Chương 10.

Nàng, bị một lần khó chịu làm cho tỉnh.

Mí mắt nặng trĩu cố gắng mở ra , nàng thấy một cặp mắt hẹp dài thâm thuý nhìn chằm chằm mình.

Nàng đơ cả người, tưởng mở miệng nói thứ gì , nhưng trong miệng nhỏ lại bị một vật gì đó chen vào.

Hạ Thần hôn cực kì bá đạo, chiếm hữu một lúc lâu. Vẫn là sợ doạ tới nàng, mới không tình nguyện buông ra .

"Chào buổi sáng"

Giọng nói trầm ấm, cánh môi mấp máy khẩu hình cố ý đυ.ng đến môi nữ hài còn ướt.

Nàng đầu nhỏ nhanh chóng vận chuyển, rướn người lên một chút liền dễ dàng hôn môi tương dán. Mặt đỏ lừ lừ trở về, giọng lí nhí nói "chào buổi sáng".

Nam nhân thoã mãn nhoe mắt lại, bộ dáng cực kì câu nhân, vốn không là thuộc tính hoa si nàng cũng là xem đơ cả người. Đời nàng hoàn hồn là lúc, hắn ôm nàng hướng phòng tắm đi đến, mặt sau còn chỉ chỉ bộ váy treo đơn độc trong góc.

"Thay quần áo đi ra ngoài"

Nàng nghe ánh mắt sáng lên, hắn muốn đưa nàng ra ngoài, hẳn là đi chơi đi! Anh cả trông rất vui vẻ, chắc chắn là không có ý nghĩa tiễn nàng ra sân bay nha.

Suy diễn đủ loại tình huống xong nữ hài hưng phấn, hì hục trong phòng tắm với tốc độ nhanh chưa từng có.

Vì thế mới ngủ dậy 8h sáng, Hạ Thuật phát hiện ra nạn nhân của hắn đã đi đâu rồi.

Phó Minh thức dậy từ sớm, 7h30" lượn qua lượn lại trước cửa phòng của nàng"..."

Hai nam nhân tự giác vác cái bụng đói xuống nhà ăn, khuôn mặt lạnh lùng ,thanh cao Hạ Thuật cùng bộ dáng ôn nhu nhã nhặn Phó Minh, đồng thời không phát tiếng động ngồi xuống bàn ăn.

Người giúp việc thêu làm bữa sáng đã hết việc đi về, Đoạn quản gia đơn giản hâm nóng lại đồ ăn rồi đặt lên bàn.

Cơ hồ khi ông xuất hiện, ánh mắt hai nam nhân đều loé mắt hướng đến.

Đoạn quản gia, cái tim già nhảy bùm bụp.

Chẳng lẽ hai tiểu tử này, phát hiện ông giấu sầu riêng trong góc nhà bếp?

Mặc dù mùi nó thúi, nhưng ăn rất ngon nha.

"Đoạn thúc, nàng đâu".

Phó Minh nghe xong câu hỏi mí mắt một chút cũng không nâng, hai tay vẫn chuyên gắp thức ăn vào bát.

Hạ Thuật không hiểu làm sao, mà cứu rỗi được hắn Đoạn thúc trái tim. Ông điều chỉnh lại , trạng thái thường ngày của mình.

"Tiểu thư cùng đại thiếu gia đi Hạ gia trụ sở chính"

Hạ Thuật cực kì khó chịu, với hành vi độc chiếm người của anh hai mình. Mới hôm qua nàng còn lởn vởn trước mặt hắn, gắp thức ăn cho hắn, hôm nay có 1 bóng người cũng không thấy!.

Ánh mắt bỗng để ý thấy cái gì, Hạ Thuật không vui nhìn về phía nam nhân trước mặt.

"Ngươi gắp nhiều thịt như vậy làm gì!"

Phó Minh đưa ánh mắt khó hiểu lên nhìn hắn, sau đó mới chú ý tới cánh tay đang hoạt động liên tục của bản thân.

Bát cơm của hắn chất đầy thịt sắp xếp lộn xộn, có mấy miếng vung vãi ra trên bàn. Nam nhân làm bộ chưa có việc gì xảy ra, bắt đầu ăn cơm ánh mắt ám ám không rõ.

Một bữa ăn sáng vừa xấu hổ quỷ dị vừa kết thúc, khi vẫn là trầm mặc.

Nàng được Hạ Thần đưa đêns nơi khi, cả đôi mắt trợn tròn.

Quả là thế giới tiểu thuyết, loại công trình kiến trúc bá đạo vậy cũng nghĩ ra được. Không đợi nàng tán thưởng, nam nhân đã kéo nàng đi vào trong trước ánh mắt kinh ngạc, của bao nhiêu người.

Hạ tổng khi nào bên cạnh đã có nữ nhân? Lại còn là dạng học sinh lứa tuổi? Hạ tổng chậm trễ việc không kết hôn sinh con, là vì đợi tình nhân mau lớn?.

