Chương 25: Tô Triệt mắc bẫy

Tư Mặc Hàn nhướng mày, Giang Yến Lê cũng biết sợi dây chuyền trên cổ Tô Triệt?

Cũng thật kì quái, khi họ bắt Tô Triệt, sợi dây chuyền trên cổ Tô Triệt đột nhiên biến mất. Dù có soát người kiểm tra như thế nào thì cũng không tìm thấy.

" Xem ra các người không tìm thấy rồi." Giang Yến Lê cười nói.

Cậu biết sợi dây chuyền trên cổ Tô Triệt là không gian Linh dược.

Nhìn vào tưởng chừng như một chiếc dây chuyền bình thường, nhưng bên trong chính là toàn bộ linh điền Tô gia.

Những kẻ đã gϊếŧ Tô gia thật đáng giận, nhưng Tô Triệt vì một phần linh điền tổ tiên ban cho họ*, mà muốn diệt sạch Giang gia, điều này càng không hợp lí!

* họ = Giang gia

Giờ đây, nội tâm của Giang Yến Lê đã ngo ngoe rục rịch muốn lấy đi linh điền của tô Triệt.

Thứ này chính là bảo bối! Trước đây cậu không dám nghĩ về nó, nhưng bây giờ cậu có thể!

Bởi vì bên người cậu có Tư Mặc Hàn.

Tuy rằng cậu lợi dụng Tư Mặc Hàn, nhưng Giang Yến Lê chưa từng nghĩ đến việc lấy linh điền làm của riêng. So với cậu, để trên người Tư Mặc Hàn vẫn an toàn hơn.

Giang Yến Lê nhìn Tô Triệt bằng ánh mắt bình tĩnh, bất kể ở tình huống nào, người này vẫn luôn bình tĩnh.

Giống hệt như trong sách nói, bằng không cũng không làm được nhân vật chính.

" Tô Triệt, đã lâu không gặp." Giang Yến Lê nói.

Ánh mắt Tô Triệt trở nên cảnh giác hơn."

Hắn nhìn Giang Yến Lê, cảm thấy Giang Yến Lê đã thay đổi rất nhiều:" Ngươi, ngươi căn bản không phải Giang Yến Lê!"

Giang Yến Lê dừng lại một chút, không nghĩ nhanh như vậy đã bị hắn nhìn ra.

Nhưng không quan trọng, chỉ cần cậu không thừa nhận thì không ai tin lời Tô Triệt cả.

Cậu đã nói chuyện của mình trước mặt Giang lão gia, Giang lão gia cũng biết lý do cậu thay đổi.

Tuy lừa người khác là chuyện không tốt, nhưng Giang Yến Lê không thể nói ra chuyện của nguyên chủ được.

Loại chuyện này nằm ngoài tầm kiểm soát của cậu.

" Lời của ngươi thật buồn cười, ta không phải Giang Yến Lê thì là ai?"

" Ngươi muốn làm gì?" Tô Triệt hỏi.

" Lúc trước ngươi đối xử với ta như thế nào, hiện tại ta cũng làm với ngươi như thế."

Đây chính là vai chính của quyển sách này a, Giang Yến Lê vốn dĩ muốn tránh xa, nhưng bây giờ cậu đã đứng về phe phản diện.

Tuy nhiên, Giang Yến Lê không ghét điều này, ngược lại cậu cảm thấy khá thú vị.

" Ngươi không phải muốn gϊếŧ ta sao?Nhưng ngươi không thể, vì ngươi quá yếu."

" Ngươi cho rằng ngươi nói những lời này, sẽ khiến ta tức giận sao?"

Giang Yến Lê ghé vào tai Tư Mặc Hàn nói cái gì đó.

Đương nhiên nói về nhược điểm của Tô Triệt, nhược điểm mà hắn sợ bị phát hiện nhất.

Tư Mặc Hàn nói:" Đây là sự thật?"

" Ta không biết người khác có làm được hay không, nhưng ta tin rằng nếu là ngươi, sẽ có 50% cơ hội."

Tư Mặc Hàn hoài nghi nhìn Giang Yến Lê, sau đó cười nói:" Được rồi, vậy nhìn xem lời ngươi nói có thể thành công hay không."

Tô Triệt đứng lên, nhìn Tư Mặc Hàn đang từ từ tới gần," Ngươi không được qua đây, nếu ngươi dám tiến lên một bước, ta sẽ tự sát!"

" Phốc, Tô Triệt, lời này ngươi còn không tin, ngươi nghĩ bọn ta sẽ tin sao?" Giang Yến Lê nói:" Nếu ngươi muốn chết, ngươi đã chết từ lâu rồi, tội gì phải ở chỗ này để bị người khác nhìn chằm chằm như vậy."

Tô Triệt lạnh lùng liếc nhìn Giang Yến Lê.

Giang Yến Lê chỉ hờ hững mà nhún vai.

Chưa kể, bị nhân vật chính nhìn kiểu này rất khó chịu, nhưng cậu vẫn cảm thấy nhân vật chính trước mặt rất ngầu., nhưng thực lực vẫn còn yếu. Nếu không có Tư Mặc Hàn ở đây, Giang Yến Lê không thể cảm nhận được điều này.