Chương 6.2: Nợ dược

Dọc đường hắn thu thập thảo dược, chính là vạn nhất đại phu cự tuyệt, để cho nam nhân bị thương dùng, mặc dù hiệu quả không tốt lắm, nhưng hắn cũng cố gắng hết sức, còn lại liên xem tạo hóa của người kia.

Hiện tại thôn Thượng Khê chỉ có một đại phu, có chút quái gở, ngày thường cũng không thích chỗ đông người, cho nên cũng sống ở cuối thôn, cách nhà Lâm Ngôn không xa.

Lâm Ngôn thực nhanh đến trước cửa nhà đại phu, xuyên qua hàng rào nhìn thấy một lão nhân với bộ râu bạc đang gói các loại thảo dược đang phơi khô của mình.

"Lưu đại phu!"

Nghe thấy âm thanh, Lưu đại phu liền quay đầu lại nhìn thấy Lâm Ngôn đang ở ngoài cửa.

Mọi người ở thôn Thượng Khê đều biết về người tiểu ca nhi Lâm gia này, dù sao cha của Lâm Ngôn cũng là thư sinh đầu tiên sinh ra ở thôn Thượng Khê.

Sau đó, cả hai vợ chồng Lâm Ngôn đều gặp tai nạn, Lâm gia lại đuổi tất cả hài tử hắn ra ngoài, chuyện này đến nay vẫn là đề tài câu chuyện được nhắc đến trước sau bữa tối.

“Ngôn ca nhi có việc?” Lưu đại phu lạnh giọng hỏi.

Lâm Ngôn trả lời: "Lưu đại phu, ta, đệ đệ ta ngã bị thương. Ta muốn lấy một số thảo dược để bôi đắp đệ ấy. Ta hiện không có đồng nào, nhưng ta sẽ sớm kiếm được tiền,đến lúc đó lại đưa cho ngài … có thể chứ?"

Lâm Ngôn lắp bắp một câu, thứ nhất thực sự hắn không giỏi nói dối, nhưng hắn cũng biết mình ít nhất phải đề cao cảnh giác, danh tính của nam nhân bị thương kia không rõ ràng, bây giờ thêm một người biết, sẽ có nhiều chuyện hơn, thà Lưu đại phu không biết còn hơn, thứ hai, hắn không có tiền đành mua chịu thuốc. Loại sự tình này hắn trước nay chưa làm qua, trong lòng thực không dễ chịu.

Tuy rằng hắn tự tin rằng mình sẽ sớm kiếm được tiền, nhưng hiện tại rốt cuộc vẫn chưa có, hắn cũng không chắc liệu Lưu đại phu có đồng ý cho y nợ hay không, lần này hắn đến đây chỉ để thử vận

may.

Lưu đại phu cũng không hỏi thêm gì nữa, quay người trở lại từ quầy thuốc bắt mấy nắm, gói lại đưa cho Lâm Ngôn ngoài cửa, "Trực tiếp đắp lên vết thương."

Lâm Ngôn nhanh chóng nhận lấy bằng cả hai tay, vui vẻ đáp: "Cảm ơn Lưu đại phu, ta nhất định sẽ mau đến trả lại tiền ngay."

Có được thuốc này, hy vọng sống sót của nam nhân bị thương đã tăng lên một phân.

Lâm Ngôn không dám chậm trễ, hắn vội vã về đến nhà, đi thẳng vào phòng ngủ, để lại ,mấy đứa trẻ đang đứng trong sân liếc nhìn nhau, mắt to trừng mắt nhỏ.