Chương 33

"Mẹ, con có thể.” Tuyết Hoa lập tức gật đầu nói.

Hà Diệp ở một bên cũng gật đầu đi theo: "Bà nội, cháu cũng có thể giúp cho thỏ ăn.”

Lúc ba người về đến nhà, Lý Mai đang chuẩn bị vào bếp nấu cơm, có điều cô ấy chưa từng nấu thỏ rừng, còn chưa biết nấu như thế nào, có điều trong lòng cảm thấy không khác thịt lợn xào mấy.

"Mẹ, mẹ đã trở về." Từ Hiếu Minh thấy mẹ anh ấy trở về, lập tức chạy tới, lấy sọt từ trên lưng mẹ xuống: "Mẹ, sao lại nặng như vậy?”

Bà ngoại của anh ấy lại cho nhà bọn họ thứ tốt gì rồi.

"Thỏ rừng, sao lại có một con nữa, bà ngoại con cho sao mẹ?” Từ Hiếu Minh ngạc nhiên hỏi.

"Anh ba, con thỏ rừng này ngốc thật, em và mẹ còn có Hà Diệp đang đi trên đường, nó đâm thẳng vào cây ngất xỉu luôn, nên mẹ nhặt nó về đó.” Tuyết Hoa cười ha ha nói.

Nói đến con thỏ rừng này lại buồn cười.

Từ Hiếu Nghĩa cũng cười theo: "Vậy thỏ rừng này đúng là ngốc thật.”

"Anh cả, mẹ đã nói, thỏ rừng sinh thỏ con ra sẽ cho em nuôi, anh xem, bụng nó có thỏ con nè.” Tuyết Hoa đắc ý nói.

Từ Hiếu Nghĩa đến gần một chút, thật đúng là có thỏ con, nhìn cái bụng này, phỏng chừng là sắp sinh rồi.

Nhìn em gái nhà mình, Từ Hiếu Nghĩa cưng chiều nói: "Được, anh làm cho thỏ một cái l*иg, đến lúc đó cho em nuôi.”

Vu Tình nhìn Trương Quế Hoa bên cạnh, đưa con cá cho cô ta: "Cầm đi bảo chồng cô làm, buổi tối lại có thêm một món cá.”

Trương Quế Hoa cầm cá liền vội vàng đi tìm Từ Hiếu Nhân ở sân sau, đưa cá cho người đàn ông nhà mình.

Từ Hiếu Nhân cầm cá đi đến sân trước, nhìn thấy con thỏ rừng trong sân, vừa nghe thấy là tự nó đυ.ng vào cây, vẻ mặt anh ta khϊếp sợ: "Con thỏ này đúng là ngốc thật.”

Ăn nó vào sẽ không ảnh hưởng đến chỉ số IQ chứ.

Vu Tình giao thỏ rừng cho Từ Hiếu Nghĩa, cô xoay người cầm trứng gà đi vào trong phòng bếp.

Lý Mai đã chặt thỏ rừng thành từng miếng nhỏ.

"Mẹ, thịt thỏ con chặt ra rồi, phải xào chưa ạ?”

"Xào thôi, để mẹ nấu cho, con đi hái vài quả ớt về đây.” Vu Tình phân phó.

Sau đó cô rửa sạch vài quả ớt khô, cắt thành miếng và đặt sang một bên để dự phòng.

Tiếp theo là gừng, hành lá, hạt tiêu và tỏi, trong khi Vu Tình chuẩn bị những gia vị này, Lý Mai đã rửa sạch ớt xanh.

Chỉ xào thịt thỏ khẳng định cả nhà sẽ không đủ ăn, Vu Tình lại đem nấm khô lúc trước, còn có măng khô ra ngâm.

Lý Mai nhóm lửa, Vu Tình nấu cơm.

Thịt thỏ băm đều rửa sạch nhiều lần, rửa khoảng 3-6 lần nước, rửa đến khi máu biến mất hoàn toàn mới thôi.

Tiếp theo Vu Tình lại tìm rượu trắng mà Từ Thừa Diên đã uống khi còn sống, thêm một thìa rượu trắng, gừng và hành vào trong nước sạch ướp cùng thịt thỏ, ướp khoảng ba mươi phút.

Lý Mai ở một bên cẩn thận nhìn Vu Tình nấu cơm.

Có điều Lý Mai có tài nấu nướng, Vu Tình tính để cho cô ấy học rồi sau này tự làm bà chủ, vừa làm vừa dạy Lý Mai.

Trương Quế Hoa ở ngoài phòng nghe thấy mẹ chồng dạy chị dâu cả nấu cơm, trong lòng lập tức không vui, xít lại gần phòng bếp cũng muốn học nấu cơm.

"Mẹ, mẹ không thể chỉ dạy mình chị dâu cả.”

"Vậy thì cô cũng vào học đi.” Vu Tình nói.

Trương Quế Hoa vừa định đồng ý, liền không nhịn được mùi trong phòng bếp, che miệng muốn nôn.

"Nôn thì ra ngoài mà nôn, đừng nôn ở trong phòng.” Vu Tình ghét bỏ nói.

Trương Quế Hoa lập tức chạy ra ngoài, chuyện học nấu ăn cô ta học không nổi.

Ướp thịt thỏ xong, sau đó rửa lại, rồi để ráo nước.

Đồ nấu kèm cũng đã chuẩn bị xong, Lý Mai liền chạy đi châm lửa.

