Chương 4

Nam Lạp nâng cằm, từ góc độ của cô có thể nhìn thấy khóe miệng lạnh lùng của người đàn ông này.

Cô nhẹ giọng nói, “Cảm ơn.”

Cất giấu độ giảo hoạt, ranh mãnh trong mắt.

Lúc này, Tiêu Dương mới nghe xong điện thoại, từ bên ngoài đi vào, nóng lòng nói, “ Nam Nam, em không sao chứ?”

Nam Lạp khẽ lắc đầu.

Tiêu Dương đi lên, muốn dạy dỗ Tưởng Li, nhưng đã bị Nam Lạp đưa tay kéo lại.

“Đừng bận tâm.”

Tiêu Dương nghe cô nói ngẩn ngơ cả người, cậu không thể tin được, người phụ nữ này vậy mà kêu cậu nhịn?

Nhưng lời cô nói, cậu cũng không thể không nghe theo, chỉ có thể nổ lực đè nén tức giận trong lòng.

Trương Khả Dụ thấy thế liền đi tới, đứng trước mặt Nam Lạp, đưa tay ra.

“Cô ổn không, không cần để ý, bạn tôi chỉ là muốn trêu chọc cô một chút.”

Hai chữ “Trêu chọc” khiến Tiêu Dương nổi giận.

Cậu muốn đi qua nhưng lại bị Nam Lạp ngăn cản.

Trương Khả Dụ lướt qua người Nam Lạp, đi đến bên cạnh Hoắc Đình Xuyên, thân mật ôm lấy tay hắn, như muốn khẳng định chủ quyền nói.

“Đúng rồi, giới thiệu một chút, đây là bạn trai tôi.”

Nam Lạp thu mắt.

“Nếu bạn tay tôi đã ra tay giúp đỡ, bạn của tôi cũng không đυ.ng vào cô, chuyện này liền cho qua đi.”

Nam Lạp liếc nhìn Hoắc Đinh Xuyên, thấy trên mặt hắn không có biểu tình gì.

Một lúc sau, Nam Lạp rũ mắt, “Được rồi.”

Tiêu Dương đứng bên cạnh cô vô cùng tức giận, lúc này cậu như một quả bóng cao su đầy khí, khí không có chỗ nào để phát tiết, hai tròng mắt trừng to như muốn rớt ra ngoài.

Nam Lạp cũng không nói gì nữa, cô xoay người hướng tới nhà vê sinh mà đi.

Cửa nhà vệ sinh.

Tiêu Dương đang nổi giận nói năng cũng lộn xộn, “Nam Nam, vì sao không cho anh dạy dỗ tiểu tử kia! Anh thật sự rất tức giận a!”

Nam Lạp dựa người vào góc tương, đưa tay sờ vào trong túi của người đàn ông, lấy điếu thuốc, bật lửa lên nhẹ nhàng hít một ngụm.

Cô nói cho có lệ, “Chỗ này là nơi xa lạ, cố gắng không cần chọc lấy phiền toái.”

Điếu thuốc kia, cô cũng chỉ hút một ngụm, sau đó liền dập tắt.

Đây là thói quen của cô từ trước đến nay, hút thuốc chỉ hút một ngụm, tuyệt đối không cho bản thân nghiện.

Tiêu Dương hừ lạnh một cái, “Chỗ xa lạ thì thế nào, anh ở chỗ chúng ta dạy dỗ người thì sao, xem ai dám ra nói cái gì.”

Nam Lạp không thèm để ý cậu, trực tiếp bước vào nhà vệ sinh, để mặc cậu lầm bầm một mình nói nhảm.