Chương 5: Thật Thảm! (1)

Toàn bộ sân đều yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi.

Tên bị thương ngã trên mặt đất, nhỏ giọng rêи ɾỉ, dường như còn bị cơn đau cuồn cuộn không ngừng tra tấn.

Đồng bọn của hắn vội vàng chạy đến, lấy băng chữa thương từ trong ngực ra.

Nhưng mà tổn thương do dị năng giả tạo nên không dễ dàng chữa khỏi như vậy, hắn chỉ có thể tiếp tục chịu đựng.

“……”

Mọi người nhìn Tô Tuyền đều tràn ngập sợ hãi.

Dị năng giả cấp 3!

Người khai phá ra dị năng đặc thù, hơn nữa vẫn là loại có khả năng công kích thì sức chiến đấu cách biệt một trời một vực so với bọn họ, một kích nháy mắt hạ gục đối thủ cũng không có vấn đề gì.

“Tại sao dị năng giả cấp 3 lại chạy đến đây kiểm tra ?”

“Có thể là không muốn bại lộ chính mình là cấp 3?”

“Tại sao?”

“Có phải là tội phạm bị truy nã hay không?”

Có người lộ ra vẻ mặt hoảng sợ.

“Hoặc là chính là không muốn bại lộ, rốt cuộc chỉ cần có thân phận dị năng giả là có thể nhận được rất nhiều phúc lợi, kiểm tra đến cấp 1 cũng được rồi.”

Đương nhiên dị năng giả cấp 3 nhận nhiều lợi ích hơn, chỉ là đối với những lão đại khai phá ra dị năng đặc thù mà nói, có lẽ cũng không hiếm.

Tô Tuyền không nói gì, người xung quanh liền bổ não ra một đống lý do.

Người ở sân kiểm tra số 10 nhanh chóng quay về với việc của mình, trong một phút ngắn ngủi, họ gần như đi hết.

Giống như sợ bị vị nào đó không cẩn thận lộ ra thân phận dị năng giả cấp 3 nhớ kỹ.

Tô Tuyền: “…………”

Hiện tại cô vô cùng khó chịu.

Trong nháy mắt, sau khi lực lượng bùng nổ là cảm giác mệt mỏi cùng suy yếu khó có thể hình dung ập tới.

Thể lực toàn thân tựa hồ đều xói mòn, hầu như không còn, cơ bắp vô cùng đau nhức, hai chân đã sắp chống đỡ không được.

Số 199 bên cạnh vẻ mặt phức tạp, “Vậy nên cô thật ra đã khai phá ra dị năng đặc thù? Tại sao vừa rồi cô còn hỏi tôi những vấn đề đó ”

Tô Tuyền không còn sức để nói chuyện, nhất thời không thể trả lời.

“……Quên đi, khẩu âm của cô nghe cũng không giống người ở đây.”

Số 199 lắc đầu, nghĩ nếu người ta đến từ tinh cầu xa xôi hẻo lánh, chưa chắc biết phân cấp tiêu chuẩn của Chính phủ, thậm chí phân biệt rõ dị năng cơ bản với dị năng đặc thù.

Đây cũng là điều bình thường.

Vẻ mặt cô hòa hoãn lại, “Cô vừa khai phá dị năng không lâu sao? Có phải là chỉ có thể sử dụng vào những lúc nguy hiểm đúng không?”

Làm nhân viên công tác ở đây, số 199 ở phương diện này cũng được coi là có chút kinh nghiệm.

Tô Tuyền thật sự không biết nên trả lời như thế nào đành yên lặng gật đầu.

Nhưng chân tướng là gì?

Khi ở cửa Hiệp hội lính đánh thuê, cô đã bị một người đυ.ng trúng.

Quang điện quấn quanh trên cánh tay người kia làm ngón tay cô bị bỏng.

Dòng điện vừa xuất hiện trên cánh tay cô nhìn qua giống y như cái của người kia.

Việc này có mối liên quan đến nhau sao?

“Nói như vậy, cô thật ra có thể thử thi lên cấp 3 xem sao.”

Số 199 cười nói, “Bởi vì chỉ cần khai phá ra dị năng đặc thù, dù không ổn định, dựa theo tiêu chuẩn cũng là cấp 3 cô rất lợi hại!”

Tô Tuyền há miệng thở dốc.

Cô vốn đang có rất nhiều nghi hoặc, lúc này cũng không tiện mở miệng.

Rốt cuộc chính mình biểu hiện ra sức mạnh của dị năng giả cấp 3.

Nếu hỏi một ít vấn đề của người mới, dễ dàng khiến người khác nghi ngờ.

Tô Tuyền: “Cảm ơn, thật ra tôi rất gà.”

Bởi vì giờ không có người đi vào, nên hai người trò chuyện thêm.

