Chương 26: Tên Của Tôi. (2)

Sáng sớm hôm sau, cô thấy tin tức đầu báo Mộng Thành.

Một tổ chức bọn buôn người sa lưới bị bắt ở không cảng.

Trên thuyền vận chuyển của bọn họ phát hiện mấy chục thú nhân, tất cả đều bị tiêm dược vật đang hôn mê.

Trên danh nghĩa là cảnh sát bắt giữ bọn họ, nhưng mà ai cũng biết cảnh sát Ám Tinh rất ít khi chủ động làm loại việc này, thông thường đều là có người điều khiển đằng sau.

Kế tiếp, những Á nhân đó được đưa đến bệnh viện tiến hành chữa trị, chiếc xe đưa bọn họ đi thuộc về một quỹ hội từ thiện——dưới tên tập đoàn Rose Stone.

Bình luận phía dưới tin tức bắt đầu theo hướng kỳ quái.

“Anh bạn, gia tộc Stone đã vươn tới Ám Tinh? Dự đoán sẽ lên hot search rất nhanh.”

“Người ta làm việc tốt còn không được à? Những người đó nên bị bán làm nô ɭệ mới thỏa mãn ngươi đúng không?”

“Chẳng lẽ bọn họ không tăng giá nguồn năng lượng? Nếu không phải bọn họ làm lũng đoạn, tôi cũng không đến mức không mua nổi nhiên liệu.”

“Hơn nữa, Á nhân lại không phải nhân loại, thân là nhân loại tôi chỉ để ý đồng bào, Á nhân chết hay sống thì liên quan gì đến tôi, tôi chính là không quen nhìn gia tộc Stone diễn, khẳng định muốn đem việc này cho mọi người biết.”

“Đồ ngốc, anh nghĩ rằng bọn họ chỉ buôn bán Á nhân thôi sao?”

“Tôi không có hảo cảm gì với gia tộc Stone, nhưng mọi người đều biết không tốt sao? Có vấn đề gì khi bọn buôn người tự tìm đường chết.’

“Anh thì tính là cái gì cũng xứng không quen nhìn? Ai bảo anh nghèo đâu, anh nghèo nên mua không nổi người ta có tiền có thế quyền khuynh toàn bộ Liên Bang, anh ở đây nhìn đỏ mắt thì được gì, buồn cười chết mất.”

“Tôi đã báo cáo mấy cái bình luận trước đó, hẳn là nhìn đến bạn đồng hành sa lưới liền nóng nảy, còn có người hư hư thực thực nhận được chỗ tốt của nhà tư bản nên liếʍ cẩu? Nhìn thật buồn cười.”

“Tôi cũng không có hảo cảm gì với tập đoàn Stone, tất cả nguyên tố quặng và quặng tinh đều bị bọn họ khống chế, giá cả tăng thái quá, nhưng mà người của gia tộc Stone thật sự rất đẹp, tôi có thể vừa phun vừa liếʍ bình.”

Bình luận phía dưới càng ngày càng loạn.

Tô Tuyền: lão nhân tàu điện ngầm xem di động.jpg

Cô im lặng tắt tin tức.

Tiếp đó, không ngừng có tổ chức bọn buôn người bị chặn đứng, một số vẫn chưa hạ cánh, bị bắt giữ ở trong vũ trụ.

Có lẽ tin tức trong quang não thương nhân trung gian khiến hành trình đường hàng không của những phi thuyền đó được biết trước.

Tô Tuyền cảm thấy việc này coi như đã được giải quyết, liền không để ý đến những việc tiếp theo.

Trong khoảng thời gian ngắn, Vincent sẽ không quay lại tinh cầu này, không biết được hành trình của hắn, kế hoạch tiếp đó khó mà thực hiện.

Vậy nên cô và ân nhân cứu mạng tạm thời tách ra.

Tô Tuyền thử sử dụng dị năng của muội muội Tô Tử Nhiêu.

Lúc gặp bốn người ở hẻm nhỏ, cô và tên nam nhân có năng lực tẩy não dường như là hai dị năng giả cấp ba duy nhất.

Tô tử nhiêu và một nữ nhân khác cũng không biểu hiện ra năng lực đặc thù.

