Chương 47: Lên hot search

Kiều Thư nghi hoặc.

Hotsearch?

Dư Quỳnh tốc độ nhanh chóng nói: “lúc giữa trưa cp của em cùng Chu Ngạn Thanh đột nhiên bị xào lên hot search, lên thẳng trên no1, hơn nữa dấu vết thuỷ quân cực kì rõ ràng, sau đó lại xuất hiện lượng lớn thuỷ quân cố ý dẫn đường fans Chu Ngạn Thanh, dẫn phát fans Chu Ngạn Thanh làm fans cậu ta bất mãn cực kì với em, cho rằng em là cố ý lăng xê muốn hút lưu lượng của Chu Ngạn Thanh, hiện tại em bị fans Chu Ngạn Thanh đơn độc mắng lên hot search”.

“Việc này trách chị”.

“Là chị không có kịp thời phát hiện vấn đề”.

“Em trước không cần lên Weibo, bên này hiện tại liên hệ phòng làm việc Chu Ngạn Thanh, cùng đối phương giải thích một chút”.

“Weibo hiện tại thực loạn, fans Chu Ngạn Thanh bị thuỷ quân dẫn đường có chút cực đoan, em nhớ rõ ngàn vạn không cần lên Weibo”.

Kiều Thư ngơ ngác: “Được”.

Treo điện thoại, Kiều Thư có chút ngốc.

Cậu chớp chớp mắt, lại nhớ lại lời Dư Quỳnh nói một lần, lúc này mới bừng tỉnh là có người ở nhằm vào cậu.

Đối phương còn lợi dụng fans Chu Ngạn Thanh.

Kiều Thư: “……”

Sau đó hiện ra thêm một vấn đề.

Sẽ là ai đây?

Mặc kệ là nguyên chủ, hay là cậu, trước mắt cũng không có đắc tội ai nha.

Kiều Thư khó hiểu.

Cố Trầm Ngôn: “Làm sao vậy?”

“A?”

Kiều Thư duỗi tay gãi gãi mặt: “Trên mạng đã xảy ra một chút việc……”

Lời còn chưa nói xong, điện thoại Cố Trầm Ngôn liền vang lên, anh cầm lấy tới vừa thấy, nói: “Chờ một chút”.

Điện thoại là Chu Ngạn Thanh gọi tới.

Chu Ngạn Thanh: “Oa, anh, việc này thật sự không liên quan đến em, em cũng là mới biết được, em ngày hôm qua thật sự đem fan CP của em cùng chị dâu một lưới bắt hết!”

“Anh tin tưởng em đi nha!”

Cố Trầm Ngôn nhíu mày: “Fan CP? Sao lại thế này?”

Chu Ngạn Thanh lại ủy khuất lại nén giận.

Liền mới qua thời gian cơm trưa một xíu thôi mà, là thời điểm mọi người đều thực lơi lỏng, trong 《 Đại Tướng Quân 》 cảnh mà hắn quay cùng Kiều Thư cùng với hỗ động trong 《 Chúng Ta Tới 》bị cắt nối biên tập thành đủ loại video phấn hồng.

Ngay sau đó liền chạy ra một đống lớn fan CP của hai người ngao ngao ngao mà ăn đường.

Lại sau đó fan CP có một bộ phận bắt đầu ám chọc chọc dẫm hắn phủng Kiều Thư.

Cuối cùng fans hắn bị dẫn tới đó.

Hắn nhưng thật ra không có việc gì, chính là Kiều Thư hiện tại đã bị fans hắn mắng tới lên hotsearch luôn rồi.

Mà việc này Chu Ngạn Thanh vẫn là vừa mới biết, phòng làm việc của hắn vì lo lợi ích của hắn trước, việc này đối hắn ảnh hưởng cũng không lớn, Kiều Thư lại là một tân nhân, mọi người đều không để ở trong lòng, tính toán dựa theo lưu trình trước kia xử lý, hơn nữa người trong phòng làm việc cũng không biết quan hệ thật sự của hắn cùng Kiều Thư, bởi vậy cũng không có nói cho hắn dùng việc này phiền hắn, nếu không phải Weibo có tin tức đẩy đưa, phỏng chừng hắn còn phải càng trễ mới có thể từ trong miệng nhân viên công tác biết được chuyện này.

Chu Ngạn Thanh có điểm giận cùng Cố Trầm Ngôn giải thích xong, sau đó lại bảo đảm nói: “Anh, bên này em đã cùng fans liên hệ câu thông, hot search bên kia cũng đã triệt rồi, anh nói với chị dâu một chút để anh ấy đừng nóng giận, đừng bị ảnh hưởng”.

Cố Trầm Ngôn: “Ừm”.

Tiếp theo anh thanh âm không vui nói: “Biết là ai làm sao?”

