Chương 25: Tên Của Tôi. (1)

Dưới ánh nhìn chăm chú kia, trong nháy mắt Tô Tuyền hơi ngờ vực.

Sau đó cô bừng tỉnh.

Đù mé đây không phải là ân nhân cứu mạng của chính mình sao?

Cư nhiên bởi vì đối phương cởϊ áσ khoác, không đúng, trọng điểm là tháo mặt nạ xuống, cô nhất thời không nhận ra!

Thật đẹp!

Hiện tại cô chính thức tuyên bố Hàn Dự không còn là người đẹp trai nhất mà cô từng gặp!

Đương nhiên lời này tạm thời chưa thể nói ra, nếu không hơn nửa sẽ bị ai đó trào phúng vài câu.

Tô Tuyền ho khan vài tiếng, “Ý của tôi là ”

“Ân?”

Nam nhân tóc đen mắt xanh cầm bình rượu theo, an tĩnh mà nhìn cô chờ cô giải thích.

Trong mắt hắn dường như có chút ý cười, cũng có lẽ là ảo giác do ánh đèn gây ra làm đường nét sắc bén tựa hồ nhu hòa hơn.

Nhưng mà theo bản năng Tô Tuyền cảm thấy đối phương muốn cô bẽ mặt, sau đó trào phúng một phen.

Không thể cho hắn như ý nguyện.

Tô Tuyền mở tay ra, “Thật ra chúng ta đều không quen biết đối phương, anh xem, thậm chí tôi còn không biết tên anh là gì.”

Cô giả vờ mình chưa bao giờ nhận sai người.

“Tôi cũng không biết tên của cô.”

Nam nhân tóc đen chống tay bên mép bàn, đưa bình rượu đến, “Lấy cái ly đi.”

“Anh cũng không hỏi mà.”

Tô Tuyền tức giận nhận lấy, “Anh không có tay sao? Tôi không phải là người máy phục vụ!”

Nói là nói như vậy, cô vẫn làm theo, thuận tiện đánh giá chiếc cốc dài sạch bóng.

“Anh ngồi chỗ nào?”

Chủ yếu là vì hắn là ân nhân cứu mạng cô.

Hai lần.

Cô không ngại lấy bình rượu hay cái ly.

Tô Tuyền nhủ thầm.

Nửa đêm tiệm khách không nhiều người lắm, các bàn đều cách nhau rất xa.

Chỗ ngồi bọn họ ở trong góc, bên cạnh là cửa kính không nhiễm một hạt bụi, đối diện với đường phố thành thị lộng lẫy xa hoa.

Ánh đèn lấp lánh tỏa sáng qua lớp thủy tinh, dưới ánh sáng vàng rượu được rót ra mang hương hoa quả nhàn nhạt thoang thoảng.

Tiếng chạm cốc vang lên.

“Cho nên nhiệm vụ tiếp theo là làm cái gì?”

Tô Tuyền tràn đầy mong chờ mà nói: “Hiện tại tôi đã lấy được dị năng.”

“Cô có thể kéo dài bao lâu?”

Hắn uống một ngụm rượu, ngón tay thon dài thưởng thức chén rượu.

Tô Tuyền: “……anh muốn tôi kéo dài bao lâu?”

Tổng cảm thấy sắp xảy ra một đợt trào phúng.

Cô đánh giá một chút với điều kiện không tiêu hao thể lực, khi sử dụng dị năng biến thân có thể duy trì vài phút, bốn năm phút đi?

Nếu lâu hơn một ít sẽ cảm thấy mệt mỏi.

“Ít nhất mười phút.”

Nam nhân tóc đen bình tĩnh mà nói, “Trừ phi cô muốn hoàn thành nhiệm vụ liền chết.”

Tô Tuyền đầy hắn tuyến, “Ý anh là, anh muốn tôi biến thành người khác vào đó, làm xong một việc nào đó, sau đó lại duy trì dáng vẻ người đó rời đi.”

Vậy nên tính cả thời gian rút lui là mười phút.

Cô đoán chỉ có nhân viên bên trong mới có tư cách vào khu vực bí mật nào đó.

Nếu vừa làm xong nhiệm vụ liền giải trừ dị năng, cô một đường đánh ra hoặc trực tiếp đánh ra.

Tô Tuyền: “Hơn nữa anh nói ít nhất ”

Nháy mắt cô tưởng tượng rất nhiều khả năng.