Nhưng có suy đoán nhiều thế nào, bọn họ cũng không thể phủ nhận nữ hài kia lớn lên thạt mỹ. Đi cùng Hạ tổng không những không bị lấn át, mà còn hoà hợp tạo phong cảnh. Bọn họ có phải hay không, lên kêu một tiếng Hạ phu nhân tương lai?.

Trợ lí của Hạ Thần nhân bước chân đến chào hỏi, ánh mắt đảo qua nàng có đièu tò mò, nam nhân không nhanh không chậm thông báo tin tức.

"Gọi nàng Hạ tiểu thư"

Nguyên lai là em gái a!

Xung quanh, người đem chút ý đồ ý tưởng kịch bản bỏ sang 1 bên, lại âm thầm đánh giá vị tiểu thư trong lời đồn của Hạ gia. Quả thật muốn tiến lên lấy lòng nàng nha, nhìn bộ dáng như vậy, chắc chắn rất dễ lừa!

Hắn kéo nàng đi vào thang máy chuyên dụng, cá đám người mới tập trung vào công việc. Đều là nhân viên của Hạ gia, ai cũng biết tự giác nghiêm túc trong công việc.

Nàng nhớ tới chút gì đó trong tiểu thuyết, chờ mong ánh mắt hướng về phía hắn, đang ngắm nghía bàn tay nàng không buông.

"Anh cả chúng ta sẽ đi đến tầng 100 sao?"

Hắn muốn cười với câu hỏi của nàng, công việc đã nhiều lại bận, đi đến tầng 100 để thêm tốn thời gian sao? Văn phòng của tổng giám đốc đã bị hắn cho xuống tầng 19 rồi.

"Sẽ không"

Nàng nghe xong không giống đáp án trong tưởng tượng lại, một trận khó hiểu. Không phải khuê mật nói tổng tài văn phòng, thường sẽ ở tầng cao nhất sao?

"Muốn lên đó lắm sao?"

Nàng nhanh chóng suy nghĩ rồi lắc đầu, tốc độ thang máy như vậy, lên đến tầng 100 nàng cũng ngủ luôn rồi.

Hắn vừa ý đưa tay lên, xoa đầu của nữ hài tử.

Tiểu trợ lí đứng ở trong góc, cố gắng giảm cảm giác tồn tại.

Hạ tổng ôn nhu, dịu dàng này, rõ ràng là bị tráo đổi mà thành mà!

Cửa thang máy mở ra khi, trợ lí như được đại xá, khuôn mặt trở lại sức sống đi về chỗ ngồi.

Hắm bộ dáng làm việc vô cùng nghiêm túc, khí chất nam nhân bộc lộ vô cùng rõ ràng làm người xem khó rời ánh mắt. Nếu bỏ qua một đoàn màu hônhf, ngồi trong lòng hắn kia.

Nàng nhìn trên bàn giấy tờ một xấp, xem không hiểu tý gì, vô cùng buồn chán vặn vẹo thân mình qua lại. Bị cọ xát, hắn hít một ngụm khí lạnh.

Sáng nay nàng mới phát hiện cơ thể, có chút không khoẻ cảm giác, bị anh trai gặm môi sưng đỏ cũng không còn là chuyện lạ. Nhưng giữa hai chân lại rất khó chịu, đại khái là loại mệt rã rời. Nên khi ngồi yên một chỗ, cảm giác chỗ đó càng phóng đaị lên. Muốn hỏi anh cả nhưng không thể nói ra, ai bảo nơi bị đau lại ở chỗ xấu hổ như vậy đâu!

Hắn dù tay lên ôm eo nàng, miệng cúi xuống kề sát nàng vành tai" đừng lộn xộn".

Nàng cơ hồ muốn nín thở ngay lập tức.

" Ngồi rất chán sao?"

Nàng đáng thương ánh mắt nhìn hắn, gật đầu hai lần liền.

Nam nhân từ túi quần lấy ra điện thoại đưa cho nàng, đơn giản tải vài app về máy rồi đưa cho nàng.

Nàng chú ý tới hình nền của hắn, là bộ dáng một nữ nhân tóc dài đang nằm ngủ gối đầu vào ngực người nam nhân thượng. Bởi vì góc độ nên không nhìn thấy mặt của cả hai, thân hình cũng bị chăn che đi kín mít nàng cũng không nhận ra. Bất quá điều hấp dẫn nagf ánh mắt, chính là cái chăn kia, thoạt nhìn rất giống chăn của nàng a! Không nghĩ tới, nó lại phổ biến như vậy.

Đợi đến hắn đặt điện thoại vào trong tay nàng khi, nàng một trận vô ngữ nhìn tựa đề game.

Nàng hoàn toàn bị coi thành trẻ con!

Nàng giận rỗi rúc đầu nhỏ vào ngực nam nhân, đợi một lúc lại như quyết tâm cái gì, đưa tay ra bấm nút START.

Hắn cố gắng cười, không phát ra tiếng.