Chương 2.1

“Linh phi nương nương từ nhỏ tu tiên, không sợ đói khát. Cho nên đồ ăn lãnh cung liền miễn.”

Nguyễn Thanh Nhi không dám đánh lại, nhưng có rất nhiều biện pháp đối phó Đường Linh. Cùng lắm thì để Đường Linh bị đói chết. Dù sao cũng không có quan hệ gì đến nàng ta.

“Hệ thống, hiện tại ta rất xấu sao? Sao Nguyễn Thanh Nhi lại gọi ta xấu xí?’

Đường Linh nằm trên giường nghiêm túc hỏi.

【 ký chủ có thể nhìn trong nước xem. 】

Đường Linh lập tức chạy đến cạnh cái hồ nước bỏ đi trong lãnh cung.

“Mẹ ơi, có quỷ!”

Đường Linh bị dọa đến suýt ngất xỉu. Hiện tại mặt nàng cũng quá xấu đi. Nửa khuôn mặt mọc đầy nhọt đỏ tươi, bộ dáng gập ghềnh dọa chết nàng.

Nam nhân kia thao nàng mà không thấy ghê tởm, thật tạ ơn cả nhà hắn.

“Ta nhớ rõ ta còn 500 tích phân. Lập tức cho ta đổi một lọ nước da đi. Ngay lập tức!”

【Rõ thưa ký chủ! 】

Trong tay Đường Linh trống rỗng xuất hiện một chai bạch sứ. Nàng dùng nước trong chai nghiêm túc bôi lên mặt mấy lần. Trên mặt không buông tha góc nào.

Rất nhanh trên mặt nàng truyền tới cảm giác nóng rát. Vài phút sau cơn đau đớn đến xương kia dần dần biến mất.

Đường Linh nhìn mặt mình trong hồ nước một lần nữa.

Trong nước mặt nàng đã biến trở về bộ dáng cũ. Hơn nữa làn da so với trước kia còn tinh tế trắng nõn hơn. Mặt mày như họa, môi anh đào không điểm mà hồng.

“Không cần trang điểm đã có bộ dáng này. Hệ thống, nước bôi da này của ngươi chính là thần khí trong giới mỹ phẩm!”

【Không có gì. 】

Âm thanh máy móc của hệ thống truyền đến.

Chỉ chốc lát sau bụng Đường Linh truyền đến âm thanh ục ục.

“Đói quá. Ta muốn một bàn lẩu!”

Đường Linh đói đến mức ngực dán đến lưng. Sau khi bị nam nhân kia thao nàng còn chưa được ăn cơm đâu.

【 Không được. Tích phân chỉ có thể đổi vật dụng không thể đổi đồ ăn. Yêu cầu ký chủ tự giải quyết khó khăn. Đây cũng là nhiệm vụ khó khăn nhất.】

Nội tâm Đường Linh đem hệ thống hỏi thăm một lần. Không nói sớm, nàng ít nhất còn trang cái nhược.

“Cầu người không bằng cầu mình. Tự ta đi tìm đồ ăn!”

Đường Linh từ hậu viện lãnh cung Âu nặc trèo tường chạy thoát ra ngoài. Nàng dựa theo ký ức nguyên chủ chạy tới Ngự Thiện Phòng. Lúc này không phải thời gian dùng cơm, Ngự Thiện Phòng chỉ còn mấy tên tiểu thái giám vẩy nước quét nhà.

Nàng chạy vào cầm một cái đùi gà xong lập tức chạy ra ngoài. Một đường chạy kết quả liền lạc đường. Hoàng cung này đúng là rất lớn.

“A a a, thật lớn.”

Một âm thanh dâʍ đãиɠ truyền đến.

Lỗ tai Đường Linh lập tức dựng lên. nàng từ trong rừng cây nhìn bên trong liền thấy, một người nam nhân ghé vào trên người nữ nhân dùng sức thao. Dươиɠ ѵậŧ thô to của nam nhân trừu động ở nhục huyệt nữ nhân.

Nữ nhân trên người còn treo xiêm y cung nữ, hai cái đùi bị bẻ rộng ra. Nơi hai người kết hợp nhìn ra được tiểu cung nữ bị thao đến không chịu được.

Tấm tắc, trong hoàng cung một mặt thế còn có người yêu đương vụиɠ ŧяộʍ.