Thế giới 1 - Chương 3: Hôn

Văn Cảnh bị nóng đến mơ hồ, cậu dùng hạ thân đang cương cứng của mình cọ cọ vào đùi của Chu Chấn, tay trực tiếp vói vào trong áo của đối phương, sờ cơ ngực to của Chu Chấn. Nước mắt của Văn Cảnh chảy ra, trượt theo khuôn mặt trắng nõn, rơi xuống giường, cậu vừa khóc lóc vừa chen hai chân của mình vào người của Chu Chấn, khiến hắn cảm thấy mình sắp không chịu đựng nổi nữa rời. "Khó chịu... Hừ...."

Chu Chấn đỡ đối phương tựa vào bả vai mình, trong lòng thầm trách bản thân sau lại dùng miệng đút thuốc làm gì. Hắn dùng giọng khàn khàn hỏi Văn Cảnh: "Em biết anh là ai không?"

Sau khi nghe Văn Cảnh rầm rì phun ra hai chữ "anh Chu", người đàn ông đang cố gắng nhẫn nại cười một tiếng, tựa như đang rất sung sướиɠ. Hắn dùng tay đỡ lấy bả vai của Văn Cảnh, nghiêng người đè người ta xuống dưới thân.

"Tiểu Cảnh, anh nhất định sẽ phụ trách."

Nói xong, hắn cúi xuống hôn lên môi của Văn Cảnh, môi lưỡi hai người nhau, tiếng nước truyền đến đầy sắc tình. Tay của Văn Cảnh quấn quanh cổ Chu Chấn, cảm thấy sự khô nóng trong người giảm bớt không ít, thế là lại cười thật ngốc nghếch.

Chu Chấn đưa tay kéo quần áo của Văn Cảnh, ngay khi chiếc qυầи иᏂỏ được kéo ra, dươиɠ ѵậŧ xinh xinh của Văn Cảnh bật ra, đập vào trên người Chu Chấn. Mùi hương của đặc trưng của đàn ông quanh quẩn bên người Văn Cảnh, ánh mắt Chu Chấn nhìn Văn Cảnh trầm xuống, hệt như dã thú đang nhìn ngắm con mồi của mình.

"Ưʍ..."

Văn Cảnh bị Chu Chấn lột sạch nằm trên giường đất, thoải mái đến mức ưỡn người ra. Chu Chấn nhìn chằm chằm cơ thể trắng nõn kia, sau đó hắn cúi đầu búng nhẹ một cái lên bé Tiểu Cảnh, sau đó cuối đầu ngậm lấy đó. Đầu lưỡi nóng bỏng của Chu Chấn lướt qua phần đầu khấc, cảm giác này khiến Văn Cảnh nhịn không được mà rêи ɾỉ thành tiếng, trong lúc mơ hồ cậu vẫn không quên đỉnh người về phía trước một chút. Ngay lập tức, cậu có cảm giác hạ thân của mình chìm vào một nơi vô cùng nóng bỏng, ấm áp lại thoải mái.

Chu Chấn ngậm hết cả vật nhỏ xinh xinh này vào trong miệng, sau đó lại mυ"ŧ mạnh một cái, thứ be bé kia run lên, mùi tanh nồng tràn ngập trong khoang miệng. Không biết tại sao mà Chu Chấn lại cảm thấy thứ này vô cùng mỹ vị, tạo nên cảm giác hấp dẫn mà hắn không có cách nào khước từ được.

"A~"

Tiếng nước dính nhớp đầy ái muội vang lên khắp căn phòng, đi kèm theo là tiếng rêи ɾỉ đầy khe khẽ của cậu trai trẻ.