Chương 18: Kim Phong Ngọc Lộ.

Lục Minh Nguyệt đã truyền linh lực toàn thân vào chiếc roi dài, ánh sáng trên roi càng sáng hơn, các hộp vuông bên cạnh do ảnh hưởng của linh lực mà bắt đầu rung chuyển dữ dội. Ông lão nhìn chằm chằm mỗi cái hộp, nhưng những chiếc hộp chỉ rung lắc, chứ không hề xảy ra chuyện gì.

Ước chừng đã qua khoảng thời gian một chén trà, ông lão lắc đầu tiếc nuối, "Rất tiếc, vị đồ đệ này của ngươi không thể gọi ra thanh Thần Vũ còn lại."

Sở Thính Vũ có chút kinh ngạc, nàng vừa rồi còn đang chuẩn bị nhìn cảnh Thanh Mộng kiếm phá hộp bay ra, nhưng kết quả là Lục Minh Nguyệt không thể gọi ra Thần Vũ của Đường Mộ Tri?

"Sư tôn....." Lục Minh Nguyệt nhăn nhó, thu lại roi dài.

Sở Thính Vũ chỉ có thể an ủi nàng: "Không sao, trở về thôi."

Xem ra phải quay về Thiên Thạch động rồi, Thanh Mộng kiếm nhất định là ở Thiên Thạch động, chắc hẳn bây giờ Tạ Đường đã đẩy được tảng đá lớn ở cửa động ra rồi.

Nhưng nhìn Đường Mộ Tri không có chút buồn nào, nàng chậm rãi đi đến, nhẹ nhàng mở miệng kêu một tiếng sư tôn.

Sở Thính Vũ: "........"

Thôi được thôi được, thử thì thử.

Sở Thính Vũ quay đầu nói với ông lão: "Đến cũng đã đến rồi, thôi thì có thể để ta thay đồ đệ ta thử xem sao được không?"

Tuy rằng có thử thì cũng như không.

Ông lão nhìn nhìn Đường Mộ Tri, "Đương nhiên có thể."

Sở Thính Vũ gật đầu, nàng bắt đầu chậm rãi vận khí, để linh lục trong cơ thể thả lỏng một chút. Nâng tay lên, một luồng sáng nhạt bao quanh thân nàng, ngay lập tức xuất hiện một thanh kiếm dài màu bạc, đao như sương thu, lung linh mờ ảo, tua kiếm dài rử xuống bên tay nàng, nhẹ như chim én non.

Sở Thính Vũ giơ ngón tay sương giá lên, từ từ vuốt ve thân kiếm, một ánh sáng lạnh lẽo tỏa ra từ bên trong, nàng đang tụ linh lực xung quanh mình vào thanh kiếm.

Hang động nhỏ hẹp cảm nhận được nguồn linh lực, đột nhiên bắt đầu rung lắc mạnh, ánh sáng nhấp nháy đổ dồn lên vách tường đá, Sở Thính Vũ vừa ngẩng đầu, cảm giác tình hình xung quanh có gì đó không đúng. Những chiếc hộp vuông rung lắc dữ dội hơn lúc nảy, một vài hộp thì bay lên không trung làm bụi bay khắp nơi.

Ông lão thấy được tình cảnh thế này, trong mắt rực sáng, ông bấm ngón tay đếm đếm, không nói gì, chỉ đợi điều tiếp theo xảy ra.

Sau lưng Sở Thính Vũ đã tràn đầy mồ hôi lạnh.

Đợi đã, chuyện gì đang xảy ra thế?

Sở Thính Vũ định thu tay, nhưng mọi chuyện không dễ như nàng nghĩ, linh lực mạnh mẽ tiếp tục tràn vào thanh kiếm———Nàng cảm thấy bản thân đã không thể kiếm soát được linh lực xung quanh nữa!

Tất cả linh lực đều bị hút vào kiếm, mắt thấy ánh sáng thân kiếm càng ngày càng mạnh, đột nhiên, một lực đạo mạnh mẽ hất văng nàng, Kim Phong kiếm cũng vụt khỏi tay!

