Chương 30

Dùng ngón trỏ gõ gõ đầu mình, tự giễu mình đúng là đứa chưa từng trải.

Đang suy nghĩ thì tiếng chuông điện thoại vang lên, là chiếc điện thoại dùng cho công việc, mở ra xem, là một số lạ, Lâm Độ không nghe, nhưng người bên kia kiên trì gọi lại, người biết số điện thoại công việc của Lâm Độ không nhiều, chủ yếu là nhân viên công tác.

Sau một hồi suy nghĩ, Lâm Độ vẫn nghe máy.

Bên kia rất ồn ào, có vẻ như có người đang cãi nhau, sau đó là một giọng nữ già dặn: "Lâm Độ phải không? Tôi tự giới thiệu một chút, tôi là Cốc Nghi Xuân, đạo diễn của một bộ phim truyền hình chiếu mạng, tôi muốn mời cậu đóng nam chính cho phim của tôi, không biết cậu có hứng thú không?"

Giọng nữ mạnh mẽ, đi thẳng vào vấn đề, không hề dài dòng.

Thấy Lâm Độ không trả lời ngay, cô ấy có lẽ nhận ra bản thân mình có hơi quá đột ngột, lại dừng một chút, thấy cuộc gọi đã được kết nối, những người xung quanh đang ồn ào bỗng yên lặng, cô ấy dừng lại, có người trực tiếp giơ tay ra hiệu số ba cho cô ấy.

Ba mươi triệu! Chỉ cần cậu ta đồng ý làm nam chính, chúng ta sẽ lập tức có ba mươi triệu đầu tư!

Trong mắt Cốc Nghi Xuân lóe lên chút bất đắc dĩ, cố gắng làm giọng mình mềm mại hơn tiếp tục nói: "Tôi biết cậu có chút nghi ngờ, dù sao chuyện này cũng hơi đột ngột, nhưng chúng tôi cũng không có cách nào khác, hiện tại cậu đã kết thúc hợp đồng với công ty cũ, không có người quản lý cũng không có trợ lý, chúng tôi không tìm được ai để có thể liên lạc với cậu, Weibo và nền tảng livestream cũng đã gửi tin nhắn riêng, nhưng có lẽ cậu không nhìn thấy, nên đành phải nhờ người xin số điện thoại của cậu, mong là không có gì làm cậu phật lòng."

Lâm Độ nhướng mày, cậu im lặng không phải vì không tin chuyện này, mà là vì lý do khác, nhưng, hiện giờ đạo diễn nào cũng dễ tính như vậy sao?

Cậu mở miệng, giọng nói trong trẻo hơi khàn vang lên: "Chào đạo diễn Cốc, tôi không có ý nghi ngờ thân phận của cô."

Dù sao lời nói dối này cũng dễ bị bóc trần, Lâm Độ biết Cốc Nghi Xuân, trong khoảng thời gian này cậu đã tiếp nhận rất nhiều thông tin về thế giới này, đặc biệt là lĩnh vực livestream và giải trí mà cậu sẽ tham gia trong tương lai, vì vậy cậu phải cố gắng tìm hiểu mọi thứ hết sức có thể.

Cậu đã từng tìm hiểu về Cốc Nghi Xuân, một nữ đạo diễn phim truyền hình, tính cách mạnh mẽ và phong cách làm việc cứng rắn, nhưng phong cách quay phim lại hoàn toàn khác biệt, ngược lại rất uyển chuyển hàm xúc và tinh tế, cô ấy giỏi quay phim đô thị tình cảm, gần đây có tin đồn cô ấy đang thách thức bản thân, tự giảm cấp độ và cùng một giám chế không mấy nổi tiếng quay cái gọi là phim truyền hình chiếu mạng.

Ở thế giới này, nền tảng video trực tuyến thực sự đang nổi lên, nhưng phim truyền hình chiếu mạng chưa có một bộ nào thực sự nổi tiếng, hầu hết đều là những dự án nhỏ, nhiều người tỏ vẻ không đánh giá cao về mô hình này.

Vô số người đoán rằng Cốc Nghĩ Xuân đang muốn chuyển hình, không muốn quay phim đô thị tình cảm nữa, nhưng những bộ phim truyền hình lớn sẽ không chọn một đạo diễn không đáng tin cậy, vì vậy Cốc Nghi Xuân mới tham gia vào mảng phim truyền hình chiếu mạng để tìm cơ hội thay đổi.

Những suy nghĩ này chỉ thoáng qua trong đầu Lâm Độ, cậu tiếp tục nói: "Tôi chỉ là không hiểu, tại sao đạo diễn Cốc lại tìm đến tôi, tôi không có kinh nghiệm diễn xuất, cũng không phải xuất thân từ trường lớp chuyên nghiệp, tôi muốn biết đạo diễn Cốc chọn tôi vì lý do gì?"

Lâm Độ thực sự tò mò, nguyên chủ trước đây chỉ là một idol, sau khi cậu đến đây, lập tức trở thành người có nhiều tin tức trên hotsearch hàng ngày, dù Lâm Độ không thống kê, nhưng cậu cũng biết mình trong mắt công chúng là một nhân vật gây nhiều tranh cãi, Cốc Nghi Xuân không thể chỉ vì cậu đang có lượng truy cập lớn mà tìm đến cậu được.

Nếu Cốc Nghĩ Xuân thực sự muốn chuyển hướng, cô ấy sẽ không tìm đến cậu, cậu không có kinh nghiệm diễn xuất, cho dùng đang hot nhưng tranh cãi cũng nhiều.

Cốc Nghi Xuân nghe câu hỏi này, một lúc sau cũng không tìm được lý do nào cho tốt, không thể nói là vì ba mươi triệu được, hơn nữa Lâm Độ trông có vẻ không giống như họ tưởng tượng, không từ chối ngay cũng không đồng ý ngay, cô ấy im lặng một lát: "Bởi vì cậu khá phù hợp với vai diễn này."

Lâm Độ kéo rèm cửa, căn phòng chìm vào không gian yên tĩnh, mùi hương lạnh lẽo lơ lửng trong không khí mang lại cho cậu một cảm giác an toàn khó nói, cậu đáp lại: "Vậy được, đạo diễn Cốc, cô gửi kịch bản cho tôi xem, nếu tôi có thể diễn, tôi sẽ trả lời cô, được không?"

Cốc Nghi Xuân đồng ý, hai người trao đổi thông tin liên lạc, Cốc Nghi Xuân nói sẽ gửi kịch bản ngay sau đó, Lâm Độ trả lời rồi lăn ra giường ngủ, chiếc gối mềm còn mang theo mùi rượu nhẹ, rượu của cái vị độc đoán kia uống quả thật khác biệt, ngay cả mùi rượu cũng say đắm lòng người.