Chương 48: Về hưu

Kiều Thư không có giấu giếm: “Anh ấy là em trai của chồng em”.

Dư Quỳnh: “……”

Lời nói muốn Kiều Thư mau chóng uyển chuyển cự tuyệt Chu Ngạn Thanh đã đến bên miệng bị ép nuốt xuống, Dư Quỳnh bình tĩnh nói: “Đã biết”.

Cô lại hỏi: “Em ở bên ngoài?”

Kiều Thư: “Ừm”. Cậu lộ ra một nụ cười: “Mới vừa cùng chồng em ở bên ngoài cơm nước xong”.

Dư Quỳnh: “Ừm, chú ý mang khẩu trang, đừng để bị nhận ra”.

Tuy rằng Chu Ngạn Thanh bên kia đã cùng fans giải thích, nhưng fans Chu Ngạn Thanh quá nhiều, không thể đảm bảo được Kiều Thư ở trên phố không bị nhận ra.

Hiện tại đám fans kia còn đang ở trong cảm xúc cực đoan, thù hận Kiều Thư, Kiều Thư lỡ bị nhận ra cũng không phải chuyện tốt.

Đến nỗi quan hệ của Kiều Thư cùng với Cố Trầm Ngôn cõ thể hay không sẽ bị cho hấp thụ ánh sáng……

Cô nhưng thật ra không thế nào không lo lắng.

Kiều Thư: “Được, em sẽ chú ý”.

Điện thoại cắt đứt, Cố Trầm Ngôn đứng ở một bên còn không có rời đi đột nhiên hỏi: “Em khi nói chuyện cùng với người khác đều là gọi tôi như thế này?”

Kiều Thư sửng sốt.

Ngay sau đó cậu nhớ tới mới vừa rồi cùng Dư Quỳnh trò chuyện tự nhiên mà nói “chồng của em”, gương mặt trở nên hơi nóng.

Cố Trầm Ngôn ánh mắt nặng nề mà nhìn cậu: “Hửm?”

Kiều Thư nhẹ nhàng gật đầu: “Vâng”.

Cố Trầm Ngôn sung sướиɠ lộ ra một nụ cười.

“Bang bang”

Kiều Thư lại bị mê đảo.

Sau đó cậu cũng nhịn không được lộ ra một nụ cười, Cố Trầm Ngôn như vậy quá làm cậu trầm mê.

Kiều Thư đeo lên khẩu trang, hai người sóng vai hướng bên ngoài nhà hàng đi ra.

Cậu nghiêng đầu nhìn về phía nam nhân bên người: “Chúng ta đi trước chọn cho Chu…… Ngạn Thanh mua quà?”

Cố Trầm Ngôn: “Được”.

Kiều Thư hỏi: “Anh ấy tương đối thích cái gì?”

Cố Trầm Ngôn suy nghĩ một chút, “Mô hình xe”. Anh giải thích nói: “Trong phòng cậu ấy bày rất nhiều cái này”.

Kiều Thư cười nói: “Chúng ta đây liền mua xe mô hình đi!”

Nơi này là khu mua sắm lớn nhất trong nội thành Diêm Thành, Kiều Thư tìm bản đồ chỉ đường, tìm được cửa hàng chuyên bán máy móc mô hình, liền lôi kéo Cố Trầm Ngôn trực tiếp đi qua.

Kiều Thư không biết Chu Ngạn Thanh đã gom được những mô hình nào, những mô hình nào còn chưa có, liền đơn giản trực tiếp hỏi nhân viên cửa hàng có hay không chiếc xe mô hình loại mới nhất.

Vừa lúc hai ngày nay có một mô hình mới đưa ra thị trường.

Kiều Thư nhìn thoáng qua bản vẽ, xe mô hình mới này có tạo hình cực kì khốc huyễn, là bản thu nhỏ của xe Ferrari bản giới hạn hai ngày trước mới được bán ra thị trường .

Vừa lúc!

Kiều Thư trực tiếp trả tiền.

Đồ vật không quý, giá hơn một vạn, so với giá một tập phim của Kiều Thư cũng chưa tới.

Trước mắt giá trị con người của Kiều Thư là hai vạn một tập.

