Chương 6: Thật Thảm! (2)

Vừa bước vào tầng hai, cô thấy người máy mô phỏng với muôn hình muôn vẻ, đứng hoặc ngồi với các loại tư thế.

Hơn nữa cũng không giống những người máy khác, tất cả bọn họ đều có thể cử động nói chuyện, nhóm khách hàng có thể tùy ý trò chuyện.

Đa phần chỉ số thông minh của người máy mô phỏng chỉ có thể thực hiện một số đối thoại đơn giản. Về cơ bản, chỉ cần nói vài câu là sẽ nhận ra bọn họ không phải người.

Đương nhiên, chúng có chức năng và các chương trình được cấy vào não đều được dùng để sửa chữa hoặc làm sạch.

Ngoài ra còn có một số ít người máy tình thú, có thể nhìn ra mục đích sử dụng từ cách ăn mặc và cơ thể khỏa thân được trưng bày ở bên ngoài.

Tô Tuyền nhìn thấy nhiều người khách sờ cơ ngực hoặc ngực đó.

“……”

Tầng hai là nơi chuyên bán các loại quang não, khắp nơi ánh sáng lập lòe trên không trung mở ra đóng vào nhất thời làm người hoa mắt.

Sau khi tham khảo tư vấn, cô nhận ra chỉ cần 700-800 tinh nguyên là có thể mua được quang não phổ thông và tiện nghi nhất.

Có lẽ không quá tốt, nhưng tuyệt đối không đến nỗi một quy trình nhận nhiệm vụ cũng không thể khởi động được.

Tô Tuyền chọn lựa hơn một giờ, cuối cùng lấy được một cái có tương đối nhiều chức năng, giá cả cũng cao hơn, có chống trộm với chương trình tự hủy, hơn nữa còn được nhiều người trên mạng đánh giá cao.

Tốn 5000 tinh nguyên.

Cái này rất quan trọng, dùng cái tốt hơn một chút cũng là điều bình thường.

Sau khi chuyển chip thân phận sang máy mới và hoàn thành một loạt cài đặt bảo mật quyền riêng tư, cô nhìn đám người máy ở tầng một vài lần rồi vội vàng trở lại đại sảnh của Hiệp hội lính đánh thuê.

Sau đó download phần mềm, thuận lợi bấm mở.

Trang đầu chia thành nhiều khu vực, thông báo Hiệp hội, nhiệm vụ tuyển dụng, nhiệm vụ đề xuất, tin tức Mộng Thành.

Thậm chí trang sau còn có hot search cùng diễn đàn.

Ở nhiệm vụ tuyển dụng, tin tức các loại nhiệm vụ đều là bên A trực tiếp tuyên bố, chúng được sắp xếp dựa theo thời gian.

Trong nhiệm vụ đề xuất, hệ thống đưa ra các nhiệm vụ phù hợp với cấp bậc của dị năng giả.

Tô Tuyền để ý thấy ngoại trừ cấp bậc dị năng giả ra còn có thứ hạng lính đánh thuê.

Lính đánh thuê mới đăng ký đều là hạng F, thông qua số lần tích lũy nhiệm vụ với tiền thù lao sẽ được lên hạng E, sau đó là hạng D, hạng C, hạng B, hạng A.

Trên hạng A còn có hạng S, nhưng mà nhìn trên diễn đàn, người làm ở đây 10 năm cũng chưa gặp qua lính đánh thuê hạng S. Có thể nói là vô cùng hiếm.

Xếp hạng này không liên quan đến dị năng. Ngay cả khi bạn là dị năng giả cấp 4, bạn vẫn phải bắt đầu từ hạng F.

Tuy nhiên, dị năng giả cấp 4 có thể nhận nhiệm vụ với mức thù lao cao, và tốc độ nâng thứ hạng có thể tăng nhanh hơn.

Trong yêu cầu của nhiệm vụ tuyển dụng, nhiều bên A chỉ định cả thứ hạng lính đánh thuê và cấp độ dị năng với hy vọng người nhận nhiệm vụ có kinh nghiệm lại có thực lực.

