Chương 22: Phó bản*

*Phó bản: tức là nói về những khu vực đặc biệt, mà khi có nhóm hoặc số lượng người chơi nhất định bước vào thì nó sẽ tạo sinh một bản sao mới của địa điểm đấy cho mỗi nhóm hoặc cho mỗi lượng người chơi đó.

Trong truyện có viết, Vân Khuyết Tông Biến là thời điểm nội đan bạo phát quan trọng của nữ chính, cũng chính trong trận biến cố này, nguyên chủ phát hiện nội đan của Đường Mộ Tri không bình thường, sau này mới xảy ra chuyện gϊếŧ người moi đan, đánh nữ chính bay xuống thác Quỷ Liễu.

Nhưng chuyện Vân Khuyết Tông bị người của Ma giới xâm chiếm không phải là một năm sau mới xảy ra sao? Sao lại đề trước nhiệm vụ thế này.

Sở Thính Vũ cau mày, không lẽ hôm đó mình bất cẩn kích động nội đan của nữ chính sao, dẫn đến việc ma tính gia tăng?

Nàng vẫn chưa nghĩ ra, cửa gỗ đột nhiên bị mở, Tạ Đường rùng mình, vội vã tiến vào, y phục đã bị mưa ướt, "Thính Vũ, chưởng môn muốn chúng ta lập tức đến đại sảnh."

Sở Thính Vũ: "Xảy ra chuyện gì?"

"Bí cảnh của Vân Khuyết Tông đã bị Ma giới mở ra rồi, trước mắt Vân Khuyết Tông đã loạn, chương môn lệnh chúng ta mau chóng đến đại sảnh bàn bạc."

Nhiệm vụ này đến thật đúng lúc....

Sở Thính Vũ nghiêm túc gật đầu, "Được."

***

Lúc này đã có 3 người ở đại sảnh, Triệu Lan, Tần Kỳ, còn có Thầm Phi Uyên.

Sở Thính Vũ cùng Tạ Đường vừa kịp đến, thì nghe Triệu Lan nói: "3 ngày trước bí cảnh Vân Khuyết Tông đã bị Ma giới mở ra, các vị chưởng môn của Bắc Thanh Sơn, Đảo Tiên Linh, Ngũ Âm Phường, Kì Văn Quán đều đã thư bồ câu, yêu cầu chúng ta cùng đến bí cảnh xử lí ma vật của Ma giới."

"Vân Khuyết Tông thật phế, đến bí cảnh cũng không trông được, để ma vật Ma giới xâm nhập." Thẩm Phi Uyên châm biếm.

"Không thể nói như thế." Tần Kỳ cau mày nhẹ, "Bí cảnh Vân Khuyết Tông vài năm gần đây mới xuất hiện, bên trong có vô số linh thú pháp khí, quái vật đương nhiên thèm khát, nếu chúng ta không đi, e là những thứ trân bảo đó sẽ bị ma vật phá hủy sạch sẽ."

Đương nhiên Sở Thính Vũ cũng muốn đi, đây là nhiệm vụ hệ thống đưa ra, huống hồ Vân Khuyết Tông Biến lại là thời điểm quan trọng lúc nội đan thức tỉnh của Đường Mộ Tri.

Thứ gọi là thức tỉnh, còn không phải vì chuẩn bị cho tên gϊếŧ người đoạt đan sau này sao. Vừa nghĩ đến đây Sở Thính Vũ lại thấy phiền lòng, nàng đã hỏi hệ thống về việc này không chỉ một lần, có thể nào bỏ qua tình tiết "Thác Quỷ Liễu" hay không, kết quả hệ thống 'lời ngay ý thẳng' nói với nàng, tuyệt đối không thể phá hoại tình tiết cốt lõi.

Sở Thính Vũ: Phá hoại cốt lõi không phải là trừ điểm kinh nghiệm cùng trừng phạt ta sao?

【Hệ thống: Bởi vì "Thác Quỷ Liễu" là điểm cao trào của truyện, nếu ngài không hoàn thành nhiệm vụ, thế giới hệ thống và thế giới truyện sẽ cùng nhau sụp đỗ.】

Sao mà nghe khủng bố quá vậy...