Kiều Thư: QAQ

Cố Trầm Ngôn lấy ra thẻ chủ động giúp cậu trả tiền, lại bị Kiều Thư cản lại: “Đây là tôi mua cho Chu…… Ngạn Thanh quà trả ơn, vẫn là tôi tới trả tiền đi”.

Cố Trầm Ngôn nhấp môi.

Sau một lúc lâu hắn nói: “Được”.

Chỉ là ánh mắt anh nhìn túi quà kia có chút trầm.

Kiều Thư không có phát hiện, cậu mua được quà xong liền cao hứng mà cầm theo túi đi dắt tay Cố Trầm Ngôn.

Cố Trầm Ngôn: “Tôi cầm”.

Anh duỗi tay lấy qua túi quà trên tay Kiều Thư.

Kiều Thư không cự tuyệt: “Được”.

Cố Trầm Ngôn: “Kế tiếp muốn đi nơi nào chơi?”

Kiều Thư rũ mắt nghĩ nghĩ: “Cùng đi xem phim điện ảnh?”

Cố Trầm Ngôn: “Được”.

Bây giờ còn trong thời gian làm việc nên người trong rạp chiếu phim cũng không nhiều, Kiều Thư cùng Cố Trầm Ngôn đứng ở trước máy móc cùng nhau chọn lựa phim nhựa.

Cậu nghiêng đầu nhìn thoáng qua Cố Trầm Ngôn, sau đó chỉ một bộ phim điện ảnh về tình yêu lãng mạn: “Chúng ta xem cái này có được không?”

Cố Trầm Ngôn nhìn thoáng qua: “Được”.

Kiều Thư sung sướиɠ cười rộ lên.

Cố Trầm Ngôn nhìn bộ phim nhựa này đột nhiên hỏi cậu: “Loại sự tình này về sau cũng thường xuyên sẽ có sao?”

Kiều Thư: “Hả?”

Cố Trầm Ngôn: “Lên hot search”.

Nguyên lai Cố Trầm Ngôn còn đang để ý chuyện cậu lên hot search.

Kiều Thư lắc đầu.

Rồi sau đó cười nói: “Không biết, bất quá cũng không quan hệ”. Cậu nâng má: “Trên mạng thật thật giả giả, trước khi vào giới tôi liền chuẩn bị sẵn sàng, hơn nữa trên mạng những cái ngôn luận đó đều là hư, chỉ cần tôi không thèm để ý, những cái ngôn ngữ dù là ác độc công kích cũng sẽ không thương tổn hay ảnh hưởng đến tôi, cũng sẽ trở nên vô dụng không nhìn thì tốt rồi. Hơn nữa tôi chỉ nghĩ phải hảo hảo đóng phim, chờ đến 30 tuổi tôi liền về hưu”.

Cố Trầm Ngôn: “Về hưu?”

Kiều Thư gật đầu: “Ân, tôi còn chưa có cùng anh nói qua kế hoạch của tôi đi? Kỳ thật tôi rất cá mặn, đóng phim chỉ là một cái yêu thích, có liền nghiêm túc quay, không có liền không quay, chờ đóng phim đến 30 tuổi liền cầm tiền tích cóp được về hưu, sau đó kinh doanh một hiệu sách, mỗi ngày liền xử lý hiệu sách một chút, thời gian nhàn hạ liền ở một bên đọc sách, lại cách một đoạn thời gian đi ra ngoài du lịch một lần”.

Đương nhiên tiền thứ này càng nhiều càng tốt.

Rốt cuộc liên quan đến sinh hoạt hạnh phúc khi dưỡng lão.

Bất quá cậu hiện tại có Cố Trầm Ngôn, Cố Trầm Ngôn = chồng cậu = tiền, còn có tình yêu ngọt ngào.

Ánh mắt Kiều Thư nhìn Cố Trầm Ngôn sáng lấp lánh.

Cố Trầm Ngôn nói: “Như vậy khá tốt”.

Kiều Thư cười nói: “Anh cũng cảm thấy không tồi nha!”

Cố Trầm Ngôn: “Ừm”.

Kiều Thư càng cao hứng.

Cố Trầm Ngôn đột nhiên hỏi: “Tôi đây đâu?”