Chương 12: Bản Hợp Đồng

Sau khi kết thúc buổi xem mắt. Trong thời gian này, cô dâu sẽ hạn chế tham gia các buổi tiệc, nhằm chuẩn bị cho hôn lễ cũng như học các nghi thức. Tuy Almira đã trải qua nó, nhưng vẫn bắt buộc học lại một lần nữa, nó giống như sự tự tôn ngớ ngẩn của giới quý tộc.

Almira mới kết thúc lớp lễ nghi với Nữ nam tước Margaret. Cô đang ngồi nghỉ ngơi tại ban công phòng của cô, nơi có thể quan sát bao quát khu vườn phía sau của dinh thự. Bây giờ là khoảng 4 giờ chiều, cô nhìn thấy hai nhóc Adele và Albert chơi đùa dưới sân.

Vẫn là trò ném bóng, lúc nào Albert cũng là người đi nhặt bóng, thằng bé quá nuông chiều chị nó rồi. Trong câu truyện gốc, Albert bị Almira xúi giục làm việc xấu, rồi con người cũng bị nhuốm màu trở nên tàn nhẫn, nhưng dù như thế nào thằng bé vẫn bảo vệ, yêu thương chị nó.

Almira chống cằm nhìn bọn trẻ chơi đùa phía dưới, trong ngày hôm qua, cô đã suy nghĩ rất nhiều tương lai, và cũng đi đến quyết định cuối cùng. Chỉ cần không dính dáng tới hai đứa trẻ nhà Ryan, và làm tốt bổn phận của mình. Nếu không có sự nhúng tay của ác nữ Almira Carney thì nữ chính cũng không đến nổi nào, cùng lắm thì chia tay nam chính mà thôi, hoặc cô có thể ngăn chặn buổi gặp mặt đầu tiên của hai anh chị này, như vậy cũng chẳng có chuyện tình lâm li bi đát.

Còn tương lai của Adele và Albert, cô cần phải lập kế hoạch để tích trữ tài sản cho tụi nó sau năm mười tám tuổi. Nhưng cái chế độ xã hội này không cho phép phụ nữ có chồng được tích tài sản riêng. Adele thì cần nhiều đồ cưới nếu muốn gả vào giới quý tộc, Albert cũng cần tiền nếu muốn học cao hơn.

Đang khi Almira rối rắm thì Helen tiến tới với chiếc khay có lá thư bên trên:

“Thưa tiểu thư! Ngài Edward Ryan gửi thư cho người."

Lá bài cứu mạng của cô cuối cùng cũng tới, bản hợp đồng hôn nhân giữa cô và Edward. Almira, cô dùng dao rọc phong thư, khéo léo tránh làm rách giấy tờ bên trong. Khi mở ra, có tấm giấy nhỏ và 2 tờ hợp đồng bên trong. Trên tờ giấy có ghi dòng chữ đơn giản:

“Nếu thắc mắc, xin hẹn gặp lại vào tháng sau”.

Đúng là một thương nhân, làm ăn cực kỳ nhanh chóng. Almira lấy một bản hợp đồng ra đọc:

“HỢP ĐỒNG HÔN NHÂN GIỮA EDWARD RYAN VÀ ALMIRA CARNEY.

Hợp đồng này được thực hiện dựa trên tính tự nguyện của hai bên.

Bên A: Edward Ryan.

Bên B: Almira Craney.

Điều 1: Sau khi kết hôn bên B, bên A có nhiệm vụ chu cấp một trăm đồng vàng Ruli cho bên B mỗi tháng cho tới khi hòa ly hoặc một trong hai bên chết.

Điều 2: Bên A và bên B có nhiệm vụ cùng chăm sóc các con, bao gồm: Leon Ryan, Elysis Ryan, Adele Carney, Albert Carney.

Điều 3: Bên B có nhiệm vụ tham gia các hoạt động tập thể với bên A khi được bên A yêu cầu, các hoạt động bao gồm: Vũ hội, tiệc trà, tiệc săn bắn, tiệc giao lưu.

Điều 4: Ngoài thời gian tham gia các hoạt động tập thể nêu trên và nghĩa vụ vợ chồng. Hai bên không có quyền xen vào cuộc sống của đối phương.

Điều 5: Nếu hòa ly, bên A sẽ đền bù bên B năm mươi ngàn đồng vàng Ruli, trang trai Moone.

Một trong hai bên vi phạm các điều trên sẽ phải đền bù cho đối phương một trăm ngàn đồng vàng Ruli.

Hợp đồng bắt đầu có hiệu lực sau hôn lễ và kết thúc khi cả hai bên hòa ly hoặc một trong hai bên chết.

Ký tên bên A.

Edward Ryan”.

Kế bên còn chừa trống chỗ cho cô ký nữa. Almira nhìn bản hợp đồng mà cười lạnh, có vẻ như anh ta sẽ lợi dụng cô triệt để nhỉ? Nhưng tiền nào của đó thôi, anh ta mạnh tay cho cô tiền tiêu vặt lên đến một trăm đồng vàng mỗi tháng thì quá hào phóng rồi. Chỉ là nếu vi phạm hợp đồng thì giá hơi chát đấy, số tiền mà Tử tước bán cô cho Edward cũng chỉ có mười ngàn đồng vàng mà thôi. Almira nghĩ chỉ cần không vi phạm hợp đồng là được. Các điều còn lại đều hợp ý của cô nên không có gì bàn cãi.

Almira lấy bản thứ hai ra và so sánh nội dung với nhau. Thấy không có gì đặc biệt, cô sai người mang con dấu,giấy, bút và mực lên, ký dứt khoát vào hai chỗ trống.

"Almira Craney."

Almira lấy ra một tờ rời gấp vào lá thư, sau đó đóng con dấu của nhà Carney lên miệng thư. Cô đưa nó lại cho Helen:

“Hãy đưa lại cho người mới đưa thư. Ta cá là anh ta vẫn còn ở dưới đó."

“Vâng! Tiểu thư."

Tờ còn lại, Almira nhìn nó rồi suy nghĩ một chút. Nếu sau khi Adele và Albert mười tám tuổi, cô chỉ cần tìm cách khiến Edward hòa ly, như vậy thì có đủ số tiền để cho tương lai của hai đứa rồi. Mười ngàn đồng vàng thôi cũng dư sức cho Adele gả vào nhà quý tộc. Tiền học của Albert nếu vào học viện hoàng gia sẽ tốn một khoản khá lớn nhưng không thể nào vượt quá hai mươi ngàn đồng vàng. Almira trầm ngâm suy tình. Nhưng cô muốn một lần trong đời được tự chủ, cả kiếp trước lẫn kiếp này. Một trang trại là đủ cho cô an hưởng tuổi già.

Almira đứng lên đi vào phòng ngủ, nơi có bàn trang điểm và chiếc hộp trang sức của cô, Almira cất tờ hợp đồng còn lại vào dưới đáy hộp.