Quyển 1 - Chương 9

Lúc Ngải Toàn đang đợi hắn, cô đổi dép lê, đội mũ che nắng mũ đi ra ngoài. Thư ký Bùi cùng dì Vương không biết đang nói cái gì ở sân trước, hai người đang nói chuyện với nhau.

Cô chậm rãi bước về phía trước, nhìn bầu trời xanh thẳm, hít sâu một hơi không khí mới mẻ, tâm tình cũng thoải mái hơn, đang muốn quay đầu lại nhìn Cố Hành đã đi ra chưa, liền nhìn thấy một cô giúp việc cầm giấy bút đi đến trước mặt cô, gương mặt đối phương không nén nổi vẻ kích động: “Toàn Toàn, em thích chị rất lâu rồi, chị có thể cho em chữ ký không? Chị thật sự rất xinh đẹp, mỗi một tác phẩm của chị em đều xem qua, em đều rất thích, em không nghĩ có thể nhìn thấy chị ngoài đời, em——”

Hốc mắt của cô ta đỏ bừng, nói năng có chút lộn xộn, ánh mắt nhìn chằm chằm vào cô, mang theo vẻ hưng phấn không tả siết, không ngừng lại gần cô.

“Cô đang làm gì vậy?” Thư kí Bùi sắc mặt đột biến, bước nhanh qua đây, nhìn về phía dì Vương, thần sắc nghiêm khắc nói: “Cô đang hồ ngôn loạn ngữ nói cái gì đó?”

Dì Vương vẻ mặt biến sắc, chạy nhanh đến, mạnh mẽ túm tay cô gái giúp việc, kéo ra sau, còn một bên khom lưng xin lỗi: “Thật làm phiền Ngải tiểu thư, tôi lập tức mang cô ta đi, làm phiền tiểu thư rồi, cô ta đang nói mê sảng tiểu thư đừng để ý đến lời cô ta nói.”

Cô giúp việc kia cũng bị dọa choáng váng, bị dì Vương mạnh mẽ lôi đi, suýt nữa té ngã, Ngải Toàn mở miệng, muốn ngăn lại: “Tôi không có việc gì, không sao cả.”

Dì Vương không có ngừng tay, Ngải Toàn quay đầu nhìn về phía Cố Hành đang đi tới, vội vàng nói: “Không sao đâu, tôi không bị dọa .”

Sắc mặc của thư ký Bùi tối sầm lại, tiếp tục nhíu mày cảnh cáo dì Vương, để bà nhanh chóng đem người rời đi.

Cố Hành cầm camera đi tới, dường như cũng không để ý đến chuyện này, nói với Ngải Toàn: “Em không bị dọa liền tốt rồi.”

“Ừm.” Ngải Toàn gật đầu.

Dì Vương đã buông người giúp việc kia, hỏi vài câu, biết cô ta thay thế người khác tới đây làm việc, lại vẻ mặt xin lỗi hướng Ngải Toàn nói lời xin lỗi, tiếp tục lại hỏi người bảo cô ta đến làm thay..

Thư kí Bùi đau đầu, sau một hồi nói chuyện cũng đem chuyện này hóa nhỏ.

Ngải Toàn đi theo Cố Hành ra bờ cát, hơi ngẩng đầu, đón gió biển thổi tới khiến cả cơ thể và tâm tình thoải mái, Cố Hành nhìn thấy dáng vẻ này của nàng, đáy mắt toát ra vẻ dịu dàng.

Nhìn Ngải Toàn vẫn như mọi ngày, nhưng trong đầu cô đang xuất hiện hình ảnh, tiếng hò hét cùng tiếng vỗ tay đinh tai nhức óc phảng phất vang bên tai hết đợt này đến đợt khác.

“Toàn Toàn!”

“Chúng em yêu chị Toàn Toàn.”

“Toàn Toàn cho em chữ ký đi?”

“ Tiếp theo chúng ta chào đón nữ diễn viên được yêu thích nhất —— Ngải Toàn.”

……

Cô là một người diễn viên, đứng dưới ánh đèn flash, mười lăm tuổi được công ty giải trí phát hiện ra, mười chín tuổi đạt được giải thưởng ảnh hậu Kim Mã đầu tiên trong đời.

Có người nói cô trời sinh thuộc về sân khấu, gia nhập vào bộ phim nào thì bộ phim đó nổi tiếng gây sốt, sinh ra vì sân khấu, đạo diễn nói cô là diễn viên mẫu mực, chịu được khổ, khoát phải đi ra ngoài, tóc dài nói cắt liền cắt, tố nhan dáng người đều kháng đánh.

Cô là con cưng của tư bản, cây rụng tiền của công ty, trong nghề là ngôi sao lưu lượng, cô sống một cuộc sống sa hoa, dường như bị mọi người yêu thích, tiền đồ sáng lạng.