Tô Tuyền nhìn tin tức dày đặc trên màn hình ở đại sảnh, tùy tiện xem một cái nhiệm vụ đánh số.

Một công ty chuyển phát nhanh thuê người bảo vệ, hộ tống xe vận tải, chỉ có thể xem tuyến đường cụ thể sau khi nhận nhiệm vụ.

Nhiệm vụ yêu cầu dị năng giả cấp 1 trở lên và lính đánh thuê hạng D trở lên.

Thù lao là 5000 tinh nguyên/lần.

Một chuyến hộ tống cũng là hai giờ lái xe.

Tô Tuyền nhìn chằm chằm con số thù lao trong vài giây.

Cô tìm kiếm lính đánh thuê hạng F và dị năng cấp 1 có thể nhận nhiệm vụ gì.

Trong Mộng Thành rồng rắn lẫn lộn, có nhiều người nguy hiểm, nhưng có nhiều cư dân bình thường hơn, họ cũng là người phát nhiệm vụ, nhưng thù lao đưa ra thường không cao.

Ví dụ, “Một đứa trẻ ở lầu trên luôn khóc vào nửa đêm. Tôi tìm bố mẹ nó, nhưng họ lại mắng tôi. Tôi muốn bạn đánh họ một trận.”

Ví dụ như “Nhà đối diện thường đem rác rưởi vứt ở cửa nhà tôi, tôi muốn bạn đánh cô ta một trận.”

Ví dụ, “Mỗi ngày đi làm về đều có một kẻ biếи ŧɦái theo dõi tôi. Tôi muốn bạn đánh hoặc gϊếŧ hắn.”

Một cái khác là “Bác tôi nợ tiền nhưng không trả. Bố tôi nói mọi người đều là họ hàng của nhau, không cần tính toán, nhưng tôi liền muốn tính toán, tôi muốn bạn đánh ông ấy một trận.”

Khoan đã.

Tiền thù lao từ 200 hoặc 300 đến 2000 hoặc 3000.

Tô Tuyền: “……………”

Cô vô cùng nghi ngờ chúng đều là thông tin nhiệm vụ được viết từ cùng một bản mẫu.

Nhiều nhiệm vụ trong số đó không chỉ ra yêu cầu về lính đánh thuê.

Tuy nhiên, những người có thể đánh người với giá hàng trăm tinh nguyên này thường là lính đánh thuê mới và dị năng không mạnh lắm.

Tô Tuyền lật xem các nhiệm vụ được hệ thống đề xuất, lại vào diễn đàn tìm thấy một bài đăng cho người mới, “Cẩn thận gặp phải nhiệm vụ lừa đảo thường có thù lao cao”.

Xem ra thế giới này vẫn còn người tốt.

Ngoài ra, có một số thông tin tuyển dụng được đưa ra bởi những nhóm lính đánh thuê. Họ đang tìm đồng đội.

Điều này cũng không có gì kỳ lạ.

Ví dụ: Bên A gửi một nhiệm vụ và một lính đánh thuê đáp ứng các điều kiện cụ thể đã nhận.

Sau đó lính đánh thuê nhận ra nhiệm vụ này vượt qua dị năng của mình rốt cuộc bên A đánh giá độ khó của nhiệm vụ chưa chính xác.

Vào thời điểm này, có người sẽ lực chọn bỏ nhiệm vụ, có người yêu cầu đối phương tăng thù lao, có người chọn tìm đồng đội.

Hai khả năng phía sau đều cùng phát sinh.

Đến nỗi lính đánh thuê phân chia thù lao như thế nào, có thể là chính bọn họ tự thoả thuận, cũng có thể là cùng đối phương thương lượng, xem tình huống cụ thể mà quyết định.

Nhưng mà, Tô Tuyền tạm thời còn không có suy nghĩ đến vấn đề này.

Cô muốn hiểu rõ dị năng của chính mình trước.

Tô Tuyền đánh mấy cái nhiệm vụ, một bên lật xem tin tức tuyển dụng, một bên cân nhắc dị năng đặc thù của mình.