"Keng————" Kim Phong kiếm đâm xuyên vào vách đá cứng chắc, Sở Thính Vũ cũng ngã xuống đất.

"Sư tôn!" Đường Mộ Tri cùng Lục Minh Nguyệt lập tức đến đỡ Sở Thính Vũ, hai người khẩn trương: "Sư tôn người không sao chứ?!"

"Không sao...." Sở Thính Vũ xoa bờ vai đau, lại ngẩng đầu nhìn kiếm Kim Phong, chỉ nhìn thấy kiếm rung nhẹ vài cái, trong góc tường là một hộp màu đen cơ hồ cảm ứng được gì đó, chiếc khóa được treo ngay lập tức mở ra.

Trong hộp phát ra ánh sáng chói lóa, Sở Thính Vũ phải che mắt lại.

Đợi đến khi ánh sáng yếu dần, Sở Thính Vũ mới chầm chậm hé mắt ra, nhìn về phía đó.

Lúc này trên không trung đã có hai thanh kiếm, cùng là 3 thước 6 tấc, cũng cùng một thân sương trắng, chỉ là một thanh sáng bạc lạnh lẽo, còn một thanh ánh sáng đỏ rực nóng, chúng kề chặt vào nhau, rõ ràng là một đôi Thần Vũ.

Sở Thính Vũ cảm giác bản thân bị sang chấn mạnh, không những thể xác, mà còn cả tinh thần.

Đây là xảy ra chuyển gì thế?!

Kim Phong kiếm sao có thể triệu hoán Thần Vũ của Đường Mộ Tri?!

"Đây...." Đường Mộ Tri cũng không ngờ đến, nàng ngẩn người nhìn lên không trung, Kim Phong kiếm của Sở Thính VŨ cùng một thanh kiếm khác quấn vào nhau, nàng vừa độn ngón tay, thanh kiếm rực đỏ đó bay đến tay nàng, thanh thạo uyển chuyển. Đường Mộ Tri chớp chớp mắt, lại quay đầu nhìn về hướng Sở Thính Vũ.

Mờ mịt.

Ngẩn ngơ.

Sở Thính Vũ đứng lên, rất muốn ra ngoài rửa mặt một cái.

"Không ngờ rằng đã thành công." Trên mặt ông lão mang ý cười gật đầu.

NPC nhà ngươi hạnh phúc cái gì hả??? Sư tôn triệu hoán ra Thần Vũ của đồ đệ, chẳng lẽ đây không phải một chuyện hết sức kì lạ sao?

Sở Thính Vũ mặt không cảm xúc thu hồi Kim Phong kiếm.

Chết tiệt.....nhất định là chỗ nào đó sai rồi, sao mình có thể triệu ra kiếm Thanh Mộng này được, hệ thống ngươi ra đây giải thích mau!

"Sư tôn, thật sự là người...." Đường Mộ Tri ánh mắt sáng rỡ.

Không phải, sao mắt ngươi sáng như thế làm gì, ngươi không cảm thấy kỳ lạ sao? Ngươi không cảm thấy chuyện này rất phi lý hả?

"Khụ khụ, hiểu lầm rồi." Sở Thính Vũ nói trước: "Theo như ta biết, Kim Phong kiếm chỉ có một, chưa từng nghe đến việc tương xứng với Thần Vũ."

"Từ trước đến nay Thần Vũ là xuất hiện cùng nhau, lúc trước không có, không có nghĩa sau này không có." Ông lão phất nhẹ chiếc áo trắng, "Nhưng mà có rất nhiều người có thể triệu ra Thần Vũ, có thể là người đối phương kết tóc, cũng có thể là người thân thiết nhất, ngươi là sư tôn của nàng, triệu được Thần Vũ cũng không phải việc gì khó hiểu."

Dọa chết ta rồi, sao ngươi không nói sớm.

Sở Thính Vũ nghe được lời này liền yên tâm, Lục Minh Nguyệt không thể triệu hoán Thần Vũ, e là vì hiện tại Đường Mộ Tri không đủ thích nàng.

Đường Mộ Tri chỉ chú ý nghe nữa câu trước, người triệu hoán Thần Vũ là người đối phương kết tóc, thế sư tôn và ta........

