu: mọi người có ai bt cách lấy lại tài khoản fb bị hack ( kiểu đột nhiên bị thay đổi mật khẩu và 1 email lạ đăng nhập vô tài khoản fb, rùi mik k đăng nhập đc fb nx) ko ạ!!! nếu có thì làm ơn ib mk ạ, vì k có tài khoản ngân hàng, nên mình có thể donate vàng cho mn. Chân thành cảm ơn mn đã đọc 😘😘