Chương 42: Chân tướng (1)

Trên thực tế, giữa cô ta và Bí thư Mã cũng không có chuyện gì xấu xa, mà là, cô ta chính là con gái Bí thư Mã sinh ra khi còn là thanh niên trí thức ở nông thôn, sau khi lớn lên mới đón về thành phố, làm một tờ giấy chứng nhận giả rồi vào nhà máy làm công nhân chính thức.

Dú sao cũng là lãnh đạo, sợ ảnh hưởng tới danh dự của mình, Bí thư Mã vẫn luôn giấu giếm chuyện này.

Ông nội của Thẩm Tứ Bảo tên là Hầu Nhị Đầu, trước giải phóng là một tên cướp, còn từng đối đầu vưới Hồng quân, cho nên thành phần nhà anh ta cực kỳ kém, sở dĩ mấy năm nay có thể thăng chức nhanh, cũng là nhờ có Bí thư Mã chiếu cố nhiều mặt.

Mà muốn nắm lấy nhà máy Từ Tâm, một mình Thẩm Tứ Bảo là không được, sau lưng anh ta còn có thương nhân nước ngoài, có mấy đứa con trai của Bí thư Mã.

Anh ta nghiền ngẫm nhìn vợ: “Đơn xin về hưu của ba em đã được phê duyệt, anh đã lên chức Phó bí thư, còn là người phát ngôn của các con trai ông ấy, em cảm thấy ông ấy sẽ vì em mà trở mặt với anh sao?”

“Thẩm Tứ Bảo, từ lúc hai mươi hai tuổi tôi đã đi theo anh, còn để ba tôi đề bạt anh, tôi còn sinh hai đứa bé cho anh, anh, anh như vậy là qua cầu rút ván(*).” Tần Tú sợ tới ngây người, nhưng cũng rất sợ hãi.

(*) Nguyên văn là: Tá ma sát lư (卸磨杀驴): Tá: tháo dỡ - ma: cối xay – sát: gϊếŧ – lư: con lừa. Sau khi xay xong thì gϊếŧ chết lừa | qua sông dỡ cầu; qua cầu rút ván; ăn cháo đá bát; qua rào vỗ vế’ hết rên quên thầy.

Thẩm Tứ Bảo thản nhiên nói: “Anh chẳng những có thể qua cầu rút ván, còn có thể ly hôn với em, đúng rồi, khi em còn làm việc ở kho hàng đã không ít lần tham làm hàng hóa, ba mẹ em đều có chia nhau, nếu bắt đầu điều tra, vậy thì cả nhà em đều sẽ phải ngồi tù, con cái, anh có thể đổi người phụ nữ khác tới nuôi!”

Tần Tú không ngờ tới chồng có thể trở mặt vô tình như thế, trong lúc nhất thời thế mà sợ tới ngây người.

Nhưng cô ta ngẫm nghĩ lại, phát hiện bây giờ chồng hoàn toàn có thể nói được làm được, dù sao bây giờ cũng không suy xét gì tới thành phần nữa.

Người ta cánh cứng, đã sắp là Bí thư do nhà nước bổ nhiệm, cơ bản là không cần dựa vào cô ta nữa.

Giống như lúc trước, khi cô ta bế Bán Hạ trắng trẻo, mềm mại đáng yêu tới trước mặt cho anh ta xem, anh ta đã vô tình đá ngã Ngô Tiểu Hoa vậy, bây giờ cũng muốn đá cô ta đi?

Chỉ là đúng lúc này, Thẩm Tứ Bảo lại kéo Tần Tú lên, ôm vào trong lòng, nhẹ giọng nói: “Nhưng em yên tâm, mặc dù em xấu, còn ngu dốt, luôn thích làm chuyện ngu dốt, nhưng anh sẽ không quên ơn phụ nghĩa, anh vẫn còn yêu em.”

Tần Tú lập tức vừa cảm động lại đau khổ, bò vào trong lòng ngực Thẩm Tứ Bảo: “Chồng à anh thật tốt.”