Chương 34: Cái Giá Phải Trả!

Xốc nệm lên, phía dưới có một cái tủ, bên trong có một cái rương, mẹ Trương tìm ra chìa khóa mở ra, chỉ thấy bên trong có mấy xấp tiền mặt thật dày cùng một ít trang sức coi như quý giá, Trương Lỗi nói quyển sổ đặt ở dưới cùng.

“Không phải là phá bản, giấu kín như vậy làm gì?” Di chuyển nệm, cha Trương thở hồng hộc nói.

“Ông thì biết cái gì, thời điểm Tiểu Lỗi cho tôi đã dặn dò phải giấu kỹ, thời khắc mấu chốt cứu mạng dùng.” Hiện tại không phải là thời điểm cứu mạng sao, mẹ Trương cẩn thận mở ra, trong trang đầu tiên viết một dãy số, lật lật phía sau, là một tài khoản và mật khẩu, bọn họ cũng không hiểu, theo ý của con trai gọi cho số máy trên.

Bên kia rất nhanh liền nhận điện thoại, nghe được bọn họ tự giới thiệu, trầm mặc một lát, nói: “Ngày hôm qua tôi nhận được tin nhắn của Trương tổng, chỉ là không ngờ tới sự tình nghiêm trọng như vậy, hiện tại tôi chạy tới gặp Trương tổng, yên tâm, còn có đường quay lại, cơ mà các người nhất định không nên đi tìm Tô Mạn, giai đoạn này đắc tội cô ấy không phải chuyện sáng suốt gì.”

Người con trai tín nhiệm, tự nhiên sẽ không hại bọn họ, hai vợ chồng già nghe lời ở nhà, lo lắng chờ đợi tin tức.

Không để họ chờ đợi lâu, hai giờ sau, luật sư họ Lưu đến nhà họ.



“Xin chào, tôi tên là Lưu Thâm, là luật sư đại diện của Trương tổng.” Sau khi giới thiệu bản thân đơn giản, Lưu Thâm trực tiếp đi vào chủ đề, “Tôi đã hiểu tình hình, tình hình trước mắt đối với chúng ta vô cùng bất lợi.”

“Vô cùng bất lợi ư?” Cha Trương khẩn trương hỏi.

“Nói như vậy đi, nếu con dâu của các người, Tô Mạn phu nhân không đồng ý hòa giải chấm dứt, con trai lớn Trương Sâm sẽ phải chịu án ít nhất hơn 5 năm, hơn nữa còn bị tịch thu gia sản, Trương tổng bên này cũng sẽ không quá tốt, may là Tô Mạn không nắm giữ quá nhiều chứng cớ, còn có đường sống, nhưng chắc chắn sẽ phải ly hôn.” Biểu hiện nghiêm túc của Lưu nói lên tầm quan trọng của vấn đề.

“Sao lại như thế được? Thằng cả thằng hai nhà chúng tôi là người biết rõ bổn phận, chưa từng làm qua chuyện phạm pháp.” Mẹ Trương lớn tiếng cãi lại.

Lưu Thâm giải thích vô cùng cẩn thận, “Cũng không phải gϊếŧ người phóng hỏa mới gọi là phạm pháp, tham ô nhận hối lộ, tham ô công quỹ cũng là phạm pháp. Trong thời gian Trương Sâm làm giám đốc thu mua tô thị, tổng cộng thu một trăm bảy mươi sáu vạn giảm giá, mặt khác còn có không ít vật phẩm có giá trị, bao gồm cả xe anh ta đang lái đều là do nhà cung cấp tặng, chuyện này lại liên quan đến một chuyện khác, sản phẩm của nhà cung cấp này có vấn đề rất lớn, trước mắt cũng bị Tô thị kiện, bên kia cắn chặt Trương Sâm không buông, hơn một trăm vạn thuộc loại số tiền rất lớn, sẽ bị phán ít nhất năm năm tù. Về phần Trương tổng, tôi lại nghĩ biện pháp, cơ mà còn có một biện pháp nhanh nhất. Lưu Thâm nhìn cha mẹ Trương, nghiêm túc nói.