Chương 23: Sư tôn đừng bị thương.

Đánh thức nội đan của nàng chính là nữ Ma quân của Ma giới, Khúc Mặc.

Trong bí cảnh Khúc Mặc đem Lục Minh Nguyệt đi mất, Đường Mộ Tri vì cứu Lục Minh Nguyệt về, mà bị Khúc Mặc thả bọ cạp cắn vào tim trong quá trình giao đấu, kết quả dẫn đến nội đan bạo phát nhanh chóng.

Cũng vì thế mà Đường Mộ Tri biết nội đan của mình không tầm thường, nàng vốn là người có tài năng thiên bẩm, sau khi nội đan thức tỉnh, con đường tu luyện càng trở nên suôn sẻ, trong truyện sau khi nguyên chủ thấy có chút không đúng, đã quyết định nhân cơ hội này gϊếŧ người đoạt đan.

Lúc Sở Thính Vũ đọc truyện, thì thấy loại ma vật bọ cạp phệ tâm này đã cảm thấy nổi cả da gà. Loại bọ cạp này rất nhỏ, màu đen, không giống như độc trùng bình thường, cả cơ thể nó đều mềm, dính lên da người có vùng vẫy cũng không thể thoát khỏi nó, cũng may thể chất Đường Mộ Tri là bách độc bất xâm, nếu không sẽ trực tiếp trúng độc. Vốn dĩ Khúc Mặc muốn nàng chết, ai ngờ chó ngáp phải ruồi lại khiến cho nội đan trong người nàng bạo phát.

Nếu như không phải đi tu sửa kết giới, Sở Thính Vũ cũng rất muốn nhìn thấy dáng vẻ nữ chính bật hack là như nào, nhưng nghĩ rồi lại thôi, cái này thì đâu tính là bật hack gì, đợi nàng từ thác Quỷ Liễu quay về, đó mới là lúc bật hack thật sự, người chặn gϊếŧ người, Phật chắn gϊếŧ Phật, bóp chết nàng chỉ như bóp chết một con kiến.

"Sư tôn." Ngay lúc Sở Thính Vũ quay người rời đi, đột nhiên Đường Mộ Tri gọi nàng lại.

Sở Thính Vũ lộ ra biểu cảm nghi hoặc, "Sao thế?"

"Lúc vá kết giới sư tôn nhớ phải cẩn thận." Đường Mộ Tri rất nghiêm túc dặn dò, chiếc chuông trên cổ tay chạy nửa vòng trên sợi dây đỏ, tiếng chuông leng keng, "Đừng để bị thương."

Sở Thính Vũ gật gật đầu, cười nói, "Đừng để mất Thúy Sinh Linh, khỏi làm sư tôn không tìm được con trong bí cảnh."

Đường Mộ Tri vội gật đầu, "Sẽ không rơi đâu, sư tôn yên tâm."

Một đoàn người cứ thế đi vào bí cảnh, Sở Thính Vũ cùng Tạ Đường theo sau Triệu Lan, cấp tốc đến nơi kết giới bị ma vật làm nứt.

Bầu trời trong bí cảnh một màu u tối, bùn bị cuồng phong cuốn lên thành một tầng dày đặc, Sở Thính Vũ thấy đã đến cửa kết giới, nơi đây âm khí mạnh nhất, rất hỗn loạn. Ma khí vây quanh tu sĩ các môn phái, không ít người đã bị ma khí trói buộc, sống dở chết dở ngã trên đất.

Tu vi như thế này cũng kém quá đi chứ.

Sở Thính Vũ nhịn không được mà châm biếm, nói thật, đến cuối việc kết giới được sửa có liên quan rất lớn đến nguyên chủ, với tu vi Kim Đan hậu kỳ, đương nhiên sẽ là người tài có linh lực xuất chúng trong số họ, hoàn toàn khinh thường loại ma vật dựa vào việc nuốt chửng ý thức của con người này.

Tạ Đường thấy tình hình nơi đây không tốt lắm, chắp hai tay, mở ra linh trận, cố gắng đem những tu sĩ bị thương bảo vệ trong linh trận.

"Thính Vũ, kết trận———" Triệu Lan biết rõ Tạ Đường sẽ lo được những người bị thương kia, nên lập tức cùng Sở Thính Vũ bay lên không trung.