Số 199 tỏ vẻ người chị em cô rất có tiền đồ, người trẻ tuổi mà đã có dị năng đặc thù cũng không nhiều.

“Ít nhất là tôi chưa gặp qua được mấy người.”

Số 199 cảm thán, “Rốt cuộc tôi cảm thấy giới học thuật có rất nhiều tranh luận, nhưng tôi hơi nghiêng hướng về, ừm, dị năng đặc thù do tính cách tình cảm của con người quyết định. Tôi nghiêng về cách nói này.”

Tô Tuyền có chút mơ hồ mà lên tiếng, tỏ vẻ mình cũng đồng ý.

Số 199: “Những thuyết về gien quyết định dị năng đặc thù toàn là vô nghĩa, bởi vì, nói thế nào nhỉ, nếu chị em cùng cha cùng mẹ có tính cách không giống nhau, dị năng đặc thù hoàn toàn không giống nhau, giống như tôi với tỷ của tôi vậy.”

Tô Tuyền: “Vậy nên những người có tính cách giống nhau có khả năng khai phá ra dị năng đặc thù giống nhau?”

Số 199 muốn gật đầu lại do dự một chút, “Thực ra cũng có một số ít ngược lại, cho nên giới học thuật vẫn luôn tranh chấp, không có kết luận.”

“Nhưng mà ”

Cô nghĩ nghĩ, “Ít nhất có thể xác định nguyên tố loại dị năng, ví dụ như cô là lôi điện, hoặc là ngọn lửa mà cô nhắc qua, người có được dị năng thuộc loại này đều là những người có tính cách chủ động thậm chí tính công kích rất mạnh, tôi rất hâm mộ họ.”

Sô 199 còn muốn nói thêm vài câu, nhưng lại có một đám người mới bước vào, cô cũng vội vàng làm việc.

Cảm giác suy yếu trong cơ thể Tô Tuyền đã bớt đi nhiều, cô liền rời đi.

Quay về đại sảnh ở tầng 1, con chip thân phận được máy phục vụ tự động quét một lần nữa, thông tin đã được thay đổi thành dị năng giả cấp 1.

Đăng ký lính đánh thuê không yêu cầu phí thủ tục. Sau khi điền xong bảng biểu, xem xong thỏa thuận cùng thông báo rủi ro, tất cả các quy trình đã được hoàn tất.

Tô Tuyền nhận được một phần mềm đặc biệt do Hiệp hội lính đánh thuê cung cấp.

Nó dùng để kiểm tra và tiếp thu nhiệm vụ, chỉ kích hoạt khi chip thân phận đã đăng ký làm lính đánh thuê.

Sau đó, Tô Tuyền bi ai phát hiện, quang não của mình là phiên bản cổ xưa , quá lạc hậu, hình như không có cách nào sử dụng phần mềm này.

Cô yên lặng xoay người đi đến một cửa hàng mua bán vũ khí đối diện, để một khẩu súng lên bàn.

“8000 tinh nguyên.”

“Đây là rắn đuôi chuông IX.”

Chủ cửa hàng tươi cười rạng rỡ, “8000? Chắc chắn chứ?”

Tô Tuyền: “Không có quang cấu tinh.”

Thứ đó bị lấy ra làm phí.

Nụ cười của ông chủ nhanh chóng biến mất, “Không có? Vậy nó chỉ có giá 6000.”

Tô Tuyền: “Khi tôi có được cây súng này, chưa dùng qua lần nào, bộ phận quan trọng không bị mài mòn, ông có thể tiết kiệm ít nhất một năm chi phí bảo dưỡng.”

Dĩ nhiên là nói láo.

Đây là súng của Hàn Dự, Tô Tuyền không biết hắn dùng qua bao nhiêu lần, nhưng hình như dị năng giả mạnh thường không dùng súng ống nhiều.

Nhưng mà, cô bán cây súng này chủ yếu là nó hao phí quá nhiều năng lượng, và cần mua một bộ lưu trữ năng lượng chuyên dụng cái này cũng vô cùng, vô cùng đắt.

Tô Tuyền không đủ sức để mua loại này, cho nên cô bán đi đổi lấy tiền. Dù cho về sau muốn dùng súng, cô cũng dùng cái loại chính mình có thể mua được băng đạn.

“Thật không?”

Ông chủ cũng không ngu ngốc, trực tiếp tháo rời toàn bộ khẩu súng thành các bộ phận.

Ông ta nhìn linh kiện bên trong dường như không bị hao tổn gì, gật gật đầu, “Quả thật.”

Tô Tuyền: “Ông xem, 8000.”

Ông chủ: “Tôi nghĩ cô điên rồi.”

Sau một hồi giằng co kịch liệt, giá cuối cùng được chốt là 7000, hai bên giao dịch đều tỏ vẻ chính mình bị thiệt.

Đáng tiếc, tiền mới về còn chưa cầm nóng tay, đã phải tiêu.