"Lai lịch sâu xa của thanh kiếm này là từ Trường Thiên Cung của Thần giới, là vật chuyển thế của Lăng Quang Thần Quân." Ông lão chậm chạp nói, "Năm ấy 3 giới đại loạn, ma tôn của Ma giới từ Thiên Cơ Kính xâm lấn Trường Sinh Cung, Lăng Quang Thần Quân hóa thành nguyên thân chu tước cùng chiến đấu, Thần Vũ cũng lạc đến trần gian, gãy làm đôi."

"Một đoạn được lão hủ tìm được, khôi phục lại, một đoạn khác lúc ấy không rõ tung tích." Nói rồi nói, ánh mắt ông lão rơi trên Kim Phong kiếm trên tay Sở Thính Vũ, "Nhưng hiện tại xem ra, đoạn kia đã xuất hiện rồi."

Sở Thính Vũ: "......"

【Hệ thống: Chúc mừng ngài phát hiện cốt truyện ẩn———"Lai lịch kiếm Kim Phong", +1000 điểm kinh nghiệm.】

【Hệ thống: Chúc mừng ngài đã trợ giúp nữ chính tìm lại đồ vật chuyển thế, +1000 điểm kinh nghiệm.】

【Hệ thống: -200 ma tính của nội đan, +500 thần tính, xin hãy tiếp tục nổ lực!】

Một loạt thông báo của hệ thống lộp bộm bùm bùm, Sở Thính Vũ nhìn đến chóng mặt, trong lòng nàng nghĩ, vậy tính là hoàn thành nhiệm vụ ở Kiếm Cốc rồi?

"Đa tạ đạo hữu chỉ điểm, hôm nay đã làm phiền đến ngài." Sở Thính Vũ không muốn quan nghe NPC giải thích nữa, nói nhiều sai nhiều, vẫn là nên mau chóng chuồn thôi, "Tại hạ đưa hai vị để tử về trước......"

"Khoan đã." Ông lão tiến lên một bước.

Sở Thính Vũ: "?"

Ông lão cười cười, "Kiếm này tên Ngọc Lộ, đồ đệ của ngươi không dễ gì mới tìm được Thần Vũ, cũng không thể đến tên của nó cũng không biết chứ"

"Ngọc Lộ kiếm? Không phải....." Sở Thính Vũ ngẫm nghĩ, đem mấy chữ "Không phải Thanh Mộng kiếm sao" nuốt xuống.

Nữ chính sao lại đổi kiếm rồi? Roi Tinh Hà của tiểu sư muội thì sao, sau này hai người họ làm sao chơi đùa "Tình ý miên man cùng kiếm" đây.

Sở Thính Vũ không thể hiểu nỗi.

"Đúng rồi, vẫn còn một thứ," Ông lão cúi xuống, lấy từ trong hộp hoa văn mây đen ra một sợi dây xoắn màu đỏ, trên đó có treo một cái chuông bạc.

Lắc một cái, chuông phát ra một âm vang thanh lãnh.

"Đây là Thúy Sinh Linh, là một vật nhỏ trong hộp kiếm Ngọc Lộ, tặng cho ngươi cả."

Sở Thính Vũ nhận lấy, lại kêu Đường Mộ Tri cảm tạ ông lão.

Ông lão mỉm cười lắc đầu, "Kết giới nơi này khó ra, lão hủ gọi tiểu Bạch tiễn 3 vị ra ngoài."

Lục Minh Nguyệt gặp lại Bạch Vĩ Thú một lần nữa nhưng vẫn có chút sợ, Sở Thính Vũ đưa nàng trèo lên lưng Bạch Vĩ Thú, sau đó lại kéo Đường Mộ Tri lên, ôm vào lòng, Bạch Vĩ Thú ô lên một tiếng, mới bay vào trong mây.

***

Đợi về đến Bắc Thanh Sơn, Sở Thính Vũ mới biết thì ra dấu vết của mình trên bức tranh đã biết mất, đám người Tạ Đường tìm không thấy nàng, đã rất lo lắng.