Ít nhất khi chiến đấu, bọn họ cũng chỉ bày ra những năng lực cơ bản của dị năng giả thường có.

Năng lực tẩy não của tên kia cũng chưa sử dụng nên cô không thể phục chế được.

Tóm lại, hiện tại cô đã thăm dò sương sương dị năng của muội muội Tô Tử Nhiêu, đó là dị năng đặc biệt thú vị.

Chạm vào đối tượng muốn theo dõi đồng nghĩa với đánh dấu.

Sau đó chỉ cần phát động dị năng truy tìm đối phương thì trong nháy mắt cô sẽ xuất hiện một cái ấn kỳ màu đỏ, dần tiếp cận nó thì ấn kỳ sẽ càng lớn.

Hơn nữa là hiệu quả thấu thị.

Nói cách khác, cho dù mục tiêu tìm kiếm ở trong kiến trúc mà mình ở trên phố cũng có thể nhìn thấy vị trí đối phương một cách rõ ràng.

Xét theo trình độ nào đó có thể xem như kỹ năng đỉnh cao trong lĩnh vực truy tìm.

Nhưng mà cũng có rất nhiều vấn đề.

Chỉ cần cô kích phát dị năng, thể lực nhanh chóng bị tiêu hao. Mỗi một bước đi giống như là chạy nhanh 50 mét, đi chưa hết một con phố cũng đã thở hồng hộc cả người vô lực.

Tô Tuyền thay đổi kế hoạch, chỉ xem vị trí chấm đỏ sẽ tắt dị năng đi, sau đó lái xe đi một đoạn đường lại mở dị năng.

Ngay cả như thế cũng tiêu hao không ít thể lực.

Cô mất hơn nửa ngày đi đi dừng dừng tiêu hết nhiên liệu xe mới xem như xác định vị trí Dung Nhân.

Dung nhân cũng không ở đó mà tham gia yến hội nào đó.

Tô Tuyền muốn trà trộn vào đó, nhưng nghĩ năng lực của mình không đủ, tốt nhất không nên manh động.

Ngày tiếp theo, ấn kỳ trên người Dung Nhân biến mất, cho dù kích phát năng lực cũng không thể nhìn thấy dấu vết truy tìm.

Xem ra không thể duy trì quá ba ngày.

Tô Tuyền bắt đầu cảm thấy ân nhân cứu mạng nói có đạo lý.

Cô quá yếu.

Điều này dẫn tới nhiều sự việc tiến hành không thuận lợi.

Tô Tuyền thay đổi kế hoạch, cố ý vô tình tiếp xúc với một vài người, sau đó biến thành dáng vẻ của họ, ngeheeng ngang mà vào ở khách sạn.

Chất lượng giấc ngủ dần tăng lên.

Sau đó cô giảm bớt tần suất làm nhiệm vụ, chỉ đảm bảo duy trì chi tiêu của mình, thời gian còn lại đều đi đến phòng tập thể thao rèn luyện.

Đồng thời cũng phòng bị người Tô gia tới cửa.

Rốt cuộc bốn người kia vô thanh vô tức chết, không biết bọn họ có ảnh hưởng gì trong gia tộc.

…….

Tinh vực Canaan.

Ban đêm trên đại hành tinh Zeda, cảnh tượng phồn hoa nhất là xe bay tấp nập qua không trung.

ở đoạn đường trong thành thị hoàng kim là các tòa biệt thự cao cấp vô cùng xa hoa.

Một chiếc xe limited từ trên thười hạ xuống, dừng ở trước sân tòa biệt thự cao cấp.

“Không tốt.”

Mấy người nam nữ mặc đồ tinh xảo bước xuống xe.

“Nhị ca!”

Một người phụ nữ khuôn mặt nghiêm trọng mở miệng nói, “Chip thân phận của Tử Tha và Tử Di bị phá hư.”

“Tử Cộm cũng vậy, bọn em vẫn chưa liên lạc được.”

Người đàn ông khác hoảng loạn, “Em vừa hỏi tài xế, họ đi một hội sở giải trí, sau lại đi vào thành, không lên xe, nên tài xế cũng không biết họ đi đâu——”

“Cái gì?”

