Quyển 1 - Chương 5

Chị em hai người thực xấu hổ, Cố Hi không rõ tình huống ở niên đại này, Lý Hỉ Mai trừ lúc bàn chuyện hôn nhân tới nơi này ăn, đây là lần thứ hai.

Hai người ra khỏi cửa tiệm cơm, thấy tiệm bánh bao bên cạnh. Cố Hi đi đến hỏi: “Bánh bao này bao nhiều tiền?”

“Ba xu một cái, ba cái bánh bao một phiếu.”

“Cho ta ba cái.” Lý Hỉ Mai lại hỏi. “Ái Quốc, ba cái ngươi ăn no không?”

Cố Hi nghĩ: “Cho ta 15 cái.”

“Một đồng 5 xu, năm tờ phiếu.”

Lý Hỉ Mai kinh sợ: “Ái Quốc, 15 cái,… ngươi ăn hết không?” Không phải Lý Hỉ Mai keo kiệt, tiêu tiền cho em trai nàng không tiếc, nhưng 15 cái có phải quá nhiều không.

“Lấy về cho Thành Đồ ăn.” Cố Hi hỏi.

“Được, lấy 15 cái.” Lý Hỉ Mai cắn môi lấy ra 5 phiếu thịt.

Cố Hi nói: “Trong nhà còn một ít phiếu thịt, là trước kia anh cả gửi về, mẹ tiếc không dùng đến, hôm nào em đưa cho chị.” Hắn có 1100 đồng, một chồng phiếu, phiếu thịt,phiếu lương thực, phiếu công nghiệp…. Có không ít. Đều là Lý Ái Trung gửi về, Trương Nhị Thúy tiếc nên cất đi.

1100 đồng, trong đó có Lý Ái Trung đưa tiền nuôi con, 200 bộ đội bồi thường, 100 đồng là khi Trương Nhị Thúy sinh con cho chồng trước, còn 100 đồng là Lý Hỉ Mai sính lễ còn thừa, dư lại 600 do Lý Ái Trung mỗi năm gửi về cùng với công điểm trong thôn đổi thành tiền.

1100 đồng, năm 57 là một khoản tiền lớn.

“Không cần, đây là tiền của ngươi, để cho ngươi cưới vợ.”

“Được rồi, trong lòng ta biết rõ.” Cố Hi ngắt lời nàng, lấy hai cái bánh bao nhét vào tay nàng. “Ta về đây, nếu ở nhà chồng không tốt thì ngươi hãy về nhà.”

Lý Hỉ Mai nhìn theo bóng hắn, cảm động!

Tinh tinh…

Cố Hi vừa ăn bánh bao vừa đi về thôn Lý gia. Nghe được trong đầu có âm thanh, hắn bất ngờ: “Tiểu tứ.”

“Ký chủ.” 444 nghe được tiếng gọi, lập tức đáp. Trước đó chủ nhân không gọi nó, nó không dám nói, nó rất nhát gan.

“ Vừa nãy là tiếng gì?” Cố Hi hỏi.

“Là 1000 điểm, quản lý phòng trọng sinh vừa trả.” 444 giải thích.

Điểm nghĩa là tiền, Cố Hi cắn bánh bao tâm trạng trở nên tốt hơn: “Ngươi mở cửa hàng ra ta xem, thế giới này có thể mua cái gì?”

“Vâng.” 444 mở cửa hàng.

Dựa theo giá hàng hóa ở thế giới này, trong cửa hàng có gạo (1 xu rưỡi một cân), cá ( 4 xu một cân), thịt heo(8 xu một cân), kẹo sữa hình thỏ trắng (2 đồng một cân), sữa bột (10 đồng một hũ 500g) …

“Tiểu tứ, nếu ta mua đồ trong cửa hàng thì phải trừ điểm à? Có cần phải đổi phiếu không?” Cố Hi hỏi.

“Không cần, sẽ trực tiếp trừ điểm.” 444 trả lời, “Khi thế giới này kết thúc, tiền của ngài ở thế giới này có thể chuyển thành điểm, 1 đồng là 1 điểm.”

Cố Hi xem, đem đồ vật có trong đó nhìn qua một lần, thật ra chỉ có mấy thứ này, đa phần là đồ ăn. Không có đồ dùng sinh hoạt, ví như khăn lông, bàn chải đánh răng, xe đạp…. Đều không có.

“Bởi vì đồ ăn không khiến cho cuộc sống bị sáo trộn.” 444 trả lời, “Ví dụ như xe đạp, cả cửa hàng của huyện cũng chỉ có 3 cái, nếu trong cửa hàng bán một chiếc, sẽ làm quy tắc của thế giới thay đổi.”

“Được rồi, trước tiên cho ta hai cân kẹo sữa thỏ trắng, hai hộp sữa bột, hai hộp tinh bột, hai cân cá, bốn cân thịt.” Cố Hi nói.

“Vâng, tổng cộng hết 38 điểm, còn dư 962 điểm.”’

Sau đó, Cố Hi từ trong cửa hàng lấy ra hàng hóa. Cố Hi cảm thấy cửa hàng này rất tốt. Nhưng nếu như hắn không đòi được 1 vạn điểm chỗ quản lý phòng trọng sinh, hắn cũng không mua được những thứ này.

Từ trên huyện về thôn Lý gia, Cố Hi phải đi bộ ba giờ. Từ 2 giờ chiều đến 5 giờ tối, thời điểm hắn đến thôn Lý gia là tháng 8, nên trời còn chưa tối. Nhưng mà hai chân đã muốn sưng lên.

Với những sinh hoạt ở thập niên 60 Cố Hi không ngại, nhưng mà vấn đề phương tiện đi lại có chút khó khăn.

Cố Hi đi vào trong thôn, giờ là lúc mọi người đi làm về, rất nhiều người nhìn thấy hắn.

Hôm trước chuyện bị làm ầm lên, chuyện Lý Ái Quốc cưỡиɠ ɠiαи Lâm quả phụ đã truyền khắp cả thôn. Bây giờ mọi người nhìn thấy Cố Hi liền bất ngờ.

Thậm chí có người thì thầm sau lưng.

“Ta đã xuất viện.” Cố Hi nói. “Buổi chiều sau khi xuất viện, ta có đến cục cảnh sát, cho nên về muộn, cảm ơn mọi người quan tâm.”

Mọi người được chào hỏi hơi bất ngờ, sao Lý Ái Quốc lại nói như vậy?

“Đi cục cảnh sát?” Có người hỏi. “Là đi xử lý chuyện Lâm quả phụ à? Lâm quả phụ phải gả cho ngươi đúng không?” Tuy Lâm quả phụ là quả phụ, nhưng bị Lý Ái Quốc say rượu cưỡиɠ ɠiαи, Lý Ái Quốc lại chưa có vợ, kết quả tốt nhất là hai người kết hôn.

Rất nhiều người đều suy nghĩ như vậy.

Tuy rằng Lý Ái Quốc tham ăn lười làm, nhưng có người anh trai tham gia quân ngũ, chị gái gả lên huyện, hơn nữa Lý Đại Ngưu và Trương Nhị Thúy chết có tiền bồi thường, có rất nhiều người vì 200 đồng này đồng ý gả cho Lý Ái Quốc.

Chỉ không nghĩ tới, bị Lâm quả phụ…