Sở Thính Vũ miễn cưỡng chấp nhận, thế thì thôi vậy, sụp đỗ thì cũng là chết chùm, nàng vẫn nên thành thật đi theo tình tiết là được, huống hồ nàng đánh nữ chính bay xuống dưới, thì nàng ta cũng tiến vào phó bản luôn rồi, cũng là giúp nàng ta bật hack thăng cấp, chắc không tính là quá ác độc ha...

Nhưng Sở Thính Vũ nhớ Đường Mộ Tri từng nói với nàng, sư tôn là người tốt với ta nhất, thì có chút không muốn ra tay.

Người nuôi lớn mình, vì ham muốn nội đan của mình mà đích thân đẩy mình xuống thác Quỷ Liễu....... máu chó* quá đi!

*Tình tiết trong truyện quá ngớ ngẩn, phi logic, khiến độc giả ức chế, không bằng lòng.

Sở Thính Vũ nhịn không được mà bốc phốt, vai phản diện sư tôn này của nàng đến cuối cũng không có đường sống!

"Lần này đến Vân Khuyết Tông, cũng là một cơ hội để lịch luyện để tự." Triệu Lan nói: "Các người trở về bàn bạc một chút, dẫn theo vài vị đồ đệ có năng lực, tình hình thật sự ở bí cảnh Vân Khuyết Tông vẫn cần đến nơi trước sau đó mới tìm hiểu."

"Vâng, mọi chuyện đều nghe chưởng môn sư huynh sắp xếp."

Bàn tính như này cũng không cần đến mấy ngày, Sở Thính Vũ định mang tất 3 vị đồ đệ theo, nhất là chuyện nội đan Đường Mộ Tri thức tỉnh có liên quan rất lớn với Lục Minh Nguyệt, bắt buộc nàng phải đem theo vị thúc đẩy tình tiết truyện này, hai là nàng không muốn quá thiên vị, quả thật thường ngày đối xử với Đường Mộ Tri tốt hơn, có điều gì quan trọng luôn giao cho nàng xử lí, mà lơ là Đoạn Linh cùng Lục Minh Nguyệt.

2 ngày sau, đã khởi hành.

Bên ngoài cửa vào Bắc Thanh Sơn, Đường Mộ Tri đã đợi ở đó từ trước, nàng cũng gần một năm chưa xuống núi rồi, nghe nói lần này được cùng sư tôn đi xa, đương nhiên vui mừng.

Lần đầu Sở Thính Vũ mặc y sam trắng, cả người trông rất thanh lệ, hiếm thấy nàng buộc hết tóc lên, chỉ dùng mỗi dây buộc xanh lam nhạt.

Lúc nàng đi qua đã nhìn thấy Đường Mộ Tri, không khỏi cảm khái cái truyện này toàn là những người xinh đẹp, nữ chính thì không cần nói rồi, da trắng như ngọc, khuôn mặt lưu luyến ao xuân, các sư huynh đồng môn nhìn thấy nàng đều sẽ đỏ mặt.

"Sư tôn." Đường Mộ Tri đã nhìn thấy nàng, lập tức chạy đến bên cạnh, kéo nàng: "Sư tôn, sao giờ người mới đến."

"Có vài chuyện tốn mất thời gian, con thế nào, đã khỏi bệnh chưa?" Sở Thính Vũ vẫn còn lo chuyện mấy ngày trước nàng nhiễm phong hàn.

"Sư tôn đã nấu canh gừng cho con, đương nhiên sẽ nhanh khỏi hơn rồi."

Sở Thính Vũ gật gật đầu, cảm thấy miệng đứa trẻ này thật ngọt, nàng nói: "Thế thì đi thôi."

Lần rời đi này, tu vi linh lực của Đường Mộ Tri lại tiến bộ không ít, không cần Sở Thính Vũ mang nàng cùng ngự kiếm nữa, Lục Minh Nguyệt thì ngược lại, còn rất sợ hãi, vẫn như cũ không dám ngự kiếm bay, Sở Thính Vũ tính đưa một mình Lục Minh Nguyệt thưo, ai ngờ 2 người vừa lên Kim Phong kiếm, đột nhiên Đường Mộ Tri nói: "Sư tôn, người không thể đem tiểu sư muội theo."

Mắt Sở Thính Vũ sáng lên.

Hửm? Nữ chính có ý gì đây, chẳng lẽ bởi vì Lục Minh Nguyệt quá thân thiết với mình, nên nàng ta không vui?