Một đôi vợ chồng đang đứng ở cổng lớn biệt thự cao cấp. Đó là gia chủ Tô gia Tô Thừa Ngữ và vợ mình.

Hai người ăn mặc lộng lẫy dường như vừa từ yến hội trở về.

Hai người liếc nhìn nhau một cái, sắc mặt đều không quá tốt.

Công dân vương quốc Canaan đều có chip thân phận được tiêm vào cơ thể, vết thương bên ngoài không cách nào chạm đến.

Nếu chip thân phận bị hủy, nhẹ nhất là bị phế một bàn tay.

Nếu không liên lạc được có lẽ sự việc không đơn giản.

“Bọn họ đi tìm nữ nhi đại ca.”

Tô thừa ngữ nhẹ nhàng mở miệng.

Xung quanh trở nên yên tĩnh, mọi người nhìn hắn.

“Nơi đó là Ám Tinh, có lẽ bọn họ gặp phải phiền toái.”

Tô gia chủ nghĩ nghĩ, “Trên tin tức cuối cùng họ gửi nói nữ nhi đại ca rất có thể bị tinh tạc bắt đi đưa đến Ám Tinh, nên bọn họ vì điều tra chuyện này, đắc tội ai đó cũng nên.”

Tức khắc sắc mặt mọi người Tô gia khác nhau.

Nữ nhi gia chủ tiền nhiệm lưu lạc ở Hoang Tinh nhiều năm, việc này mọi người đã biết từ lâu, thanh danh của cô ấy đã xấu đến không thể xấu hơn.

Rốt cuộc ai cũng biết ở Hoang Tinh không có trường học, đa số mọi người đều đi nhặt rác.

Nghe nói hiện giờ còn bị bán đến Ám Tinh, nội tạng trên người bị đào bao nhiêu khó mà nói.

Bất quá, việc cấp bách là mấy người mất tích.

……

Ám Tinh.

Mộng Thành.

Tô Tuyền bình yên vượt qua nửa tháng, không bắt gặp bất kỳ tên sát thủ nào.

Nhóm lính đánh thuê lần trước cùng làm nhiệm vụ lại liên lạc với cô.

“Chúng tôi nhận một nhiệm vụ, không biết cô có hứng thú hay không?”

Bên tai truyền đến âm thanh Jenny.

Tô Tuyền đang ở hẻm nhỏ đánh bay hai tên cướp, “Lại rời thành gϊếŧ dị thú sao? Tôi có thể nhận được nhiêu tiền?”

“Không phải, là cùng người ta đánh lộn. Khởi điểm năm vạn.”

Jenny dường như đang nói chuyện với người bên cạnh, sau đó báo địa chỉ, “Chúng tôi đang ăn cơm, cô đến đây đi.”

Bọn họ ở một khách sạn xa hoa, nhiệt độ điều hòa nơi nhà ăn rất cao, khắp nơi đều tràn ngập khí nóng.

Nhóm lính đánh thuê ngồi trong góc.

Tô Tuyền đến ngồi vào, phát hiện mấy người khác đang xem màn hình lớn trên tường.

“Người máy trí năng cao cấp tư nhân áp dụng với gia đình, phi thuyền, văn phòng——làm bạn điều tiết chế độ sinh hoạt, tăng chất lượng cuộc sống——”

“Từ công ty Ái Mỹ thuộc siêu không khoa học kỹ thuật, dẫn đầu đoàn đội Victor · Cologne nghiên cứu phát minh——”

Đó là người máy mô phỏng ở quảng trường.

Tô Tuyền vừa định lấy đồ uống, chợt nhớ tới dòng họ quen thuộc kia, “Chờ chút, Cologe?”

“Đúng vậy.”

Jenny hừ lạnh một tiếng, “Một đám rác rưởi.”

Tô Tuyền chú ý tới biểu tình không tốt của nhóm lính đánh thuê, dường như đều vô cùng chán ghét đối với dòng họ này.

Quảng cáo kia có nhắc tới siêu khống khoa học kỹ thuật, cô có đôi chút ấn tượng.

Siêu khống khoa học kỹ thuật là “con rồng” đi đầu về tổng số lượng người máy mô phỏng trong lĩnh vực chế tạo mã sản phẩm, cũng là hạng mục nhận thầu lớn nhất của quốc phòng Liên Bang, rất nhiều tinh cầu đều có chi nhánh.

