Chương 5-3: Kì binh áo trắng

" Hừ, hai người họ không biết đã chết ở chỗ nào rồi, ngươi lại còn che trở cái tên rác rưởi này. Bây giờ hắn đã cùng Tôn gia từ hôn! Tốt nhất nên cầu mong gia gia không có việc gì, bằng không hắn làm sao có thể tồn tại ở thành phố A được nữa." Trong mắt Giang Chung Đàm, nói Giang Yến Lê trở nên tốt đẹp giống như đang nói nói mơ giữa ban ngày. Chờ việc này kết thúc, nó sẽ trở lại như trước thôi.

" Nhị ca, ngươi vẫn nên nói điều này với phụ thân đi" Khi Giang Chung Dân nghe Giang Trạch Dân nói, ông đã biết nhị ca sẽ không bao giờ thay đổi ý định của mình. "A Lê, đừng nghe tam thúc của ngươi nói. Hắn chính là như vậy, bản thân không có bản lĩnh, lại chỉ biết trách người khác."

"" Tam thúc yên tâm, ai đối tốt với ta, trong lòng ta đều biết."

Giang Chung Dân mỉm cười xoa đầu Giang Yến Lê " Ừm, ngươi biết được thì tốt rồi. Chờ việc này kết thúc, ta cũng không cần lo lắng cho ngươi nữa. Lúc đó, ta sẽ đi đế đô để gia nhập Kì binh áo trắng, làm một quân nhân xuất sắc."

" Tam thúc, người lợi hại như vậy chắc chắn có thể làm được. Cháu sẽ ủng hộ thúc!"

"Ừm, ta nhất định phải gia nhập kì binh áo trắng!"

Giang Yến Lê biết, đây là nguyện vọng của Giang Chung Dân.

Trong sách cũng nói qua việc này, chẳng qua viết không nhiều.

Theo ghi chép về Giang Chung Dân, nghe nói Giang gia có người làm trong cục quân sự, cho nên ở thành phố A vẫn là số một, người của doanh nghiệp lẫn chính phủ cũng không dám chọc.

Chính vì thế, sau khi gia gia qua đời, Tô Triệt và Tôn Bắc Thần cũng phải mất nhiều năm mới có thể diệt sạch Giang gia.

Trong đó, có cảnh Giang Chung Dân bị bọn chúng gϊếŧ.

Trước khi chết, Giang Chung Dân tuyệt vọng nói:" Đại ca, là em có lỗi với anh, không thể bảo vệ tốt A Lê."

Trong sách mặc dù không đề cập quá nhiều về Giang Chung Dân, nhưng qua câu nói đó, Giang Yến Lê biết ông đối với cậu là thật lòng."

" Hừ, ngươi cho rằng mình lợi hại lắm sao? Cả đời cũng đừng nghĩ tới Kì binh áo trắng!"

Giang Chung Đàm rất chướng mắt loại người như Giang Chung Dân.

Hắn từ bỏ việc kinh doanh của gia đình, ngược lại chạy đi tham gia quân ngũ, kết quả bây giờ vẫn là một tên lính quèn, không có thành tích nào nổi bật. Bây giờ còn muốn tham gia Kì binh áo trắng? Ha ha, Giang Chung Đàm cảm thấy đây chỉ là nói đùa thôi.

" Nhị ca, ngươi nói cái gì." Giang Chung Dân bị lời nói của Giang Chung Đàm làm cho tức giận" Dựa vào cái gì ta không thể gia nhập Kì binh áo trắng?"

" Ngươi nghĩ mình là ai? Chỉ bằng ngươi cũng muốn gia nhập Kì binh áo trắng? Sợ đây không phải trò đùa."

" Được, ta sẽ cho ngươi xem đây có phải trò đùa hay không?"

Giang Chung Dân có thể chịu đựng bất cứ điều gì, nhưng không thể chịu đựng có người nói ông không thể gia nhập Kì binh áo trắng.

Ông đã cố gắng làm việc hơn ba mươi năm chỉ để một ngày nào đó có thể gia nhập Kì binh áo trắng.

Mà người thân của ông, không ủng hộ thì thôi, lại còn châm chọc trước mặt ông.

" Tam thúc, Lôi kiếp lại tới rồi."

Ngay lúc Giang Chung Dân đang dựng bão chuẩn bị chiến đấu với Giang Chung Đàm, Giang Yến Lê đột nhiên mở miệng:"" Gia gia đang thăng cấp, nguy hiểm rình rập. Nhị thúc, tam thúc có chuyện gì thì để sau khi gia gia tấn cấp hãy nói."

" Cậu nghĩ mình là ai? Sao lại nói chuyện với trưởng bối như thế?"

Giang Yến Lê cúi đầu không nói gì.

Những người này luôn coi thường cậu, làm sao có thể nghe lời cậu nói?

Nguyên nhân chủ yếu vẫn là cậu quá yếu ớt.

Giang Yến Lê không quan tâm đến điều này, chỉ cần Giang lão gia tấn cấp thành công, Giang gia không cần kiêng kị bất cứ thế lực nào ở thành phố A, những người muốn ngo ngoe rục rịch cũng phải kiềm chế lại.

Nhưng Giang Chung Đàm không vui khi thấy điều này.

Giang lão gia ngày càng mạnh, đồng nghĩa với việc vị trí gia chủ Giang gia cách ông ngày càng xa. Kể từ đó, Giang lão gia mới có thể từ từ bồi dưỡng người lão muốn bồi dưỡng, ví dụ như người cháu trai đứng trước mặt ông - Giang Yến Lê

Đây là điều khiến ông không vui nhất, cho nên lời nói vừa rồi của Giang Yến Lê khiến ông kích động vài phần. Cảm giác địa vị của bản thân bị đe dọa, hơn nữa Giang Yến Lê còn dám ra lệnh cho ông mới khiến ông tức giận.

Giang Chung Dân che Giang Yến Lê phía sau, nhìn chằm chằm Giang Chung Đàm nói:" A Lê nói đúng, sau khi phụ phân tấn cấp, ta sẽ tìm ngươi tính sổ."

Giang Chung Đàm không phải đối thủ của Giang Chung Dân, từ nhỏ năng khiếu của ông không thể sánh được với Giang Chung Dân nên ông vẫn luôn đố kị với đại ca cùng tam đệ.

" Hừ, còn phải xem ai tính sổ với ai."