Tô Tuyền: “Là tình huống tương đối thuận lợi đi.”

Ánh mắt tán thưởng của người đối diện nhìn cô, không chờ Tô Tuyền cao hứng vài giây, hắn bắt đầu một đợt trào phúng mới.

“Cô kém quá xa.”

Hắn nói chém đinh chặt sắt, “Trong trạng thái chỉnh thể, cô hoàn toàn không đạt đến yêu cầu mà tôi muốn.”

Tô Tuyền há miệng thở dốc, “Tôi ”

“Tôi ít khi hợp tác cùng người khác.”

Hắn tiếp tục nói: “Nhưng so với mấy đối tác trước đó, cô tuyệt đối là người yếu nhất.”

“Nhưng cô——”

Hắn dùng loại ánh mắt kì lạ đánh giá cô, “Kết quả của những việc cô làm khó mà lường được.”

Tô Tuyền thở dài, rót rượu cho đối phương, “Không phải anh nói hết thảy việc tôi làm đều hỏng sao?”

“Ngược lại.”

Hắn lắc lắc ly rượu, “Lần đầu tiên nhìn thấy cô ở trên quảng trường, tôi cho rằng cô sẽ thua.”

Tô Tuyền yên lặng nhìn trời, “Anh có thể nói khó nghe một chút như là chết”

“Có tôi ở đó, cô sẽ không chết.”

Hắn bình tĩnh mà nói, “Sau đó, cô bị treo giải thưởng trên Ám võng, lại lấy được dị năng của thương nhân trung gian ”

Chợt hắn im bặt.

Đối diện bàn ăn là một tiểu cô nương hai tay chống cằm, khuôn mặt chăm chú nhìn hắn.

Cô có cặp mắt vừa to vừa tròn đen láy, lông mi trên dưới cong vυ"t khiến ánh mắt mạc danh có chút thâm tình.

Nhưng mà, lúc này có càng toát ra nhiều hơi thở thanh xuân, còn có ý cười mong chờ đầy cõi lòng.

Mau khen tôi đi ~

Cô dường như muốn nói vậy.

“……”

Vì thế hắn dừng lại, sau đó nhìn tiểu cô nương đối diện ôm lấy mặt, dùng biểu tình rất muốn đánh người nhìn hắn.

Phản ứng này giống như trong tưởng tượng của hắn.

Đồng thời, Tô Tuyền đầu đầy chấm hỏi nhìn hắn uống rượu, dường như còn đang cười.

Tô Tuyền: “???”

Vốn dĩ không phải nên khen cô sao.

Nam nhân tóc đen liên tục uống hai ly rượu, thuận tay lấy rót rượu vào ly của cô, “Cô còn chưa tới tuổi uống rượu hợp pháp ở Liên Bang đi?”

Tô Tuyền: “…………”

Bọn họ liên tục uống hết hai bình.

Tô Tuyền: “Tôi mười tám, cảm ơn.”

Đương nhiên đây là tuổi trước khi xuyên qua.

Tuổi của thân thể này, nếu ký ức kiếp trước không sai thì hẳn là mười sáu tuổi.

Dựa theo pháp luật Liên Bang cũng có thể thi bằng lái.

Tuy rằng ở Ám Tinh không ai để ý đến pháp luật Liên Bang, lúc ở cửa hàng bán rượu cũng không cần đưa ra chứng minh thân phận ——rốt cuộc những cái đó cũng không chắc đã đúng.

Tô Tuyền: “Vì sao anh không nói hết những lời vừa nãy?”

Nam nhân tóc đen nhìn cô một cái, “Cô rất muốn nghe sao?”

Vô nghĩa.

Ai không muốn nghe lời khen từ cao thủ a!

Tô Tuyền trừng hắn một cái, “Bỏ đi, hiện tại không có cảm giác.”

Qua nửa phút sau, Tô Tuyền quyết định thu hồi lời vừa nói, “Tôi sai rồi, tôi muốn nghe nữa, lúc nào cũng được.”

Hắn hơi nhướn mày, dường như bị loại thành khẩn thẳng thắn này lấy lòng mà khích lệ một câu.

“Làm như vậy…… không tồi?”

“Thật tốt!”

Tiểu cô nương đối diện tức khắc cười rạng rỡ, “Cảm ơn cảm ơn.”