Kim Phong Kiếm bay khỏi vỏ, cấp tốc hóa thành hình dáng một kiếm trận, vô số ma khí tuôn ra từ vết nứt của kết giới, Sở Thính Vũ dẫn linh lực vào Kim Phong Kiếm, linh lực thân kiếm tăng đột ngột, "Chưởng môn sư huynh, khép kết giới lại———"

Ma vật bị linh khí mạnh mẽ thiêu đốt, đột nhiên ngọn lựa vọt lên trời, phát ra một tiếng hét chói tai, Sở Thính Vũ chỉ thấy đinh tai nhức óc, nàng càng dẫn nhiều linh lực vào trận hơn, vừa định một cú đánh tan ma vật muốn trốn thoát khỏi kết giới, bỗng nghe thấy âm thanh của hệ thống.

【Hệ thống: Nội đan của nữ chính +5000 ma tính, -2000 thần tính.】

Sở Thính Vũ thầm nghĩ có lẽ bọn người Đường Mộ Tri đã gặp phải người của Ma tộc rồi.

Tần Kỳ có được không vậy, thế mà đã ngất rồi sao?

Hơn nữa mọi chuyện không đơn giản như nàng nghĩ, tiếp theo hệ thống điên cuồng báo điểm———

【Hệ thống: Nội đan nữ chính +5000 ma tính, -3000 thần tính.】

【Hệ thống: Nội đan nữ chính +5000 ma tính, -4000 thần tính.】

【Hệ thống: Nội đan nữ chính +5000 ma tính, -2000 thần tính.】

Âm thanh hệ thống càng nhanh, đột nhiên Sở Thính Vũ càng hoảng loạn.

Ma tính nội đan của Đường Mộ Tri tăng nhanh đến thế?

Tuy là bạo phát, nhưng nhanh đến thế liệu có xảy ra chuyện gì không.

Kết giới đã sửa sắp xong, không thể dừng lại, dù Sở Thính Vũ có lòng nghe hệ thống nhăc nhở, nhưng cũng chỉ có thể khép từng tấc từng tấc kết giới lại cùng Triệu Lan trước.

Chợt hệ thống lại phát ra một trận âm vang:【Nhắc nhở, ma tính nội đan của nữ chính sắp đạt đến cực hạn, tình tiết "Thác Quỷ Liễu" đang chời ngài kích hoạt, nếu ngài lựa chọn bỏ qua tình tiết nên có, thế giới truyện sẽ sụp đổ.】

Sở Thính Vũ nghe thấy câu này, xém chút trượt tay đánh nát kết giới.

Rốt cuộc bên đó xảy ra chuyên gì? Tình tiết thác Quỷ Liễu cứ như thế mà đợi kích hoạt sao?

Anh trai à không phải còn tới một năm nữa sao? Ngươi đưa trước đề nghị kích hoạt này là có ý gì!

Sở Thính Vũ không kịp nghĩ nhiều, nàng dùng hết toàn lực vá lại từng tấc kết giới, linh lực thuần khiết áp chế ma khí, tranh thủ từng giây từng phút nuốt chửng những thứ đen tối đó.

"Sư huynh, nhanh! Tiếp linh lực!" Sở Thính Vũ một tay đoạt lấy Kim Phong Kiếm, đuôi kiếm trận phát ra ánh sáng mạnh, Triệu Lan vẫy tay ———"Khởi trận!"

Chỉ nghe thấy tiếng la hét vang lên xung quang, xuất hiện ánh sáng vàng, cuồng phong cuốn những bụi cát xung quanh lên, trước lúc linh lực cạn kiệt, Sở Thính Vũ cùng Triệu Lan cuối cùng cũng vá xong kết giới bị Ma giới xé toạt.

Cảnh vật xung quanh dần mờ đi, lộ ra màu sắc thật sự.

"Không sao chứ?!" Tạ Đường thấy kết giới đã khôi phục, vội đem hai người đưa vào linh trận của mình, để bọn họ vận công điều khí.

"Không sao." Triệu Lan quay đầu nhìn về hướng Sở Thính Vũ, "Thính Vũ, muội không sao chứ?"