Cô dường như có cảm giác, nó có thể liên quan đến việc phục chế.

Ở cửa Hiệp hội lính đánh thuê, sau khi bị lôi điện làm bị thương, nơi sân kiểm tra có thể nhìn thấy một màn nhìn qua sức mạnh hoàn toàn giống nhau.

Sau khi người nọ tiếp xúc với cô vẫn có thể sử dụng dị năng, không có gì bất thường.

Vì vậy, việc phục chế này sẽ không tác động tiêu cực đến đối tượng bị phục chế.

Rõ ràng người đó không nhận ra dị năng của mình bị phục chế.

Đương nhiên, còn có một khả năng vô cùng nhỏ khác. Đó chính là đối diện giữa ranh giới giữa sống và chết, cô kích phát ra dị năng đặc thù trùng hợp cũng là lôi điện , không liên quan gì đến phục chế.

Nhưng thật sự sẽ trùng hợp như vậy sao?

Tô Tuyền bỏ qua loại khả năng này trước, giả thiết chính mình thực sự có dị năng phục chế.

Trong nguyên tác xác thật không đề cập đến việc này, nhưng nếu dựa theo cách nói của số 199, vấn đề này liền có đáp án.

Dị năng đặc thù cùng tính cách có quan hệ chính cô cùng nguyên chủ tính cách hoàn toàn không giống nhau, thậm chí có một số chỗ là hoàn toàn trái ngược.

Cho nên nguyên chủ khả năng không có dị năng đặc thù, hoặc là vốn nên thức tỉnh dị năng đặc thù khác.

Nhưng đổi thành chính mình liền biến thành phục chế.

Cũng không phải là không có khả năng.

Nói như vậy, cẩn thận ngẫm lại, trong một hai giờ, chính cô gặp qua không chỉ một loại dị năng, nhưng mà bị phục chế lại chỉ có một cái.

Ít nhất chính mình có thể phục chế được một dị năng.

Có phải bởi vì cô đã tiếp xúc với người kia hay không? Hơn nữa còn bị dị năng đó làm cho bị thương dù chỉ là đau đớn ngắn ngủi, cũng không tính là nghiêm trọng?

Lại suy đoán một chút, dị năng chính mình có lẽ là “Phục chế”, yêu cầu đạt được phục chế là “nhìn vào mắt đối phương” và “bị dị năng mục tiêu làm bị thương”?

Cả hai điều kiện này đều thỏa mãn hay là chỉ thỏa mãn điều kiện sau?

Dĩ nhiên, có lẽ còn có một điều kiện khác, chỉ là tạm thời chưa tìm ra.

Nhưng nếu muốn biết được đáp án, có lẽ đi thử xem sao.

Tô Tuyền vốn còn có chút mệt mỏi, nghĩ đến điều này lập tức lên tinh thần, chỉ hy vọng trước mắt lại phát sinh một hồi ẩu đả.

Sau đó cô có thể cắn răng vọt đi vào một chút, tốt nhất là không nguy hiểm đến tính mạng cũng không đón nhận công kích, vậy sau đó liền có đáp án.

Thật tiếc là mặc dù trong hội trường vẫn còn hỗn loạn, tiếng ồn ào ở khắp mọi nơi, nhưng dù là ở cửa trong hay ngoài cũng rất ít người đánh nhau.

Ngay cả khi họ đánh nhau, cũng chưa chắc là dị năng cấp 3.

Ngay cả khi là dị năng giả cấp 3, cũng không chắc người ta sẽ sử dụng dị năng này để chiến đấu.

Đây dường như chỉ là một sự trùng hợp.

Tô Tuyền loay hoay đã lâu, nhưng không có cơ hội.

Cô lại bắt đầu xem danh sách nhiệm vụ, và đột nhiên thấy một nhiệm vụ rất gần đây.

Bên A ở ngoài một con phố rẽ ra giao lộ, hiện giờ máy móc trụ trặc, cần một người đưa hắn đến chỗ đỗ xe ở quảng trường, yêu cầu rất đơn giản, cấp 1 là được.