Bọn họ lại uống thêm mấy ly, mới thảo luận kế hoạch tiếp theo.

“Cô biến thành người này.”

Hắn chỉ chỉ quang não, chia tư liệu cho cô, “Vincent· Cologne, chuyên gia kỹ thuật đứng đầu siêu khống khoa học kỹ thuật, lúc trước hắn có việc rời đi tinh cầu này, nhưng ở trong một tháng sẽ quay lại.”

Theo bản năng Tô Tuyền cảm thấy dòng họ này thực quen tai, nhất thời nghĩ không ra, nghe vậy gật gật đầu.

Tô Tuyền: “Vậy nên sau đó, tôi cần tìm cách gặp hắn một lần, có tiếp xúc làn da với hắn.”

Hy vọng người này không có bệnh sạch sẽ, không có bảo tiêu bao quanh khi đi bất kỳ đâu.

Nam nhân tóc đen hơi hơi gật đầu, “Còn phải phục chế dị năng của hắn nữa.”

Tô Tuyền sửng sốt một chút, “Vì ngụy trang tốt hơn sao?”

“Để qua hai tầng kiểm tra của phòng thí nghiệm, khi kiểm tra thân phận, cần phải sử dụng dị năng của hắn.”

Tô Tuyền có chút mơ hồ mà mở tài liệu ra.

“Oa!”

Tô Tuyền bừng tỉnh, “Người này có thể biến ra ba bàn tay—— bốn tay—— omg, phải đồng thời kiểm tra vân tay bốn ngón cái.

Xác thật phải phục chế dị năng này.

“Nhưng tôi có một vấn đề.”

Việc đã đến nước này, Tô Tuyền cũng ngả bài, “Không nhất định tôi có thể phục chế dị năng này.”

Cô dựa theo quy tắc phục chế của mình mà nói.

Tô Tuyền: “Mỗi lần tôi phục chế thành công một dị năng đều là người khác sử dụng đối với tôi, ví dụ như điện lôi, dị năng loại tinh thần, biến thân.”

Loại năng lực có thể mọc thêm mấy cánh tay xem từ tư liệu cũng không thể ảnh hưởng đến người khác.

Tô Tuyền: “Trừ phi hắn khiến cho tôi mọc thêm hai tay, nếu không tôi không thể phục chế được.”

“Lần trước tôi định nói, anh có lẽ hiểu lầm dị năng của tôi.”

Hắn trầm ngâm một tiếng, “Phục chế có quy tắc hiệu lực, khả năng không hoàn toàn như cô nghĩ.”

Hả?

Cô vừa có chút kinh ngạc lại có chút kinh hỉ, rốt cuộc điều này có nghĩa là phạm vi dị năng phục chế của cô sẽ được mở rộng.

Tô Tuyền: “Ý của cô là tôi không chịu ảnh hưởng năng lực của đối phương cũng có thể phục chế được dị năng?”

“Không, tôi đồng ý cô cần chịu ảnh hưởng mới có thể phục chế, nhưng định nghĩa “ảnh hưởng” của cô không hoàn toàn chính xác.”

“Vậy là gì?”

Tô Tuyền lộ ra thần sắc nguyện ý lắng nghe.

“Lấy Vincent · Cologne làm ví dụ.”

Hắn nghĩ nghĩ, “Tôi cho rằng cô bị hắn dùng dị năng mọc ra cánh tay đấm, có lẽ có thể lấy được dị năng.

Tô Tuyền: “………………”

Tô Tuyền: “Anh muốn nhìn tôi bị đánh thì cứ nói thẳng ra.”

“Yên tâm.”

Nam nhân tóc đen nhàn nhạt nhìn cô một cái, “Nếu tôi muốn thấy cô bị đánh, tôi có thể trực tiếp đánh cô.”

Tô Tuyền: “?”

Thật là vô cùng yên tâm đi.----------------

Tiểu Kịch Nhỏ của Editor Cửu:

Hôm nay chúng ta sẽ cùng xem khả năng lật mặt của chị nhà nào.

Giây trước: "Tôi cảm thấy hắn lớn lên rất tuấn tú, không nói khoa trương hắn là nam nhân đẹp nhất mà tôi từng thấy...."

Giây sau: Hiện tại cô chính thức tuyên bố Hàn Dự không còn là người đẹp trai nhất mà cô từng gặp! :))