Trên mặt Sở Thính Vũ lộ ra vẻ bất an, nàng ổn định lại giọng của mình, "Không sao, mau đi tìm Tần Kỳ."

Đường Mộ Tri có hào quang nhân vật chính, chắc chắn sẽ không có việc ngoài ý muốn gì lớn, Sở Thính Vũ chỉ lo ma tính tăng nhanh như thế, lỡ như tẩu hỏa nhập ma thì xong đời.

Lăng Quang Thần Quân chuyển thế thành Đại ma đầu, nghĩ thôi cũng thấy sợ.

Truyền âm của Tạ Đường đã không thể liên lạc được với Tần Kỳ, nàng có chút gấp: "Chưởng môn sư huynh, ta không cách nào truyền tin cho A Kỳ, hoặc e là xảy ra chuyển rồi."

Triệu Lan: "Đừng hoảng, bí cảnh này không lớn, có thể tìm được."

Thời điểm quan trọng vẫn phải dựa vào bản thân, Sở Thính Vũ nói trong lòng: Anh hệ thống! Làm sao có thể theo dấu Thúy Sinh Linh ta đeo cho Đường Mộ Tri vậy.

Hệ thống lập tức xuất hiện,【Cách dùng của Thúy Sinh Linh: Giữa người cho cùng người đeo có cảm ứng linh lực, từ đó thần thức tương giao, thế nên Thúy Sinh Linh còn được gọi là Song Sinh Linh, chỉ khi tâm ý tương thông mới có thể cảm nhận được đối phương.】

Tâm ý tương thông? Làm sao tâm ý tương thông...Sở Thính Vũ có chút luống cuống.

Nàng nhắm mắt, trong đầu vụt qua những cảnh Đường Mộ Tri thường hay dính nàng gọi sư tôn.

Lúc đó bên ngoài cửa sổ âm thanh mưa càng nhiều, từng đợt nước trong hóa thành cơn mưa cuối thu, tung bay khắp trời.

"Sư tôn..." Ánh mắt Đường Mộ Tri rực sáng, nàng nói: "Sư tôn không che ô cho con, nên con quên rồi."

Lúc nảy vừa mới chia xa, Đường Mộ Tri cười nhẹ một cái, kéo tay áo nàng, "Sư tôn, đừng để bị thương."

Trong lòng Sở Thính Vũ có thứ gì đó âm ỹ không ngớt, bên tai một trận âm vang của chuông bạc, bỗng nàng mở mắt, nói: "Hướng Đông, chúng ta mau đi."

***

Trong bí cảnh ngày càng tối dần, Sở Thính Vũ cũng không biết các môn phái khác đã chạy đi đâu, nhưng một đường đến đây đến bóng quỷ cũng không có, bọn họ đi vội vã, đến khi nhìn thấy ma khí tỏa ra trong khu rừng trước mặt, liền biết chắc chắn là ở nơi đó.

Sở Thính Vũ không kịp giải thích nhiều, nàng lập tức bay đến phía trước, quả nhiên nhìn thấy có một đám người ở đó.

Trước mặt đám người Đường Mộ Tri là một nữ tử cùng đám thuộc hạ Ma tộc của nàng, nữ tử này mặc một chiếc váy tím dài, dáng vẻ kiều mị không xương, 3 phần đẹp, bên tay nàng ta đang nắm lấy Lục Minh Nguyệt, chỉ nghe nàng cười nhẹ: "Nếu các ngươi lại tiến đến đây thêm ta sẽ xé rách mặt cô ta!"

"Ngươi thả sư muội ta ra!" Đường Mộ Tri kìm chặt cánh tay trái của mình, lúc nảy giao đấu với yêu nữ, bị nàng ta ném cho một con trùng, đâm vào da tê rần, bây giờ lại đau rát.

"Thả cô ta, ta còn có thể an toàn rời khỏi đây chắc?" Khúc Mặc cười cười, móng tay của nàng nhẹ nhẹ vuốt qua bên má Lục Minh Nguyệt, Lục Minh Nguyệt đã sợ đến khóc.

"Sư tỷ, tỷ mặc kệ ta đi...." Lục Minh Nguyệt rơi từng giọt từng giọt nước mắt, "Muội không nên chạy lung tung, mọi người mau đi đi...."