Ánh mắt Tô Tuyền sáng lên.

Đoạn đường này rất gần, vừa kiếm 200 tinh nguyên vừa có thể tích lũy một thành tích hoàn thành nhiệm vụ.

Ban đầu Tô Tuyền dự định nhận một vài nhiệm vụ đề kiểm tra xem công việc này đến tột cùng là thế nào, có thể làm được hay không.

Nếu so sánh giữa thù lao nhiệm vụ với thời gian, thường là người có chút giá trị vũ lực có thể kiếm nhiều tiền hơn từ công việc này so với đi làm điều này làm cô động tâm.

Cái dị năng lôi điện còn làm cô có thêm dũng khí.

Tô Tuyền cúi đầu nhắn một dãy ký tự.

[ Bần cùng đói khát, không có ai quan tâm ] : Tôi nhận, trong vòng hai phút tôi sẽ đến.

[ Bần cùng đói khát, không có ai quan tâm ] : Lão bản mặc quần áo màu gì?

Bên kia cũng đang nhìn chằm chằm tin tức nhiệm vụ, nhanh chóng phản hồi.

[ Lời nói của người này sao lại cẩu hết câu này đến câu khác ] : Thật ra tôi muốn nhờ người mua quyền trượng cho tôi, nhưng lại sợ người khác nhìn thấy cướp mất. Dù sao thì nơi này cũng khá hỗn loạn, lần trước anh trai tôi đã bị cướp ở cạnh quảng trường.

Đối phương nói xong chọn cô nhận nhiệm vụ.

Đồng thời hắn cũng trả nửa phần thù lao, theo quy định chung, số tiền còn lại sẽ được thanh toán sau khi hoàn thành nhiệm vụ để không xảy ra tranh chấp giữa hai bên.

Tô Tuyền vội vàng rời khỏi đại sảnh Hiệp hội, đi thẳng đến góc đường vị trí chỉ định.

Hiện giờ đã là nửa đêm, cửa Hiệp hội lính đánh thuê không ngừng có người ra vào, các cửa hàng xung quanh đều chăng đèn sáng trưng.

Nhưng rất ít người đi quảng trường ngầm, rời xa Hiệp hội, xung quanh lập tức trở nên an tĩnh.

Bên cạnh ánh đèn đường mờ nhạt là một người đàn ông đứng dưới bóng đèn, có chút hoang vắng mà xuất thần.

Không có ai khác trong phạm vi 20m.

Tô Tuyền chạy đến, “Hắc, lão bản ”

Người đàn ông hơi nghiêng đầu.

Tô Tuyền dừng bước theo bản năng.

Đó là một nam nhân thân hình cao lớn, vai rộng chân dài, chiếc áo gió dài đen nhánh càng làm nổi bật khí thế bức người của hắn.

Hắn có mái tóc đen dày, chiếc mặt nạ bằng thép che khuất nửa khuôn mặt, chỉ lộ ra sống mũi cao thẳng, không nhìn rõ được biểu tình trong bóng tối.

Hình ảnh biến ảo của màn hình quảng cáo xung quanh quét ngang qua chiếu sáng mặt hắn, nhìn lại thật trẻ.

Lông mày của nam nhân hơi dài, hốc mắt sâu, lông mi thanh mảnh, cặp mắt xanh lục dưới bóng tối như động vật săn mồi ngủ đông.

Nói thật, vị này không giống người khó khăn cần trợ giúp.

Tô Tuyền do dự một chút, quyết định xác nhận thân phận liền báo nick name.

Tô Tuyền: “Tôi là ‘Bần cùng đói khát, không có ai quan tâm’. ”

Một sự im lặng đến trầm mặc.

Nam nhân tóc đen nhìn cô một cái, chậm rì rì phun ra hai chữ: “Thật thảm.”

Tô Tuyền: “………”

Cô hồi tưởng một chút đến nick name đối phương.

Tô Tuyền: “Lời nói của người này sao lại cẩu hết câu này đến câu khác?”

Nam nhân tóc đen: “……………………..”