Tô Tuyền còn nhớ rõ khi mình vừa xuống không cảng ở Ám Tinh, máy bay không người lái và người máy bên trong đều có huy hiệu trắng——đó chính là nhãn hiệu của siêu khống khoa học kỹ thuật.

Ở ngoại thành gặp máy bay không người lái đang tuần tra cũng có huy hiệu này.

Tô Tuyền: “Các người thực chán ghét siêu khống khoa học kỹ thuật sao?”

“Nghiêm khắc mà nói, không phải là siêu khống khoa học kỹ thuật.”

Aaron dựng thẳng ngón tay lên, “Là tập đoàn tài chính sau lưng Cologe——hoặc là nói gia tộc Cologe.”

Tô Tuyền: “Vì sao vậy?”

“Gia tộc Cologe khống chế một số thế lực ngầm, bọn họ cho người thường vay tiền buôn lậu ma túy, khiến họ nợ một khoản tiền kếch xù, cuối cùng vì không muốn liên lụy người nhà, họ tự nguyện trở thành người thực nghiệm.”

Tô Tuyền: “Ở trên tinh cầu này?”

“Xảy ra ở rất nhiều nơi, bố tôi cứ như vậy bị hố, ông ấy không trở về được——đương nhiên, cũng do hắn dùng ma túy.”

Aaron nhún vai, “Việc như vậy ở Ám Tinh càng nhiều, rốt cuộc không có ai giám sát.”

Thậm chí có trắng trợn bắt người đi làm tài liệu thực nghiệm.

Dù sao thì ở Mộng Thành mỗi ngày đều có quá nhiều người mất tích hoặc tử vong.

“Gia tộc Cologe đều là một đám vương bát đản, ách, thật ra những nhà tài phiệt đều cùng một loại mặt hàng, có lẽ gia tộc Stone còn tốt hơn chút, nhưng cũng không tốt được đến đâu.”

Bọn họ mồm năm miệng mười mà mắng, mắng mắng xong lại gọi mấy bình rượu nồng độ cao, mời cô uống.

Tô Tuyền còn nhớ rõ lần trước uống rượu cùng bọn họ xảy ra việc gì. Lần này cô thề phải khống chế tửu lượng, tuyệt không thể uống đến thành đồ ngốc.

“……”

Nhưng mà rượu này uống quá ngon.

Cô nhìn giá niêm yết, phát hiện mỗi bình đều bốn con số trở lên, dùng dị thực do tinh vực Canaan tự sản xuất ra.

Dị năng giả thông thường không dễ dàng uống say như vậy, nhưng mà thành phần dị thực dễ dàng kí©h thí©ɧ thần kinh đại não, vốn là ngàn ly không say cũng dễ dàng bất tỉnh nhân sự.

Hơn nữa, tia lý trí cuối cùng nói cho Tô Tuyền biết, nếu mình tiêu tiền, nhất định cũng không mua loại rượu quý như vậy.

Cho nên muốn nhân cơ hội này uống thêm mấy ly.

Vì thế cô lại uống đến mơ hồ, dù không quá mức say như lần trước, nhưng cũng đau não đầu choáng váng, cùng các đồng đội mắng nhà tư bản Liên Bang.

Mắng một hồi, quang não lại chấn động.

“Ồn chết đi được.”

Người bên cạnh bắt đầu thúc giục cô nghe.

Tô Tuyền nhìn thoáng qua, phát hiện điện báo hiện là [?]

Cô mơ màng mà nghe, “Tình huống thế nào?”

Người bên tai nghe tạm dừng một chút, “Cô uống say?”

“Không có.”

Tô Tuyền kiên quyết phủ định, thuận tay cầm lấy bình rượu, nhìn năm sản xuất.

“Mau nói chuyện đi, dấu hỏi chấm.”

“?”

“A~”

Tô Tuyền không có hứng thú mà nói, “Bằng không anh muốn tôi xưng hô thế nào?”

“……”

Người bên tai nghe trầm mặc vài giây, “Tần Kiêu. Tên của tôi.”

Tô Tuyền nôn rượu lên tường.