Trước đó, nơi đây đã xyar ra một trận biến động cực lớn, đám người bọn họ đột nhiên đυ.ng phải người của Ma giới, Tần Kỳ trưởng lão bị yêu nữ thả ma vật tổn thương, lâm vào hôn mê, mà hiện tại Lục Minh Nguyệt lại bị nàng bắt làm con tin

Đỉnh đầu Đường Mộ Tri toát mồ hôi lạnh, "Ngươi thả sư muội ta, đổi với ta."

"Ngươi xem ta là tên ngốc sao, kết giới bí cảnh đã bị các ngươi sửa lại, ngươi nghĩ ta bắt một con nha đầu dễ hơn hay là bắt ngươi dễ hơn?" Khúc Mặc sắc mặt u ám nói, rất rõ ràng nàng đã lỉnh giáo sự lợi hại của Đường Mộ Tri, "Nếu như không muốn cô ta chết, bây giờ lập tức mở kết giới Ma giới!"

"Nằm mơ———!!!" Một âm thanh quen thuộc vang lên.

Đường Mộ Tri ngẩng đầu nhìn, Tạ Đường đã bay đến, Tư Nhu Kiếm sau lưng nàng đã xuất khỏi vỏ, cảnh tàn sát khốc liệt, mấy tên thuộc hạ của Ma tộc cũng bị Tạ Đường đánh ngã xuống đất.

"Tạ Đường trưởng lão!!!" Đệ tử Bắc Thanh Sơn giống như gặp được cứu tinh, vội hô hào lớn tiếng.

Khúc Mặc tránh né đòn tấn công của Tạ Đường, kéo Lục Minh Nguyệt lùi lại vài bước, nàng ta cắn răng, rạch nhẹ một đường bên má Lục Minh Nguyệt, máu tươi nóng hổi chảy dọc theo má xuống cổ, nàng phẫn nộ: "Còn không biết chừng mực! Coi chừng mạng của cô ta!"

Mặt Tạ Đường biến sắc, lập tức thu tay, bay về bên cạnh đệ tử Bắc Thanh Sơn.

Khúc Mặc cười lạnh, đưa thuộc hạ Ma tộc lùi về sau, Đường Mộ Tri vội vàng quay đầu hỏi: "Trưởng lão, sư tôn con đâu?"

Lời vẫn chưa dứt, chỉ nhìn thấy một bộ đồ trắng từ trên không trung bay đến, ánh mắt Sở Thính Vũ sắc lạnh, tay áo dài phất một cái, một số khe núi sâu xung quanh nổ tung.

"Làm hại đến đồ nhi của ta, yêu nghiệt buộc chết———!"

Linh lực Kim Phong Kiếm tăng mạnh, Khúc Mặc không ngờ đến phía sau vẫn còn có người, nàng chấn kinh, khó có thể tránh được đòn tấn công của Kim Phong Kiếm, trong phút chốc kiếm khí vẽ ra một cái hố cực lớn trên đất.

Trong nháy mắt bụi bay mịt mù, Kim Phong Kiếm trở về trong tay Sở Thính Vũ, nàng giơ tay chưởng một cái, có người Ma tộc nào có thể chống lại chưởng gió của Sở Thính Vũ, tức khắc bay xa vài mét.

Lúc này Sở Thính Vũ đổi tay nắm chặt kiếm quyết, Kim Phong Kiếm lại bay ra, bay thẳng đến yết hầu Khúc Mặc, Khục Mặt kinh hoảng, xoay người tránh né, Lục Minh Nguyệt bị nàng ném ra ngoài, Sở Thính Vũ nhân lúc này, một tay giành lấy Lục Minh Nguyệt.

"Sư tôn!" Lục Minh Nguyệt bị đưa đến đám người, quay đầu nhìn thấy Sở Thính Vũ lại chiến đấu với Khúc Mặc, tia lửa bay tung tóe.

Nhanh, tần nhẫn, chính xác.

Mỗi một lần đều kèm theo sát ý lạnh lẽo.

Sở Thính Vũ xuất chiêu không hề lề mề, dây dưa, nàng quyết tâm phải lấy được mạng của yêu nữ trước mắt.

—————————————————

**GÓC BÁN MANH: Cho mình xin một bình chọn nha :3**