Chương 28: Pheromone Omega...

Y Vụ Quan nhanh chóng tới, vẻ mặt nghiêm túc, giống như Sở Hồi Chu mắc phải bệnh nan y nào đó khó chữa lắm vậy.

Mộc Liên Khê vô thức thả chậm tốc độ giúp Sở Hồi Chu dọn dẹp phòng ngủ, giơ sừng lên chăm chú lắng nghe cuộc trò chuyện giữa hắn và Y Vụ Quan.

Đầu tiên, Y Vụ Quan hỏi Sở Hồi Chu chi tiết về các triệu chứng trong kỳ mẫn cảm. Khi Sở Hồi Chu nói rằng pheromone của hắn tạm thời mất kiểm soát, vẻ mặt của Y Vụ Quan càng khó coi hơn.

Sau khi tra hỏi cẩn thận...

"Thượng tướng, lần này có lẽ ngài đã bị kí©h thí©ɧ bởi Omega có pheromone cùng cấp và mức độ tương thích cao, khiến ngài rơi vào kỳ mẫn cảm. Cho nên mới phát sinh tình huống mới có ba tháng mà tiến vào kỳ mẫn cảm hai lần.”

"Thuốc ức chế pheromone quá liều sẽ gây tổn thương lớn cho tuyến thể. Ngài tiêm năm ống một lần, pheromone vẫn không thể kiểm soát được..."

Thanh âm Sở Hồi Chu không chút dao động, tựa hồ tập mãi đã thành quen.

“Ngươi chỉ cần nói thẳng, tuyến thể của ta hiện tại ra sao, cần phải uống thuốc gì.”

“Cái này, tạm thời chỉ phát hiện sau khi ngài phóng ra pheromone, dao động lớn hơn thường ngày, còn một số nguy hiểm tiềm ẩn thì phải đợi kỳ mẫn cảm tiếp theo mới có thể chẩn đoán chính xác.”

Nhưng để đảm bảo an toàn, ngài vẫn nên đến bệnh viện trung ương ở Đế Tinh làm kiểm tra tổng quan một lần đi? Khi ngài kết hôn với Omega rồi, đạt được độ xứng đôi cao thì kỳ mẫn cảm sẽ không còn nghiêm trọng như vậy nữa.

Sở Hồi Chu nheo mắt lại, đáy mắt lam phượng nhẹ nhàng xẹt qua hương gió biển thanh mát.

“Omega có độ xứng đôi cao.”

Sở Hồi Chu cong cong môi, nhàn nhạt nói.

“Chỉ sợ không có ngày này, toàn bộ Đế Tinh này không có Omega nào có độ xứng đôi cao với ta được.”

“Nhưng ngài và Tam hoàng tử Điện hạ...”

Y Vụ Quan đột nhiên im bặt, tựa như đang nghĩ đến điều gì, cười khổ nói.

“Đúng rồi, Tam hoàng tử Điện hạ cùng ngài có độ tương thích pheromone cũng chỉ mới hơn 50%.”

Mức độ phù hợp thấp như vậy, không biết pheromone dẫn dụ có hiệu quả hay không, còn chưa nói đến cấp bậc A+, so với cấp S cũng còn kém xa.

Sở Hồi Chu không có tiếp tục cái đề tài này, chuyển sang chủ đề khác.

“Trên đường trở về, pheromone của ta đã bị mất khống chế một lần, nhưng lần đó chỉ ngửi một ít pheromone Omega thì đã ổn định được rồi.”

Y Vụ Quan hai mắt sáng lên, tra hỏi.

“Là pheromone của ai? Nếu có thể giúp ngài vượt qua kỳ mẫn cảm dễ dàng, ngài hãy mang người ta về nhà liền đi!”

Sở Hồi Chu đi đến giá áo bên cạnh, trong quân trang lấy ra một cái ống chứa bịt kín.

Mộc Liên Khê ở trong phòng ngủ nhìn đăm đăm ra bên ngoài, phát hiện đó là ống đựng pheromone của mình, lúc kỳ mẫn cảm Sở Hồi Chu diễn ra chỉ dùng có một ống, còn một ống bị hắn ta nhặt lên cất giữ.

Y Vụ Quan nhận lấy ống chứa pheromone, trên mặt đầy dấu chấm hỏi, nhưng Sở Hồi Chu không nói, Y Vụ Quan cũng không tọc mạch chuyện riêng của người ta.

“Thượng tướng, tôi đem pheromone Omega này về kiểm tra độ tương thích với ngài một lần.”

“Ừm, kết quả kiểm tra phải được bảo mật tuyệt đối, ta không hi vọng trừ ngươi ra còn có người thứ ba biết được chuyện này, nếu tiết lộ ra ngoài, hậu quả...”

Sắc mặt Y Vụ Quan lay động, lật tức trả lời.

“Thượng tướng, ngài yên tâm.”

Mộc Liên Khê thấy Sở Hồi Chu bàn xong chính sự, lập tức chạy một mạch ra khỏi phòng ngủ, muốn kéo hắn vào phòng ngủ xem xem thành quả của mình, chứng minh bản thân anh không phải ăn không ở không.

