Chương 22: Boss hắc hóa muốn ôm một cái (21)

Mạnh Nhàn nói "bạn bè" chính là chỉ Phương Tuyển.

Chiến Lệ Kiêu nhớ tới lúc chiều khi Phương Tuyển lại đây đưa văn kiện cho hắn hình như không mặc tây trang mà mặc một bộ đồ thể thao, hơn nữa cả người toàn mồ hôi.

Vậy là ngay cả mùi hương trên người hắn cũng nghĩ tới?

Chiến Lệ Kiêu cảm thấy chỉ số IQ và EQ của Phương Tuyển cao lên không ít.

Đáng được thưởng.

"Sữa tắm nhà anh dùng rất tốt, lần sau anh sẽ mang cho em một bộ." Chiến Lệ Kiêu nói.

"Hả? Thì ra là do sữa tắm!" Mạnh Nhàn tò mò, nóng lòng muốn thử, "Vậy lần sau anh mang đến cho tôi đi, tôi trả..."

Một chữ "Tiền" vừa được nói ra, ánh mắt thâm trầm của Chiến Lệ Kiêu liền dính chặt trên người Mạnh Nhàn.

Mạnh Nhàn kịp thời ngừng lại, nhanh chóng sửa sai: "Tôi mời anh ăn cơm."

Chiến Lệ Kiêu cong môi, nhàn nhạt đồng ý.

Mạnh Nhàn âm thầm vỗ ngực.

Hô, thật nguy hiểm.

Thiếu chút nữa lại bị Chiến Lệ Kiêu giận rồi.

Trở lại ký túc xá, sau khi rửa mặt xong, Mạnh Nhàn liền thoải mái nằm lên giường, chuẩn bị xem tin tức bát quái rồi mới đi ngủ.

Đương nhiên, cô hoàn toàn không có hứng thú gì với tin tức bát quái ở thế giới này vì thế cái cô xem chính là tin tức bát quái của địa phủ và thiên đình.

Nhìn bề ngoài điện thoại di động của Mạnh Nhàn không có gì khác với điện thoại bình thường, đều có hai loại tin tức.

Nhưng một cái là thông tin của thế giới này còn một cái lại là thông tin của địa phủ và thiên đình.

Chỉ cần nhập số liệu vào liền nhận được tin tức từ địa phủ và thiên đình truyền đến.

Tiệc rượu do Thường Nga tiên tử tổ chức vào ngày 15 đột nhiên bị dừng lại, nguyên nhân là do bị Thiên Bồng Nguyên Soái liên tục làm phiền.

Mạnh Nhàn nghĩ đến lúc cô đi đến chỗ Nguyệt ca chơi, lúc nào cũng gặp phải cảnh Thiên Bồng Nguyên Soái đến đòi dây tơ hồng.

Rõ ràng dây tơ hồng đối với mấy người bọn họ là vô dụng nhưng hắn vẫn khăng khăng muốn có được.

Kỳ thật Thiên Bồng Nguyên Soái lớn lên cũng khá đẹp trai nhưng không biết tại sao đã nhiều năm như vậy rồi mà Thường Nga tiên tử vẫn chưa chịu nhận lời?

Lúc này, trên trời truyền đến một tin tức.

Mạnh Nhàn click mở ra, thì ra là tin tức do Táo vương gia phát tới, đại ý là nghe nói cô vừa được tuyển vào phân bộ thứ năm của Hoàng Tuyền, hỏi cô buổi tối có muốn ăn một bữa cơm để chúc mừng hay không.

Mạnh Bà đi công tác ở 3000 thế giới, dựa theo tốc độ hoàn thành nhiệm vụ mà thời gian sẽ không vượt quá ba canh giờ.

Cho dù Mạnh Nhàn sống ở thế giới này đến hết đời thì sau khi trở lại Hoàng Tuyền, cũng chỉ mới qua ba canh giờ mà thôi.

Mạnh Nhàn rất ít khi tự tay nấu cơm, cơ bản mỗi lần đều là Táo vương gia mời cơm, kết hợp với món canh Mạnh Bà do cô tự chế, đúng là không gì hoàn hảo hơn.

Nhưng mà chờ cô hoàn thành nhiệm vụ, việc đầu tiên là đi Chu Thước Môn ăn cơm với Nguyệt ca vì thế không cần đặt cơm hộp.

Cô đánh đánh vài chữ rồi nhấn gửi nhưng gửi thế nào cũng không được.

Mạnh Nhàn bỗng nhiên nhớ tới lúc này cô đang ở 3000 thế giới, chỉ có thể xem tin tức chứ không thể gửi tin tức.

Xem ra chỉ có thể chờ tới khi trở về mới hồi âm cho Táo vương gia được.

Mạnh Nhàn tiếp tục lướt tin tức, bông nhiên di động vang lên.

Là một dãy số xa lạ cùng thuộc thành phố này.

Chắc chắn không phải là Chiến Lệ Kiêu, hồi chiều sau khi hắn gọi điện cho cô, cô đã lưu số hắn vào danh bạ rồi.

"Alo!" Mạnh Nhàn nhận điện thoại.

Bên kia trầm mặc vài giây, sau đó hỏi: "Có phải Mạnh Nhàn không?"

Giọng nói này...

Mạnh Nhàn nhíu mày: "Anh tìm tôi có chuyện gì không?"

Cố Hiển nghe cô nói như vậy liền đoán được cô đã nhận ra giọng nói của mình.

"Chuyện này không tiện nói qua điện thoại, không bằng chúng ta gặp mặt đi."

"Không được." Mạnh Nhàn nhanh chóng cự tuyệt, "Anh là bạn trai của Mạc Lị, để tránh đàm tiếu chúng ta không nên lén gặp mặt."

Tuy không biết Cố Hiển muốn làm gì nhưng Mạnh Nhàn là một người rất có nguyên tắc.