Chương 6-1: Ba gia tộc lớn

Mọi người trong thành phố A đều phát hiện ra dị thường.Người bình thường chỉ nghĩ trời có sấm sét vì sắp mưa nên họ nhanh chóng tan tầm về nhà, đóng kín cửa lại.

Người tu luyện đã nhận ra dị tượng đó là gì, cả đám chú ý nhìn tình huống bên này.

Tại biệt viện Tôn gia, yên tĩnh không người, chỉ có hai cụ già đang ngước nhìn lôi vân trên bầu trời.

Đó là Tôn lão gia và Tôn lão phu nhân.

Hiện tại hai người đã hơn ba trăm tuổi, tu vi Trúc cơ hậu kì, nhưng vẫn chưa tìm được cơ hội đột phá, không ngờ Giang lão gia đã chuẩn bị tấn cấp. Tôn lão gia vốn đã đuổi theo được tu vi của Giang lão gia, nhưng cuối cùng vẫn bị tụt lại. Luôn bị đối thủ đè ép, cảm giác đó vô cùng khó chịu .

Hai tay Tôn lão gia nắm chặt, nhìn về phía chân trời xa xăm, nhịn không được run rẩy thân thể, giống như đang tức giận.

" Giang lão già đáng chết kia, nhanh như vậy đã muốn tấn cấp Kim đan. Bọn họ vô duyên vô cớ từ hôn với nhà chúng ta, thì ra là vì chuyện này sao? Cháu của chúng ta có chỗ nào không tốt mà bị ông ta ghét bỏ. Lúc trước nếu không phải bởi vì ông ta, cháu trai của chúng ta làm sao có thể đính hôn với người suốt ngày chỉ biết gây chuyện thị phi như thế!""

Cháu của họ đủ kiểu tốt.

Nhưng trong mắt của Giang lão gia, đó là một tồn tại có thể tùy ý vứt bỏ.

Đứa cháu mà họ yêu thương đến tận xương tủy lại bị đối xử như vậy khiến hai vợ chồng Tôn lão gia vô cùng phẫn nộ.

" Đừng tức giận" Tôn lão phu nhân nắm chặt tay người bạn già của mình. Trong lòng nàng làm sao có thể thoải mái. Nhưng hôm nay Giang Vĩ Đào sắp tấn cấp kim đan, bọn họ còn có thể làm gì nữa? Nếu cứng rắn với lão ta, người chết sẽ là bọn họ." Việc đã đến nước này, nói gì cũng vô nghĩa. Lão đầu, kế tiếp chúng ta phải làm gì? Lão tử này đột nhiên tấn cấp, ta luôn cảm thấy mọi chuyện không đúng lắm."

Tôn lão gia gật đầu, híp mắt lại:" Ta cũng thấy thế, hẳn đã có chuyện gì đó xảy ra. Người ta an bài bên cạnh lão già đó vẫn chưa gửi tin tức về, chỉ sợ đã lành ít dữ nhiều."

Tôn lão gia thở dài nói.

Phải biết, thu sếp một người bên cạnh Giang lão gia rất khó khăn.

Đó là người lão dụng tâm bồi dưỡng suốt nhiều năm, bây giờ lại bị hủy hết trên tay Giang lão gia. Tôn lão gia vô cùng tiếc nuối, về sau muốn bồi dưỡng ra thêm một người giống như vậy cũng rất khó khăn.

" Chết tiệt" Tôn lão gia tử nắm chặt hai tay, sắc mặt phi thường khó coi nói:" Tại sao lại vào lúc này? Chỉ một chút, một chút thôi, chúng ta có thể kéo Giang gia ra khỏi thần đàn. Chúng ta biết vị trí cụ thể tấn cấp của lão, cũng đã sớm mai phục thật tốt, chúng ta có thể giải quyết lão trong một lần. Ta tin rằng những gia tộc khác sẽ không bỏ qua cơ hội này, nhưng bây giờ lão đột nhiên tấn cấp, chúng ta còn chưa kịp chuẩn bị. Nếu cứ tiếp tục, lão sẽ trở thành một tu sĩ kim đan và ngồi trên đầu của tất cả chúng ta trong suốt phần đời còn lại? "

Sắc mặt của Tôn lão phu nhân ngưng trọng nhưng vẫn an ủi Tôn lão gia:"" Tấn cấp kim đan cũng không phải chuyện dễ dàng, cả đế quốc cũng chỉ có vài người tấn cấp được kim Đan. Có bao nhiêu người tại thời điểm này đã ngã xuống, lão ta chưa chắc đã làm được. Ngươi không cần lo lắng nhiều""

Tôn lão gia gật đầu nói:" Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất ."

Tôn lão phu nhân nói: “Nếu thành công, đó cũng là bản lĩnh của lão, địa vị đương nhiên sẽ cao hơn chúng ta một tầng, chúng ta cũng không có biện pháp.” Nói tới đây, Tôn lão phu nhân tàn khốc nói tiếp: “Nhưng nếu không thành công, Giang gia sẽ biến thành một cái bánh kem ai cũng cắt được. Lão đại Giang gia đã chết, lão nhị không làm được trò trống gì, lão tam một lòng muốn vào quân đội, còn lại hai tiểu bối, đều đối với tôn tử chúng ta khăng khăng một mực, khó có thể được việc. Không bằng chúng ta liền nhìn xem? Còn có ai ở Giang gia có thể chống lại chúng ta?”