Tiểu ác ma vừa nhảy ra khỏi phòng ngủ, Y Vụ Quan định đóng của rời đi đột nhiên hai mắt mở to.

Biểu tình khϊếp sợ y chang như Phó quan lần đầu nhìn thấy Mộc Liên Khê.

“Thượng tướng, đây là...”

Tiểu ác ma chạy được một nửa, mặt đất có chút trơn trượt, móng vuốt trượt một cái, Mộc Liên Khê ỏ trên đất lăn một vòng tới cổ chân Sở Hồi Chu, sau đó được Sở Hồi Chu mỉm cười bế lên.

“Ta nuôi một tiểu ác ma”

Y Vụ Quan nghệt mặt nửa ngày trời mới thốt ra được một câu

“Nó ở chung với ngài luôn sao?”

Ngữ điệu giống hệt như Mộc Liên Khê là hồ ly tinh, đang muốn bắt cóc hôn phu của Tam hoàng tử vậy.

Mộc Liên Khê không vui, túm lấy tay Sở Hồi Chu bảo hắn nhanh tới phòng ngủ xem.

Sở Hồi Chu gãi gãi đầu sừng anh, nhìn Y Vụ Quan nói.

“Đúng vậy, ta và nó ở cùng nhau, nó rất ngoan ngoãn, cũng rất thông minh, ngươi xem, phòng của ta vốn dĩ rất bừa bộn, đều là nó dọn dẹp ngay ngắn lại hết.”

Vì vậy hình tượng của anh trong mắt Y Vụ Quan chớp mắt biến từ hồ ly tinh thành trẻ em bị bóc lột sức lao động.

Mộc Liên Khê nhìn Y Vụ Quan rời đi, nhớ tới lúc nãy hai người nói tới mức độ xứng đôi của hắn và Tam hoàng tử, lại tò mò giương mắt nhìn Sở Hồi Chu.

“Oa?”

Anh và Tam hoàng tử khi nào mới đính hôn, khi nào về Đế tinh, độ xứng đôi pheromone xảy ra chuyện gì sao?

“Ngươi muốn hỏi chuyện của Tam hoàng tử?”

Sở Hồi Chu ôm Mộc Liên Khê về phía sô pha ngồi xuống, giống như đang hồi tưởng chuyện gì, ánh mắt âm trầm thêm mấy độ.

“Ta và Tam hoàng tử không có quan hệ gì hết.”

Ngữ khí thờ ơ, không phải đang nói giỡn.

Tâm hồn ngồi lê đôi mách của Mộc Liên Khê bắt đầu bùng cháy, anh kéo tay Sở Hồi Chu vài lần ra hiệu cho hắn tiếp tục.

“Tình hình của Tinh tế Đế quốc có lẽ ngươi cũng từng nghe cha ngươi nói qua đi, thế lực của hoàng thất không còn được như xưa, hoàng đế càng ngày già đi, các Thành Bang thì ngo ngoe rục rịch, vì muốn mượn một ít thế lực, hoàng thất chọn cách liên hôn để củng cố quyền lực.”

“Tam hoàng tử là Omega duy nhất trong hoàng gia, lúc ta còn nhỏ từng theo phụ thân vào hoàng cung, có gặp qua cậu ta vài lần. Nhưng bọn ta cũng chưa từng có hôn ước, cái gọi là đính hôn, chẳng qua chỉ là lời đồn vô căn cứ.”

Sở Hồi Chu cũng không giải thích lời đồn tại sao mà có, nhưng Mộc Liên Khê có thể đại khái đoán ra được.

Hào môn thế gia trong Tinh tế Đế quốc nhiều như vậy, Tam hoàng tử nếu muốn chọn chỗ liên hôn, cũng không thể chỉ có một tin đồn là cùng Sở Hồi Chu kết hôn.

Hơn nữa trong quân nhiều người đều coi chuyện này là thật, cho thấy tin đồn này đã lan rộng và mức độ tin cậy khá cao.

Các Thành Bang muốn biến hoàng thất thành con rối, đương nhiên không hy vọng hoàng thất cùng Sở Hồi Chu liên hôn, không cần thiết làm ra tin đồn như vậy. Xét đến lợi ích cuối cùng, đáp án chỉ có một - hoàng thất.

Hơn phân nửa là hoàng thất nhìn trúng binh quyền trong tay Sở Hồi Chu, cố ý tung tin liên hôn giữa hai người, muốn đem chuyện này làm giả hóa thật.

Tiểu ác ma suy tư gật đầu, ánh mắt đồng tình nhìn tới Sở Hồi Chu.

“Oa.”

Sở Hồi Chu nhận được ánh mắt của anh, hơi nhướng mày, đáy mắt tràn ra ý cười nhéo nhéo sừng tiểu quỷ.

“Còn độ xứng đôi pheromone, ngươi còn nhỏ, tuổi phân hóa còn rất sớm, hiện giờ vẫn chưa thể nói cho ngươi nghe.”