Đợi nàng ta 3 năm rồi, cuối cùng cũng biết ghen rồi, mau đem vợ ngươi đi đi!

"Lên đường vội sẽ cực khổ, làm để tự nên giúp sư tôn san sẻ mới đúng." Đường Mộ Tri kéo Lục Minh Nguyệt đến bên cạnh, chân thành nói: "Sư tôn để ta đưa tiểu sư muội ngự kiếm cùng đi."

Sở Thính Vũ cười mỉm, "Được, thế Lục Minh Nguyệt đồng hành cùng con đi."

Không tồi, giác ngộ rồi. Trong lòng Sở Thính Vũ âm thầm cảm động.

Có lẽ lúc ở Kiếm Cốc đã khiến Đường Mộ Tri nhận ra tính quan trọng của Lục Minh Nguyệt trong lòng mình.

Đường Mộ Tri thấy Sở Thính Vũ ngự kiếm rời đi, trong lòng thoải mái không ít.

Nàng không ngờ ràng bởi vì mình tiến bộ quá nhanh, nên sư tôn không dẫn nàng ngự cùng kiếm nữa, nếu đã như thế thì không ai có thể đi cùng sư tôn, sư muội cũng không được.

Tuy có hơi có lỗi và làm khó tiểu sư muội...

Đường Mộ Tri kéo chặt Lục Minh Nguyệt, "Sư muội cẩn thận, chúng ta phải xuất phát rồi."

Người của Bắc Thanh Sơn đi khoảng nữa canh giờ, cuối cùng cũng thấy được bóng dáng Vân Khuyết Tông trong màn sương mờ.

Vân Khuyết Tông nằm trên một sườn dốc, Sở Thính Vũ có thể nhìn kết giới bên sườn nứt ra một khe lớn, bên trong không ngừng phả ra những luồng ma khí đen.

Sở Thính Vũ hơi cau mày, không ngờ kết giới bí cảnh Vân Khuyết Tông lại bị quấy nhiễu dữ dội đến thế, không thể xem nhẹ thực lực của ma vật.

Bên ngoài kết giới của bí cảnh đã có một đám người đang đứng, Sở Thính Vũ đợi người đáp đất, nàng phủi phủi tay áo, lặng lẽ liếc nhìn vài lần. Thật ra nàng có thể đoán ra bọn họ là ai, chẳng hạn như vị lão nhân có chòm râu trắng chắc hẳn là chưởng môn của Đảo Tiên Linh, một thân hồng y là phường chủ của Ngũ Âm Phường, còn về người của Kì Văn Quán, e là đã tiến vào bí cảnh.

Nhưng nhìn vẻ mặt của các vị chưởng môn cơ hồ không có chút căng thẳng nào, Sở Thính Vũ thấy Triệu Lan cùng chưởng môn của Vân Khuyết Tông trò chuyện một lúc, lại đi đến nói với bọn họ: "Người của Kì Văn Quán cùng Ngũ Âm Phường đều đã đi vào cả rồi, bọn họ đã thu phục hơn một nửa số ma vật, hiện giờ chỉ còn duy nhất kết giới là khó chắp vá, cần sự giúp đỡ của Bắc Thanh Sơn ta."

"Chưởng môn sư huynh sắp xếp là được." Tạ Đường tiến lên một bước.

Triệu Lan: "Thế muội cùng Thính Vũ theo ta đi vá kết giới, Tần Kỳ đưa đệ tử đi xử lí ma vật còn lại trong bí cảnh, Phi Uyên ở đây đợi chúng ta."

Lục Minh Nguyệt nghe được, vội nói; "Sư tôn, người phải đi sao?"

Sở Thính Vũ gật gật đầu, "Bí cảnh nguy hiểm, các con đều phải đi theo Tần Kỳ trưởng lão, không được phép chạy lung tung."

Tuy là nói như thế, nhưng Sở Thính Vũ biết lát nữa vào bí cảnh, người đi lạc thì vẫn sẽ lạc. Trong truyện viết, lúc đám người Sở Thính Vũ đang vá lại kết giới, Tần Kỳ bị ma vật đả thương, lâm vào hôn mê, còn Đường Mộ Tri bị người của Ma giới phát hiện, đánh thức nội đan trong cơ thể nàng.

—————————————————

**GÓC BÁN MANH: Cho mình xin một bình chọn nha :3**