Chương 22

Lê Miên: "...???”

Cái này cũng không cần học đâu, miệng hai ta lớn lên cũng không giống nhau mà, mỏ chim nhỏ nhọn thế kia làm sao có thể giống như y ùng ục ùng ục như vậy.

Lê Miên thả đĩa của nó trở về, đệm thịt đặt ở trên đầu chim sẻ nhỏ nói lời thấm thía, "Tiểu Hôi, ngươi là chim nhỏ, không thể học hồ ly uống nước, mỗi động vật đều có thói quen ăn uống của riêng mình, đừng học bừa.”

Chim sẻ nhỏ bị ép mổ hai ngụm nước, lúc này đệm thịt trên đầu mới hài lòng rút về, nó khó hiểu nói: "Nhưng là hồ ly uống nước cũng không giống ngươi như vậy nha?"

Không đợi Lê Miên mở miệng, chợt nghe thấy chim nhỏ lại hăng hái bừng bừng nói: "Ta biết rồi, bởi vì ân công không phải hồ ly bình thường!"

Lê Miên nghe vậy mặt dày ngao một tiếng tỏ vẻ đồng ý với những lời này của nó.

Trạng thái vui vẻ nhảy nhót của hai đứa nhỏ vẫn kéo dài đến chạng vạng tối.

Chim sẻ nhỏ cảm thấy phảng phất như Lê Miên trút bỏ tinh thần không còn sức sống ban ngày, giờ phút này đang uể oải không phấn chấn ghé vào trong ổ nhỏ cuộn mình đoàn thành một cụm, động cũng không vui vẻ động một chút.

Trái lại tinh thần chim sẻ nhỏ vẫn sáng láng, vây quanh nhóc hồ ly nhảy tới nhảy lui, "Ân công, ngươi làm sao vậy?"

Còn có thể làm sao nữa, bình dương khí chậm chạp không trở về, cả ngày không dán cùng hắn, y rõ ràng cảm giác tinh thần khí của mình đang xói mòn, không phải cái loại cảm giác đói bụng suy yếu này, là cả người đều không có hứng thú, còn có hơi nôn nóng, nội tâm khẩn cấp muốn được trấn an.

Lê Miên cũng không hiểu trạng thái này của mình rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, chỉ biết là đợi dính lấy ở bên người bạo quân thì thể xác và tinh thần y đều là thỏa mãn thoải mái không nói nên lời.

Quan hệ trong đó dăm ba câu nói không thể nói rõ ràng lắm, thấy ngữ khí chim sẻ nhỏ lộ ra quan tâm.

Nhóc hồ ly ỉu xìu nói: "Có thể là mệt mỏi.”

Chim sẻ nhỏ ngoan ngoãn nói: "Vậy ta không làm phiền ngươi nữa, ngươi mau nghỉ ngơi một chút đi!”

Nói xong thì ở một bên im lặng không làm ầm ĩ, ai biết một lát sau cũng không thấy nhóc hồ ly ngủ, ngược lại có thể cảm giác cả người hồ ly càng ngày càng nôn nóng.

Trong điện đã thắp đèn, ánh lửa sáng như ban ngày.

Bạo quân chậm chạp không về.

Nhóc hồ ly vội vàng dùng móng vuốt gãi đệm dưới thân, bữa trưa không trở lại, bữa tối cũng không trở lại, đừng là ban đêm cũng không trở lại chứ?

Mấy đêm trước nhóc hồ ly đều hôn mê bất tỉnh, tỉnh lại đã là ban ngày, có hơi không xác định rốt cuộc bạo quân có trở về nghỉ ngơi hay không, hai đêm trước hẳn là có trở về đi? Bằng không hôm nay y sẽ không ở trong trạng thái cực độ khát cầu bạo quân trấn an như vậy, nếu là không trở về căn bản không ngủ được an ổn như vậy.

Chẳng lẽ đêm nay không trở về, muốn ngủ lại hậu cung của hắn, một trong ba ngàn mỹ nhân?

Điều này sao có thể!

Nhóc hồ ly đột nhiên ngao một tiếng doạ chim sẻ nhỏ và cung nhân hoảng sợ, chỉ thấy y mãnh liệt lại tương đối có khí thế nhảy dựng lên từ trong ổ nhỏ.

Chim sẻ nhỏ kinh hãi giương cánh nhảy về phía sau vài bước, "Đây là muốn làm gì vậy?”

Lê Miên thật sự là không nhịn được, cảm giác nóng bỏng tràn đầy trong lòng, lo lắng đêm nay bạo quân không trở lại chính mình không chịu nổi, tranh thủ thời gian từ trong l*иg đi ra, muốn chạy ra bên ngoài, ai biết tứ chi giẫm trên bông giống như nhũn ra vô lực.

Cung nhân thấy thanh thế của y hung hăng từ trong l*иg đi ra, sợ lại xảy ra chuyện, lần trước xao động như vậy đã làm cho tẩm điện hỏng bét, bọn họ thật sự không chịu nổi lại đến một lần nữa, thấy nhóc hồ ly nhảy ra khỏi l*иg quả thực như lâm đại địch, nhưng nhóc hồ ly có thân phận tôn quý, bệ hạ cũng không nói muốn khóa y, đại biểu hành động của y là không bị hạn chế.

Vì thế mọi người đẩy Tiểu Thanh tới trước mặt nhóc hồ ly, dù sao Tiểu Thanh và tổ tông này từng có trao đổi tương tác.

Tiểu Thanh cố lấy dũng khí nghẹn ra một câu: "Ngài làm sao vậy? Đói bụng sao?”

Bởi vì bệ hạ còn chưa ban tên cho nhóc hồ ly, bọn họ đều không biết nên gọi nhóc hồ ly như thế nào, đành phải dùng tôn xưng ngài trước.