Chương 53: Gậy Gỗ Kỳ Quái

Các đệ tử bên ngoài còn chưa tiến vào Luyện Khí trung kỳ, không có cách nào dùng linh lực bày ra lớp phòng ngự nên chỉ có thể chia nhau tản ra khắp nơi.

Tại khoảng khắc thời tiết đại biến, Xa Tử Giang dùng linh lực của tu sĩ Nguyên Anh kỳ đánh tan tầng mây trên bầu trời.

Vô số đám mây tản ra, vừa nãy chúng còn tụ tập lại một khoảng nhưng nhanh chóng bị đánh thành nhiều đám nhỏ.

Còn chưa kịp tập hợp khí tức đã bị sự can thiệp của Xa Tử Giang bên dưới làm biến mất hoàn toàn.

Xa Tử Giang thở dài một hơi.

Lần thứ hai nhìn đến động Phủ Thẩm Thanh Nhất, ánh mắt không khỏi mang theo vài tia mờ mịt.

Tiểu đệ tử hắn mới thu, mặt ngoài không chỉ bất phàm mà bên trong còn khiến cho người ta không thể ngờ tới.

Thiên Thủy đơn linh căn!

Lại còn là linh căn biến dị chứa đựng Phong linh căn!

Một khi cả hai loại cùng tồn tại thì sẽ được xem như song linh căn, ở Tu Tiên giới, linh căn biến dị ngàn năm khó gặp.

Mà Thẩm Thanh Nhất bây giờ đã là người chạm tay có thể bỏng.

Linh căn biến dị không hề thua kém đơn linh căn, hơn nữa loại linh căn này nổi danh với lực chiến cực cao.

Ban đầu, hắn còn tưởng tiểu đệ tử này có Thủy linh căn, tình tình lại ôn hòa, là một hạt giống tốt để tu luyện pháp thuật thủy hệ.

Hiện tại xem ra nàng không chỉ sở hữu Thiên Thủy linh căn mà còn ẩn chứa Phong linh căn.

Linh căn ẩn và những linh căn bình thường hoàn toàn khác nhau.

Mặc dù trên cơ bản là giống nhưng những linh căn khác đều tách ra riêng biệt.

Dạng ẩn linh căn này, tu tiên giới xưa nay cũng không có bao nhiêu người.

Đơn linh căn bây giờ đã ít lại càng ít nhưng nếu đem ra so sánh với linh căn biến dị thì nó vẫn được xem là nhiều.

Ẩn linh căn vẫn giữ được được thuộc tính nguyên bản của mình, chỉ là những linh căn độc lập khác tạo thành song linh căn, còn ẩn linh căn lại giấu mình bên trong cơ thể của tu sĩ.

Có loại linh căn đặc biệt này, tương đương với nhiều thêm một con ác chủ bài và thao tác gài bẫy, thậm chí còn vô cùng thích hợp để giả heo ăn thịt hổ.*

*Giả Heo Ăn Thịt Hổ: Là những người tưởng chừng ngốc nghếch nhưng thật ra người đó mới là thông minh nhất.

Những thứ này đã đủ làm cho Xa Tử Giang kinh ngạc nhưng lại càng làm cho hắn không ngờ tới chính là cỗ khí tức phát ra từ trong động phủ Thẩm Thanh Nhất.

Cổ xưa, mênh mông và quỷ dị làm cho tinh thần người ta hoảng hốt.

Nếu không phải hắn đã đạt tới cảnh giới Nguyên Anh, tâm trí kiên định cùng với cổ khí tức trên người Thẩm Thanh Nhất vẫn còn yếu ớt thì chỉ sợ... Hắn đã sớm mắc mưu của nó.

Xa Tử Giang hơi nheo mắt lại.

Vật có khả năng tỏa ra cổ khí tức như này, cấp bật ít nhất cũng phải đạt đến Linh Bảo.

Ngũ đồ nhi của hắn, trước đây là phàm nhân chưa từng tu luyện qua, sinh ra lại không được người nhà chấp nhận.

Hiện tại, nàng không chỉ trước mặt mọi người kiểm tra ra đơn Thủy linh căn, biến dị chứa ẩn Phong linh căn mà còn được linh vật nhận chủ.

Mặc dù Thẩm Thanh Nhất đã bái nhập Thiên Thủy phong Lạc Hồng điện, nhưng mà Linh Đạo Tông ngoài mặt mang dáng vẻ môn phái hài hòa, chứ thật ra bên trong từ lâu đã gió nổi mưa phun.

Có đơn Thủy linh căn đã khiến nàng chói mắt, lúc này thực lực không đủ, nếu nói ra ẩn linh căn và linh vật chỉ sợ hại nhiều hơn lợi.

.

Thẩm Thanh Nhất được linh lực bao quanh, thoải mái đến nheo mắt lại, dần dần ý thức bắt đầu mơ hồ.

Không bao lâu lay, con mắt đã hoàn toàn đóng lại.

Trong mơ màng, Thẩm Thanh Nhất dường như cảm nhận được một cỗ mát mẻ, mãi cho đến thời điểm cỗ mát mẻ kia ngày càng nồng đậm, nàng mới mở to mắt lấy lại lí trí.

Chờ đến khi thấy rõ cảnh vật, nàng không khỏi hút vào ngụm khí lạnh.

Chỗ nàng đang ở đã thay đổi thành vùng băng vực trắng xóa.

Mà ở vùng đất trống bên cạnh, gậy gỗ màu xanh đen hiện ra vầng sáng đặc biệt chói mắt.

Thẩm Thanh Nhất cảm nhận được sự hấp dẫn, đi đến chỗ vầng sáng tản ra từ thanh gỗ.

Vừa đến gần một bước, nàng phất thấy được một kiện thần binh lợi khí hướng về phía nàng vẫy chào.