Chu Ngạn Thanh: “En bên này đang tra xét”. Hắn khẽ cắn môi, hiển nhiên là tức giận tới rồi: “Để em tra được là ai, xem em có hay không chỉnh chết hắn!”

Cư nhiên lợi dụng hắn làm ảnh hưởng chị dâu hắn!

Cố Trầm Ngôn: “Cần bao lâu? Tôi để Trần đặc trợ trợ giúp cậu”.

Chu Ngạn Thanh không cự tuyệt: “Được, có Trần đặc trợ hỗ trợ khẳng định có thể càng nhanh bắt được người này”.

Cố Trầm Ngôn kết thúc trò chuyện, lại nhanh chóng liên hệ Trần Văn Uyên.

Kiều Thư bên cạnh nghe toàn bộ quá trình.

Chờ Cố Trầm Ngôn cắt đứt điện thoại, cậu có chút xấu hổ hỏi: “Là Chu tiền bối?”

Cố Trầm Ngôn sửa đúng: “Cậu ấy hiện tại là em trai của em”.

Kiều Thư: “……”

Lần này cậu hoàn toàn không có chút xấu hổ nào, thậm chí còn có chút muốn cười trộm.

Cố Trầm Ngôn trấn an nói: “Chuyện hot search tôi đã biết, Trần đặc trợ cùng Ngạn Thanh sẽ xử lý tốt”.

Anh dừng một chút: “Em đừng để ý”.

Đây là đang an ủi cậu.

Kiều Thư cong mặt mày, trong mắt mang theo ngọt ngào: “Không có để ý, tôi vừa mới chính là có chút nghi hoặc”.

Nghĩ đến đây: “Chu…… Ngạn Thanh” kêu em trai gì đó thật sự quá biệt nữu, “Anh ấy không để ý đi?”

Chuyện của ngày hôm nay, Chu Ngạn Thanh thật sự vô tội.

Kiều Thư có chút ngượng ngùng: “Hôm nay việc này là tôi liên lụy anh ấy”.

Cố Trầm Ngôn: “Sẽ không”.

“Em là chị dâu của cậu ấy”.

Kiều Thư ngọt ngào lại thẹn thùng nhận lấy cái này xưng hô.

Bất quá cậu vẫn là có chút ngượng ngùng: “Rốt cuộc là tôi liên luỵ anh ấy, anh ấy còn phải lo lắng giúp tôi”. Cậu nhìn về phía Cố Trầm Ngôn: “Một hồi chúng ta cùng đi chọn cho anh ấy một món quà đi? Anh biết anh ấy thích cái gì không?”

Cố Trầm Ngôn nhìn cậu.

Vài giây sau gật đầu: “Được”.

Kiều Thư thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Cậu còn muốn nói cái gì, điện thoại trong túi lại vang lên, là Dư Quỳnh.

Dư Quỳnh thanh âm có chút kỳ quái hỏi: “Kiều Thư quan hệ của em cùng Chu Ngạn Thanh là cái quan hệ gì vậy?”

Kiều Thư: “……”

Dư Quỳnh: “Cậu ta cư nhiên chủ động ôm việc này, không chỉ có hứa hẹn sẽ giúp chúng ta giải quyết chuyện này, hiện tại còn đang giúp chúng ta tìm người phía sau màn”.

Nói xong, cô hỏi: “Chu Ngạn Thanh đang theo đuổi em à?”

Dư Quỳnh nghĩ tới nghĩ lui chỉ có một cái lý do như vậy, nếu không cùng Kiều Thư không quen thuộc, lại với cái tính không lúc nào chủ động quan tâm người khác, Chu Ngạn Thanh lần này như thế nào sẽ chủ động ôm đồm hỗ trợ như vậy?

Lần trước quay tổng nghệ Chu Ngạn Thanh cũng cố ý vô tình giúp Kiều Thư.

“Khụ khụ khụ”

Kiều Thư trực tiếp bị nước miếng sặc đến.

Cố Trầm Ngôn thấy thế đứng dậy, đi đến bên người Kiều Thư, nhẹ nhàng vỗ nhẹ lưng Kiều Thư.

Một hồi lâu, Kiều Thư đã hòa hoãn lại, cậu mở to một đôi mắt bởi vì ho khan mà ngập nước nhìn về phía Cố Trầm Ngôn.

“Cảm ơn”.

Cố Trầm Ngôn: “Cẩn thận một chút”.

Kiều Thư gật đầu.

Dư Quỳnh còn đang ở đầu bên kia điện thoại đợi Kiều Thư trả lời, Kiều Thư cầm lấy ly nước trên bàn ly uống một ngụm, làm giảm đau đớn của yết hầu vì ho khan quá mạnh, lúc này mới lúng túng nói: “Chị Quỳnh, chị hiểu lầm”.

Dư Quỳnh: “Hửm?”