Chương 46

Editor: TulaBachu1316

Đường Tự Lập biết cô vẫn xa cách với mình, bất giác hơi có chút thất vọng, nhưng anh vẫn nhanh chóng phấn chấn lại, dẫn Tạ Bạch Lộ đi vào.

Đường Tự Lập chuẩn bị một cân thịt lợn, trong làn có khoai tây, Tạ Bạch Lộ liền chuẩn bị làm món thịt nướng khoai tây, thực đơn là tối qua cô đã xem trong hệ thống và ghi nhớ.

Tối qua cô nghe nói một quy định trong hệ thống, thì ra, chỉ cần là món ăn cô tận tay làm ra, cho dù nhiệm vụ của hệ thống còn chưa đến cửa đó, cũng có thể tạm tính tại thời điểm đó, đợi khi đến cửa đó, là có thể trực tiếp làm tiêu chuẩn đánh giá.

Cho nên, hiện tại mỗi lần vào bếp Tạ Bạch Lộ đều vô cùng coi trọng, sáng nay, nếu không phải Phùng Bảo Trân kiên quyết ngăn lại, cô cũng muốn giành làm bữa sáng.

Chờ đến khi cả phòng tràn ngập mùi thơm của thịt nướng khoai tây, Đường Tự Lập lại trèo tường qua bên kia, ôm Tiểu Thạch Đầu qua.

Tạ Bạch Lộ bưng thịt nướng khoai tây và nõn bắp cải xào nấm hương ra, lại nấu canh trứng gà rau xanh, vô cùng phong phú.

Tiểu Thạch Đầu thực ra vô cùng ngoan ngoãn, Tạ Bạch Lộ dùng canh thịt, nõn bắp cải, trứng gà trộn cho cậu bé một bát cơm, cậu bé tự mình xúc từng miếng ăn, căn bản không cần người khác phải nhọc lòng.

“Bạn học Đường, bức thư đó thế nào rồi?” Tạ Bạch Lộ hỏi nhỏ.

Đường Tự Lập đang ăn miếng lớn thịt nướng khoai tây, nghe vậy một lát sau mới nói: “Đã gửi đi rồi, cô yên tâm.”



“Anh làm việc chắc chắn là ổn thỏa, tôi yên tâm.” Tạ Bạch Lộ tiện miệng nói vậy, Đường Tự Lập lại cảm thấy trong lòng như nở hoa.

Tạ Bạch Lộ khen anh ổn thỏa, ổn thỏa à…cái này chứng tỏ cô khá hài lòng với anh.

3 người mở radio, đang ăn uống nhiệt tình, cổng nhà họ Đường lại đột nhiên bị mở ra, một người đàn ông trung niên nghiêm túc mặc áo khoác quân đội dẫn theo hai chiến sĩ đi vào.

Sư trưởng Đường rõ ràng cũng không dự liệu được trong nhà lại có cảnh tượng ấm áp thế này, trong nhà tràn ngập mùi vị thức ăn nóng hổi, con trai nhà mình đang ngồi cùng một cô gái trắng trẻo vừa cười nói vừa ăn uống vui vẻ, bên cạnh lại có cả Tiểu Thạch Đầu nhà bên cạnh.

“Cha, sao cha về rồi?” Đường Tự Lập bình tĩnh tự nhiên hỏi, còn không chút hoang mang mà ăn miếng khoai tây lớn.

Khoai tây này ngấm nước thịt, cũng rất thơm.

Sư trưởng Tô cởϊ áσ khoác ngoài, tháo mũ đưa cho chiến sĩ, sau đó bước nhanh qua, nói: “Đây là bạn học của con sao? Sao không giới thiệu một chút?”

Đường Tự Lập nói: “Không phải bạn học của con, cô ấy là một người bạn của con, cậu cô ấy là chủ nhiệm cấp 2 của xưởng dược Phạm Bảo Mộc, cha đã gặp qua rồi.”

Sư trưởng Đường trí nhớ rất tốt, lập tức nghĩ đến Phạm Bảo Mộc, gật đầu nói: “Là người trong xưởng dược của anh cả, cha nhớ rồi, nhưng, các con sao mà quen nhau?”