Quyển 1 - Chương 8: Cố chấp nam phụ

“Tam thiếu gia, Ngải tiểu thư.” Thư ký Bùi cầm túi văn kiện đi vào, cung kính chào hỏi.

“Thư ký Bùi buổi sáng tốt lành, anh ăn bữa sáng chưa?” Ngải Toàn mở miệng hỏi hắn ta, theo sau lại nói: “Muốn ăn sáng cùng chúng tôi không?”

Cố Hành nhìn cô cười vui vẻ đối với người khác, còn mang theo quan tâm, ánh mắt lạnh lẽo quét về phía thư ký Bùi, cực kỳ không vui, thư ký Bùi nhận thấy ánh mắt sắc bén của hắn, vội vàng từ chối, cả người run rẩy hướng Cố Hành nói: “Tam thiếu gia, công ty có văn kiện quan trọng yêu cầu ký tên.”

“Ừ.” Cố Hành đứng dậy, thu liễm biểu tình, nhìn về phía Ngải Toàn ôn nhu nói: “Tôi đi trước xử lý công việc, chốt nữa tôi cùng em đi dạo bờ biển.”

“Nếu anh bận công việc, tôi cũng có thể tự mình đi.” Ngải Toàn sợ hắn trì hoãn công việc.

Thư ký Bùi tự nhiên có nhãn lực, nhanh chóng tiếp lời cô nói, “Hiện tại còn sớm, thời tiết vẫn hơi lạnh, lại chờ một lát mặt trời lên cao, thời tiết ấm áp hăn, gió biển thổi thoải mái.”

Ngải Toàn hiểu rõ, gật gật đầu, mặt mày hơi cong đối với Cố Hành nói: “Tôi không vội, tôi chờ anh cùng nhau đi dạo.”

Nàng cảm thấy hắn hẳn là muốn đi cùng cô.

Quả nhiên, đáy mắt Cố Hành lộ vẻ sung sướиɠ: “Ừ.”

Hắn đi lên trên tầng, thư ký Bùi thở một hơi dài nhẹ nhõm, vội vàng đi theo phía sau.

Vào thư phòng, cửa phòng ra, Cố Hành sắc mặt âm trầm, nhìn về phía thư ký Bùi trong ánh mắt mang theo tia lửa văng khắp nơi, lạnh lùng nói: “Anh tới không đúng lúc.”

“Xin lỗi tam thiếu gia.” Thư ký Bùi sắc mặt hối hận nghiêm túc, lập tức bảo đảm: “Sẽ không có lần sau.”

“Không cần lắc lư trước mặt cô ấy.” Cố Hành lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn ta một cái.

Chướng mắt.

“…...” Bí thư Bùi nghẹn họng không biết nên nói gì, lại lần nữa xin lỗi, sau đó cũng kính báo cáo chuyện ở công ty, không dám nhắc đến Ngải Toàn.

Ngải Toàn thấy thư kí Bùi từ trên lầu đi xuống, phòng bếp mới vừa lột vài “Trái dừa trứng”, cô cười đi ra ngoài hỏi hắn muốn ăn thử một chút không.

Thư kí Bùi ở khoảng cách nàng vài mễ xa địa phương dừng lại, không dám nhìn thẳng mắt cô, không mang theo một tia do dự cự tuyệt: “Không cần đâu, cảm ơn Ngải tiểu thư. Tôi còn có việc, đi trước.”

“Gấp như vậy sao?” Ngải Toàn thấy vẻ mặt hắn ta có chút kỳ lạ, càng thêm sờ không được đầu óc, lễ phép khách sáo nói, “Phòng bếp còn có điểm tâm, anh mang một phần đi?”

“Không cần.” Bí thư Bùi trán chảy mồ hôi lạnh, chỉ cầu Ngải tiểu thư buông tha hắn, hắn thật sự không chịu nổi lửa giận của tam thiếu, nhanh chóng nói một câu: “Tôi còn có việc tìm dì Vương.”

Căn biệt thự này là hai ngày trước hắn mua gấp, không đến một ngày đã bài trí xong đồ đạc trong nhà, hắn còn muốn hỏi Ngải Toàn còn thiếu gì không, nhưng hiện tại hắn không dám đυ.ng vào vùng cấm của tam thiếu, chỉ có thể đi tìm dì Vương hỏi chuyện thôi.

Ngải Toàn mời Cố Hành cùng đi dạo bờ cát, gió biển thổi qua.

Cố Hành: “Tôi lên tầng lấy camera, đến lúc đó chụp ảnh cho em.”

Hắn muốn lưu lại càng nhiều ảnh chụp của cô, tham luyến muốn đem mỗi một cái nháy mắt đều ký lục xuống dưới, dùng để hồi ức.

“Ừ."