Chương 33: Bắt Hết Vào Tù

“Luật sư đã đi vào, đợi lát nữa sẽ biết sự việc ra sao.” Trương Lệ đỡ mẹ Trương ngồi trên bồn hoa ven đường, kỳ thật trong lòng cũng hoảng hốt, cô ta có thể có cuộc sống như bây giờ, toàn bộ dựa vào anh hai Trương Lỗi, nếu xảy anh hai ra chuyện, về sau phải làm sao bây giờ?

“Sao lại xảy ra chuyện này chứ? Tô Mạn sao đột nhiên muốn ly hôn với Tiểu Lỗi? Còn để cảnh sát bắt Tiểu Lỗi đi, hiện tại làm sao bây giờ? Tiểu Sâm bên kia cũng không biết thế nào rồi, Tiểu Lỗi lại xảy ra vấn đề, chẳng lẽ phải ngồi tù?”Trong miệng mẹ Trương lặp đi lặp lại lẩm bẩm mấy câu này.

“Bà ngậm cái miệng quạ đen lại, Tiểu Lỗi chúng ta không làm chuyện phạm pháp, làm sao có thể ngồi tù?” Cha Trương hút thuốc, trong lòng không yên,“Không phải hai ngày trước bà vừa mới gặp Tô Mạn à, ngày đó con bé đó phản ứng thế nào?”

“Ngày đó, thái độ của cô ta đột nhiên thay đổi, chẳng những không cho tiền, nhìn thấy tôi và Tiểu Lệ còn không thèm tươi cười gì cả, lúc ấy tôi cũng buồn bực, suy nghĩ là hai vợ chồng son cãi nhau, sau này tôi gọi Tiểu Lỗi về nhà chính là muốn hỏi nguyên nhân, hôm đó không phải ông cũng có mặt đấy à.”

Nói nửa ngày, mẹ Trương phản ứng lại, trừng mắt nhìn cha Trương một cái, “Tôi cảm thấy khi đó cô ta đã muốn ly hôn, ông nói xem, có phải Tô Mạn ở bên ngoài có người hay không, cho nên muốn đá Tiểu Lỗi, để người đàn ông khác lên ngôi.”

Lý Cầm ở một bên trợn trắng mắt, lúc này còn có thể nghĩ như vậy nữa, cơ mà Tô Mạn ngay cả Trương Lỗi cũng không buông tha, vậy có thể buông tha Trương Sâm? Không được, chị ta phải nghĩ cách thoát thân.



“Muốn cởi chuông còn cần buộc chuông người, hiện tại nói những thứ này có ích lợi gì, chờ luật sư đi ra, chúng ta biết vấn đề ở đâu, sau đó tìm Tô Mạn, tình cảm phu thê nhiều năm như vậy, còn có hai đứa nhỏ, không nhìn mặt tăng thì cũng phải nhìn mặt phật, Tô Mạn cũng không hy vọng Tú Tú và Thừa Thừa có một người cha ngồi tù chứ?” Trương Lệ nói chắc Tô Mạn sẽ không để Trương Lỗi vào tù, phỏng chừng chính là muốn dạy cho anh hai một bài học.

Cũng chỉ có thể như vậy, trong lúc mấy người lo lắng chờ đợi, luật sư cuối cùng cũng đi ra.

“Luật sư Ngô, có thấy con trai tôi không? Thằng bé nói gì?? Rốt cuộc chuyện là sao?” Mẹ Trương lo lắng hỏi.

Luật sư Ngô: “Tôi đã gặp cậu Trương, nhưng cậu ấy không nói nhiều với tôi, cậu ấy yêu cầu tôi tìm một luật sư họ Lưu, nói rằng số điện thoại nằm trong một cuốn sách màu đen, giao cho bà Trương giữ.

Rất nhiều người làm ăn đều có luật sư mình tin tưởng, chuyện này cũng không kỳ quái, huống chi Thái độ của Trương Lỗi rất tốt, chẳng những lúc trước người nhà đáp ứng phí luật sư trả toàn bộ, mặt khác còn cho ba vạn phí chạy việc vặt, dễ dàng kiếm được năm vạn tệ, luật sư Ngô đương nhiên vui vẻ.

Mấy người chạy về nhà, cha mẹ Trương trở lại phòng khóa trái, không cho Trương Lệ cùng Lý Cầm đi vào, hai người phụ nữ liếc nhau, đoán được là nơi hai vợ chồng già giấu tiền riêng, hai người hừ nhẹ một tiếng, cũng không nói gì.