Thế giới 1 - Chương 9: Em thích anh

Văn Cảnh nghe thế thì há miệng gặm một miếng lớn, quả đào mọng nước, thơm ngọt tràn trong khoan miệng, xua đi cái nóng oi ả của mùa hè. "Ăn ngon ghe! Anh Chu, kỹ thuật lựa đào của anh thật tốt, vừa to vừa ngọt!"

Chu Chấn nuông chiều sờ sờ tóc của Văn Cảnh, sau đó lấy trong túi ra chiếc khăn tay thấm mồ hôi trên trán cậu rồi mới dắt người đến tảng đá phía sau gốc đào, ngồi xuống.

"Bây giờ còn hơi sớm, chờ vài ngày nữa có thể hái đào vào trong thành bán, đến lúc đó anh mua cho em một cái điều hòa, như thế thì không sợ nóng nữa."

"Anh, điều hoa là cái gì? Có ăn được không?"

Chu Chấn cười đến mức tiếng cười vang vang giữa rừng đào, hắn nhìn ra rồi, Tiểu Cảnh của hắn là nhóc con tham ăn, cái gì cũng muốn nhét vào miệng ném thử.

"Điều hòa giống như quạt vậy, có thể tạo hơi mát, không phải Tiểu Cảnh sợ nóng à, có điều hòa thì sẽ không nóng nữa."

Chu Chấn cầm một cây quạt to làm bằng nan trúc quạt mát cho Văn Cảnh, khiến cậu thoải mái đến mức hơi hơi nheo mắt lại.

"Tốt quá! Anh Chu, anh đối xử với em thật tốt."

Chu Chấn bất đắc dị cười cười: "Nhóc ngốc, em là vợ của anh mà, anh không đối xử tốt với em thì đối với ai đây?"

Văn Cảnh nghe thế thì mặt đỏ bừng lên, cậu ôm cổ của Chu Chấn, cọ cọ vài cái: "Anh, anh lại làm em đi, em muốn anh nha..."

Nghe được lời này, Chu Chấn lập tức không nhịn được. Trời nóng nên Văn Cảnh chỉ mặc một chiếc áo ba lỗ mỏng tanh, đầṳ ѵú đỏ bừng như ẩn như hiện lắc lư trước mặt Chu Chấn. Một thằng đàn ông vừa mới khai trai như hắn vốn đã dễ bị kích động, giờ nghe được lời này, côn ŧᏂịŧ lập tức cương lên, chỉa thẳng vào người đối phương.

"Tiểu Cảnh, không phải anh không muốn, chỉ là..."

Văn Cảnh đỏ bừng cả mặt, cậu ngượng ngùng nói: "Em biết, nhưng mà em cũng chỉ có thể cho anh thân thể này mà thôi, chẳng lẽ anh ghét bỏ em?"

Chu Chấn lập tức thở gấp một hơi, xoay người Văn Cảnh lại: "Sao có thể chứ!"

"Vậy thì anh dùng sức yêu thương Tiểu Cảnh đi. Anh, em thích anh."

"Anh cũng thích Tiểu Cảnh."

Một tay của Chu Chấn đỡ lấy người của cậu, hắn cúi xuống hôn lên cánh môi đỏ ửng kia, đầu lưỡi bá đạo tùy ý càn quét bên trong khoan miệng, câu lấy đầu lưỡi của cậu, dùn sức liếʍ mυ"ŧ, lại cắn nhẹ vào đầu lưỡi mềm mại, khiến Văn Cảnh không nhịn được mà rên thành tiếng.

"Ưʍ... ha... anh Chu..."

Văn Cảnh vươn tay ôm lấy Chu Chấn, cậu tách đùi ra gát lên trên eo của hắn rồi dùng sức ma sát, ngón tay cũng vuốt ve lên tấm lưng trần trụi của Chu Chấn.

Mùa hè nóng bức, hai người đều mặc quần đùi áo ba lổ, thân hình nóng bỏng quấn lấy nhau, hạ thân cùng kề sát, côn ŧᏂịŧ cọ vào nhau, động tác của hai người khiến phía trước ma sát từng chút một, kɧoáı ©ảʍ cũng truyền từ dưới thân thẳng lên não, khiến Văn Cảnh không nhịn được mà uốn éo người.