Chương 33

Nhóc hồ ly ở trong lòng nhe răng trợn mắt với bạo quân, trên mặt lại làm dáng vẻ đáng thương, tủi thân lắc lắc đệm thịt nhỏ kiên trì không ngừng "Ngao ngao ngao" bạo quân .

Một giây sau cả thân hồ ly đã bị xách lên rời khỏi bồn nước bẩn kia, khăn bẩn theo đó bay ở trên mặt nước, vẫn là ghét bỏ y!

Tiêu Nhất mang theo bao cổ thả nhóc hồ ly xuống nước, trước khi y giãy dụa hắn mở miệng: "Chưa rửa sạch, không được lộn xộn.”

Cả thân hồ ly Lê Miên đều ngâm mình trong nước ấm áp chỉ lộ ra cái đầu nhỏ khẩn trương vô cùng ở trên mặt nước, y nhắm mắt lại không dám nhúc nhích, sau đó bạo quân hạ mình cầm khăn ướt sạch sẽ lau mặt cho y, động tác không nhẹ nhàng nhưng cũng không thô bạo, ngay cả chỗ đầu nhỏ chưa rửa sạch cũng được rửa sạch, tiếng nước ào vang lên, hắn xách nhóc hồ ly từ trong nước ra.

Một lần nữa cả thân hồ ly khôi phục dáng vẻ sạch sẽ, không đợi tứ chi Lê Miên đứng vững trên bờ lại đã bị quấn đầu che khuất tầm mắt bằng vải bố mềm dày hút nước, y lắc lắc bọt nước trên người, nếu không phải nước trong ao bị y ngâm không thể dùng nữa thì phỏng chừng y đã vẩy hết bọt nước trên lông lên người bạo quân.

Coi y là món lẩu sao? Nhà ai tắm cho động vật nhỏ như vậy?

Nhóc hồ ly hừ hừ chui ra từ vải bố mềm, lại lăn lộn trên mặt đất một cái, không buông tha một xíu ướŧ áŧ nào trên bộ lông, Tiêu Nhất ở một bên thờ ơ nhìn không hề có giác ngộ hỗ trợ, đợi đến lúc nhóc hồ ly làm bộ lông sạch sẽ thì cả người đã thở hồng hộc mệt mỏi tê liệt.

Lăn qua lăn lại lâu như vậy có lẽ là tiêu hao quá nhiều, nhóc hồ ly ngáp một cái trực tiếp nằm xuống tung bốn móng vuốt lên trời, nói cái gì cũng không muốn động.

Chờ đến lúc Tiêu Nhất ôm nhóc hồ ly đi ra, bên ngoài đã là trăng lên giữa trời, nhóc hồ ly bị bao kín ngủ đến mức thỉnh thoảng cổ họng phát ra tiếng ngáy nhỏ ở trên long liễn.

-

Chim sẻ nhỏ chậm chạp không thấy ân công trở về, lo lắng bay lên bay xuống ở trong l*иg, ở trong tẩm điện an tĩnh phá lệ ầm ĩ.

Tôn công công ở một bên nhìn, truyền thụ cho nó rằng nhóc hồ ly là sủng vật của bệ hạ, bảo nó nếu không có việc gì thì đừng dính lấy nhóc hồ ly ở trước mặt bệ hạ, thấy nó không coi ra gì lập tức hù dọa nó: "Nếu ngươi không nghe lời chọc giận bệ hạ, cẩn thận bị hái đầu.”

Có lẽ là cảm thấy chim sẻ nhỏ nghe không hiểu từ hái đầu, Tôn công công lại bổ sung một câu: "Nướng ngươi ở trên lửa nướng, biến thành chim nhỏ nướng than.”

Chim sẻ nhỏ căn bản không nghe hiểu hắn đang nói cái gì, một lòng một dạ đều nhớ thương Lê Miên, chỉ cảm thấy lão già này chặn ở chỗ này thật phiền quá.

Tôn công công nghe được động tĩnh hành lễ ngoài cửa, "Bệ hạ đã trở lại, lời chúng ta vừa mới nói với ngươi đều là vì tốt cho chim nhỏ ngươi, ngươi hãy chú ý.”

Nói xong lập tức vội vã ra cửa điện nghênh đón Thánh Thượng.

Lúc Tiêu Nhất ôm Lê Miên xuống long liễn, nhóc hồ ly còn đang ngủ quên cả trời đất chỉ lộ ra đầu hồ ly gối lên đầu vai Tiêu Nhất.

Tôn công công hành lễ, hai tay vươn ra như muốn đón lấy nhóc hồ ly lại bị Tiêu Nhất giơ tay ngăn lại, Tôn công công vội vàng khom lưng đuổi theo, chỉ thấy bệ hạ bọn họ trực tiếp đi về phía l*иg sắt ánh vàng rực rỡ kia, đặt nhóc hồ ly ở trong ổ mềm, chưa nói tới động tác mềm mại bao nhiêu nhưng - - khắp thiên hạ có thể được bệ hạ ôm, nhóc hồ ly là người đầu tiên!

Chờ bạo quân rời đi chim nhỏ mới run rẩy nhô đầu ra từ ổ nhỏ bên cạnh, thấy nhóc hồ ly đã trở lại, lúc này mới yên tâm vui vẻ lăn đến dưới cái đuôi lông nhung lớn của nhóc hồ ly rồi ngủ khò.

-

Ngày hôm sau, trời sáng choang, chim nhỏ ở trong l*иg bắt đầu líu ríu, tối hôm qua Lê Miên mệt mỏi ngủ say, một móng vuốt ấn chim nhỏ trở về trong ổ.

Chim sẻ nhỏ tràn đầy tinh lực thò đầu ra kích động gọi y: "Ân công! Ân công! Mau tỉnh lại!”

Nhóc hồ ly không tình không nguyện mở mắt: "Tiểu Hôi, chim ngoan lễ phép sẽ không quấy rầy người khác nghỉ ngơi vào sáng sớm.”

Chim sẻ nhỏ: "Nhưng bây giờ không phải sáng sớm đâu.”

Mặt trời lên cao, bạo quân đã sớm rời đi, bằng không chim sẻ nhỏ nào dám ầm ĩ như vậy.