"Chuyện ở Thiên Thạch động như thế nào rồi?" Sở Thính Vũ uống một ngụm trà, hỏi.

Tạ Đường nói: "Thiên Thạch động đã được mở ra, các đệ tử đều đã lấy được kiếm."

Sở Thính Vũ gật gật đầu, lại nói với Tạ Đường về chuyện nàng không cẩn thận rơi vào vùng đầm lầy cùng chuyện Đường Mộ Tri lấy kiếm.

Tạ Đường nhướng mày cười cười, "Ta còn hỏi tại sao không thể cùng cô truyền âm, thì ra là cô đến vùng đầm lầy."

"Nơi đó có gì kỳ quái sao?"

"Nơi đấy lúc trước là địa điểm đệ tử thu kiếm thứ ba, nhưng vì là nơi tận cùng Kiếm Cốc, có rất nhiều linh thú khổng lồ chưa được ghi chép, nơi đó cũng khá nguy hiểm, nên chưởng môn sư huynh không cho người khác tiến vào nữa." Tạ Đường đứng dậy, hàng mi dài chớp nhẹ hai lần, "Tuy nhiên các người không bị thương, nhưng vẫn cần quan sát thêm vài ngày, xem thử linh hạch trong cơ thể có chịu ảnh hưởng gì không."

"Ừm, sư muội yên tâm đi." Sở Thính Vũ cười cười, "Không có chuyện gì lớn xảy ra cả."

Lại nói chuyện phiếm vài câu, Tạ Đường nói bản thân phải đi xem linh thảo mà đệ tử Huyền Kính Môn mang về, sắc trời cũng đã tối, để Sở Thính Vũ có thể nghỉ ngơi sớm.

Tạ Đường vừa rời đi, Sở Thính Vũ đã vội đóng cửa lại, "Hệ thống ngươi có ở đây không?"

【Hệ thống: Xin hỏi ngài cần giúp gì?】

Sở Thính Vũ: "Kiếm Thanh Mộng của nữ chính sao lại biến thành kiếm Ngọc Lộ rồi, cái này không đúng với cốt truyện."

【Hệ thống: Đây là sự lựa chọn của cá nhân nữ chính, hệ thống không thể kiểm soát.】

Sở Thính Vũ: "Vậy cái này có được tính là tự ta làm lệch cốt truyện không?"

【Hệ thống: Lựa chọn của nữ chính không được tính là làm lệch tình tiết, hệ thống chỉ có thể hạn chế ngài.】

Sở Thính Vũ đã phát hiện ra rồi, đây là hệ thống không não thổi phòng nữ chính.

Lấy tư cách là một phản diện trong truyện, nàng thật sự cạn lời.

"Đúng rồi, hôm nay ta còn nhận được một cái chuông bạc." Sở Thính Vũ giơ chuông bạc trên tay lên, "Thứ này có tác dụng gì thế."

【Hệ thống: Đạo cụ "Thúy Sinh Linh", dùng để theo dõi.】

Theo dõi? Sở Thính Vũ vẫn chưa hỏi rõ, đột nhiên bên ngoài cửa truyền đến một âm thanh trong trẻo.

"Sư tôn, sư tôn người có đó không?" Là Đường Mộ Tri, nàng gõ nhẹ cửa sau đó bước vào.

"Sao thế?" Sở Thính Vũ đem chuông bạc cầm trong lòng bàn tay, "Sắp ngủ rồi, đến tìm vi sư có chuyện gì sao?"

Ánh mắt Đường Mộ Tri sáng lạ thường dưới ánh nến, "Hôm nay ta còn một món đồ vẫn chưa đưa sư tôn."

"Hửm?"

"Ta có hái cho sư tôn Bạc Tuyết Thảo." Đường Mộ Tri lấy khăn tay từ trong lòng ra, nàng sắp xếp gọn gàng, "Những ngày mưa sư tôn thường hay ho khan, nên lúc đến Thiên Thạch động ta cố ý đi tìm Bạc Tuyết Thảo, loại linh thảo này có công dụng trị ho rất hiệu quả."

—————————————————

**GÓC BÁN MANH: Cho mình xin một bình chọn nha :3**