Chương 7: Độc dược

Thấy ánh mắt đối phương hiện lên một tầng xấu hổ kỳ lạ, nàng nhìn xuống ngực mình thì đột nhiên thấy miếng che ngực của mình đã tuột xuống, trông thê thảm vô cùng.

Vạt áo màu trắng đã bị kéo xuống vài phần, cặρ √υ" trắng như tuyết sắp lộ ra hoàn toàn, đầṳ ѵú hồng nộn hơi nổi lên, thật sự là mê người.

Nàng nghe thấy tiếng thở dồn dập của nam nhân đang phà vào ngực mình, sắc mặt đỏ lên nhanh chóng, lấy tay che chắn thân thể, nhấc chân lên muốn đá hắn văng ra.

“Người….Người!” Đỗ Thi Thi sống qua 25 năm lần đầu tiên bị một nam nhân xa lạ không quen biết nhìn thấy hết toàn bộ thế này, chuyện này…. Tuy nàng là phụ nữ thời hiện đại nhưng việc này cũng quá là phóng khoáng rồi.

May mà, thái tử đã nhanh chóng tách nàng ra, híp mắt thấy hai chân đang hướng hắn xả giận, cố ý nói “Rõ ràng là ngươi cố ý muốn lõα ɭồ khoe thân, sao giờ lại làm ra bộ dáng là lỗi của bổn cung?”

“Ngang ngược vô lý!”

“Phải không? Bổn cung không phải chỉ là vô tình nhìn thoáng qua vậy mà đã nói ra những lời mang thành kiến như vậy.”

“Người! Người ban nãy vừa hôn nô tỳ! Còn sờ eo nô tỳ nữa!” Đỗ Thi Thi nhìn thấy Trần Vu Tuyết tinh thần thoải mái, trò chuyện lưu loát khiến nàng tức chết được.

“Bổn cung là thấy tình hình vừa rồi nguy hiểm, nhưng mà cái hôn này…” hắn cố ý dừng lại một giây, ý tứ nhìn biểu cảm kinh ngạc trên mặt Đỗ Thi Thi, nhếch môi cười nói tiếp “Rất tốt!”

“Tốt cái gì!”

“Cho dù người là thái tử thì cũng không thể hành động tùy ý như vậy.”

Đỗ Thi Thi nâng chân đạp hắn ngã xuống sàn xe ngựa đang trải thảm, cỗ xe rung lên một trận.

Bọn họ như hai viên sỏi bị ném giữa không trung, lảo đảo cùng nhau ngã xuống.

“Ai da!” nàng đau đớn la lên, vốn muốn đạp ngã tên khó ưa kia, không ngờ rằng Trần Vu Tuyết té ngã xuống trước kéo theo nàng ngã trên người Trần Vu Tuyết.

“Au!!!” Trần Vu Tuyết bị nàng ngã đè lên đau đớn rêи ɾỉ, nhìn thấy hắn ta bị đè lên có phần thê thảm, giống như chỗ nào đó đang đau đớn vì bị đè vào có khi hỏng rồi.

Cả người Đỗ Thi Thi cứng đờ, nhanh chóng rụt tay lại, cảm thấy áy náy quyết định buông tha hắn.

Nhưng vào lúc này, Trần Vu Tuyết cười giảo hoạt, hắn duỗi tay đem Đỗ Thi Thi vẫn còn kinh ngạc ôm vào trong lòng, nhanh chóng xoay người đem thiếu nữ trong ngực đè xuống dưới thân, vén sợi tóc nàng lên đưa lên mũi ngửi, rồi áp vào tai cô từng hơi thở nhẹ nhàng thổi vào rồi hôn nhẹ nhàng “Ngươi không biết rằng nhân từ với người khác là đang tàn nhẫn với chính mình sao.”

“Ngươi, sao người lại lừa nô tì.” nàng nằm trong lòng hắn cố gắng giãy giụa, giống như một con vịt bị kẹt trong đầm lầy, dù biết rõ không thể giãy giụa thoát ra được nhưng vẫn cố gắng hết sức mình.

“Không, ta chỉ là cảm thấy hiện giờ ngươi rất đẹp mà thôi.” Trần Vu Tuyết đưa tay trái nâng cằm thon trắng của nàng lên, cố ý đem hơi thở nóng ấm phà nhẹ lên má nàng, mặt nàng nhanh chóng đỏ bừng, trái tim cũng đập bang bang không ngừng.

“Lừa đảo!” Đỗ Thi Thi chửi một tiếng, lại phát hiện ra áo khoác của mình bị người ta lột xuống dưới, lộ ra hai tay trắng nõn còn có vạt áo rộng thùng thình trước ngực cũng đang bị kéo xuống.

“Người….Người muốn làm gì!” Đỗ Thi Thi lo lắng, không ngừng khua tay, lúc nàng đang tức giận thì đã bị nam nhân huyết khí bừng bừng hung hãn mãnh liệt hôn xuống.

Đỗ Thi Thi còn mơ hồ cảm nhận được da thịt nóng bỏng của thái tử đang cọ sát dán chặt vào ngực mình, hắn động tình!

Đầu lưỡi của nam nhân ở trong miệng nàng tham lam mà liếʍ mυ"ŧ hết nước bọt của nàng, khiến nàng hô hấp không thông, hắn khẽ động, hai tay nhẹ nhàng kéo phần vải vướng víu trên ngực nàng xuống dưới eo.

Lập tức cặρ √υ" căng mẩy của nàng bật ra khẽ đung đưa núng nính, mê hoặc ánh mắt nam nhân.

Đôi mắt tím của Trần Vu Tuyết đã tối sầm lại, hai tay to lớn của hắn ở trên ngực nàng mà nắn bóp, dùng những đầu ngón tay thô ráp cọ sát vuốt ve hai đầṳ ѵú, xoa bóp nhịp nhàng dùng lòng bàn tay tham lam cố nắm hết ngực nàng trong tay, sau đó dùng sức đánh lên cặρ √υ" trắng mẩy, làm xuất hiện đầy những dấu tay đỏ ửng trên đó.

“Ưm…!’ Nàng không biết tại sao sự việc lại phát triển như thế này, sao lại bị hắn đè dưới thân rồi.

“Thi Thi, ngươi… thật to, so với hình ảnh trong xuân cung đồ còn lớn hơn rất nhiều.” hắn cũng không biết tại sao mình lại không kiềm chế chế được, nữ nhân trước mắt này cứ như độc dược.

Hai mắt hắn tràn đầy dục hỏa nhìn nàng chăm chú, đặc biệt là cặρ √υ" đầy đặn.

“A!”

Trần Vu Tuyết dù sao vẫn là một thiếu niên dù cắn chặt răng kìm nén nhiệt huyết dâng trào nhưng vẫn bị du͙© vọиɠ bản thân lấn át.