Tiếp theo đun nóng đáy nồi rồi cho dầu ăn, gừng, tỏi, hạt tiêu đã băm vào xào cho thơm, sau đó đổ toàn bộ thịt thỏ vào nồi, lần lượt cho nước tương, rượu trắng, còn có một ít muối và đường trắng, xào thêm một lúc, xào đều rồi thêm chút nước sôi.

Sau đó hầm, khi sắp thu nước, cho nấm ngâm và măng vào, hầm trên lửa nhỏ một lúc, sau đó nước hầm đã sền sệt, cho ớt xanh vào xào lại một lần nữa.

Đặt một nồi khác lên bắt đầu xào dầu mỡ tê cay. Đổ ít tỏi còn lại vào nồi, rồi đổ dầu lên tỏi, theo tiếng xèo xèo là một mùi thơm đậm đà lập tức truyền ra ngoài.

"Mẹ, thơm quá đi!" Lý Mai kinh hô, cái này cũng quá thơm rồi, có điều làm như vậy quá phí công, còn dùng rất nhiều đồ, lại phải dùng rượu trắng và đường trắng, với cả nhiều dầu như vậy, cô nhìn mẹ chồng làm mà đau lòng muốn chết.

Con cá còn lại, Vu Tình trực tiếp làm canh cá hầm.

Nhiệm vụ nấu cháo giao cho Lý Mai, bánh bao trong nhà cũng không nhiều, lúc hầm canh cá Lý Mai hòa mì, chuẩn bị hấp bánh bao.

Thịt thỏ nhiều, cộng thêm đồ phụ nếu múc ra sẽ được một đĩa to.

Cô tìm thấy hai cái bát to, trực tiếp đựng thịt thỏ vào hai bát đó, sau đó gọi Hiếu Minh: "Hiếu Minh, con cầm lấy cái rổ, mang thịt sang cho bà nội của con. Trên đường không được ăn vụng, dám ăn vụng trở về sẽ không có phần của con.”

Từ Hiếu Minh nhìn thịt thỏ màu sắc diễm lệ trong bát, không nhịn được nuốt nước miếng.

Để phòng ngừa thằng nhóc này ăn vụng, Vu Tình gắp cho anh ấy một miếng thịt thỏ từ trong bát, nhét vào miệng anh ấy.

"A a a a a a, cay, ngon, ngon." Cảm giác đầu tiên của Từ Hiếu Minh chính là cay, tiếp theo chính là ngon, nhai không đến vài cái, miếng thịt thỏ đã nuốt vào trong bụng.

"Mẹ, con còn muốn ăn nữa.” Từ Hiếu Minh trông mong nói.

Vu Tình tức giận đánh anh ấy một cái: "Mau đi đưa đi, trở về rồi chúng ta sẽ ăn cơm.”

Từ Hiếu Minh vừa nghe, cầm rổ chạy đi nhanh như chớp.

Từ Hiếu Minh chạy đi, Vu Tình bưng thịt thỏ định ra ngoài, vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy một hàng người ở cửa trông mong nhìn mình.

Cả đám đều đang liều mạng chịu đựng nuốt nước miếng.

Vu Tình có chút muốn cười: "Các con ấy, ai nấy cũng đều thèm ăn, mỗi người một miếng, còn lại chờ Hiếu Minh trở về rồi ăn.”

"Vâng mẹ." Từ Hiếu Nghĩa nói trước, sau đó không để ý thịt thỏ còn nóng trực tiếp lấy tay cầm một miếng, sợ Vu Tình mắng, vội vàng nói: "Mẹ, con đã rửa tay rồi, rất sạch sẽ.”

"Con cũng vậy.” Từ Hiếu Nhân nói.

Tuyết Hoa ngược lại cầm một đôi đũa, gắp một miếng nhỏ, cũng gắp một miếng cho Hà Diệp.

Trương Quế Hoa trốn ở một bên, sợ hãi nhìn mẹ chồng cô ta.

Vu Tình tức giận nhìn cô ta một cái: "Cô cũng lấy một miếng ăn đi.”

Trương Quế Hoa vui vẻ, lập tức chạy tới, còn cố ý cầm đôi đũa học giống như Tuyết Hoa, gắp ăn.

Từ Hiếu Minh đến nhà cũ nhà họ Từ, dọc theo đường đi mùi thịt thỏ chạy thẳng vào trong mũi anh ấy, câu dẫn anh ấy nuốt nước miếng suốt dọc đường.

Thật vất vả mới đến được nhà bà cụ Từ, Từ Hiếu Minh buông thịt thỏ xuống đã muốn chạy.

Bà cụ Từ gọi anh ấy lại: "Hiếu Minh, nhà các cháu lấy đâu ra thịt vậy, không phải là làm thịt gà mái trong nhà đấy chứ?”

Vợ thằng hai này bà biết ngay là không đáng tin cậy mà, ngày này là ngày gì chứ, xa xỉ như vậy, còn ăn thịt.

Gà mái già trong nhà giữ lại để trứng đẻ, đổi đồ, vợ thằng hai làm thịt rồi, xem sau này trong nhà lấy tiền đâu ra để đổi muối với đổi lương thực.

"Không phải ạ, đây là thịt thỏ rừng, mẹ cháu lên núi bắt thỏ rừng, bà nội, cháu về trước đây." Từ Hiếu Minh vội vã trở về ăn thịt, nói xong liền muốn chạy.

Bà cụ Từ kéo cổ áo anh ấy lại: "Thịt thỏ rừng? Cháu đợi một chút.”