Chương 8: Thiếu đυ. 1

“Người…” Đỗ Thi Thi nghe hắn nói mấy câu dâʍ đãиɠ thì xấu hổ đỏ mặt, đẩy bàn tay hắn đang giày vò hai bầu ngực nàng xuống, lớn tiếng chửi ầm lên, “Đồ quỷ háo sắc, mau thả ta ra!”

“Ừm?”

Nhưng mà, con mồi khiến hắn thèm nhỏ dãi đã nằm trong tay, Trần Vu Tuyết làm sao có thể buông tha được chứ?

Hắn hừ nhẹ, nhếch miệng cười mà mân mê hai bầu dâʍ ѵậŧ kia trong tay, khi thì mềm nhẹ khi thì dùng sức mà tra tấn cặρ √υ" thiếu nữ, khiến nàng lửa giận đều hóa thành lửa dục.

“Bổn cung có nói là không đâu?” Đôi mắt mụ mị chớp chớp, nói giọng đùa giỡn. Bàn tay hắn xòe rộng ra mà gắt gao dán chặt trên làn da mềm mại của nàng, đưa lên đẩy xuống, lòng bàn tay hắn uyển chuyển cọ xát hai núʍ ѵú đã dựng đứng, mặc sức làm càn trên cơ thể đang run rẩy của nàng.

“Dù người có là Thái Tử… ưm… a, cũng không thể!” Đỗ Thi Thi bị nam nhân đè trên thảm lông mà chà đạp, nàng căn bản không có sức lực đẩy hắn ra. Trong lúc giãy dụa, áo ngoài của nàng đã bị cởi xuống đến eo. Nàng thở dốc bên dưới nam nhân, vặn vẹo thân thể trắng nõn. Hai cặp ngực vốn trắng như tuyết đang bị nam nhân trước mặt xoa nắn thành ửng hồng, dâʍ đãиɠ loang lổ nước dãi. Thậm chí đỉnh đầṳ ѵú và vùng nhũ thịt phì nộn xung quanh cũng bị hắn buông xuống cánh môi liếʍ mυ"ŧ liên tục, nước dãi chảy ra, phát ra tiếng vang chùn chụt.

Quá da^ʍ mĩ.

Nàng giờ thật là quá thiếu đυ..

Trần Vu Tuyết hai mắt âm trầm mà nhìn chằm chằm bộ dáng nàng khóc không ra nước mắt.

“A ~” đúng lúc này, hắn nâng cặp đùi non mịn trắng nõn của nàng lên, kéo tuột váy nàng ra. Đỗ Thi Thi hai tròng mắt mở to, phát hiện hai chân mình đang bị hắn tách ra hai bên, tất cả nơi riêng tư trên cơ thể thiếu nữ đều lộ ra không còn gì.

Sắc mặt thiếu nữ lập tức cứng đờ, nàng đây là lần đầu tiên để lộ vùng dưới cơ thể trước mặt một nam nhân.

Đối với Trần Vu Tuyết cũng là lần đầu tiên, tuy rằng sinh ra ở chốn cung đình loạn dục, hắn từ nhỏ liền đã hiểu lòng người hiểm ác. Ai cũng nói làm Thái Tử nên trời sinh tính phong lưu, nhưng phong lưu qua đi nếu không chịu trách nhiệm, chẳng lẽ lập tức vỗ vỗ mông liền chạy lấy người?

Mẫu hậu hắn giáo dục hắn rất tốt. Nếu không phải bất đắc dĩ, chắc chắn hắn sẽ không đem thân thể giao phó cho người khác.

Hắn nuốt một ngụm nước bọt, nhìn chằm chằm cặp môi âʍ ɦộ màu hồng nhạt được kẹp chặt giữa hai chân nàng một hồi lâu.

Đây chính là môi âʍ ɦộ của nữ nhân?

Thân thể nàng xao động, hai mảnh môi âʍ ɦộ đỏ loáng thoáng tiết ra một hai tia âm dịch trong suốt. Nam nhân thấy thế liền nhếch khóe miệng, vươn hai ngón tay tách hai mảnh môi âʍ ɦộ ra. “Òng ọc” một tiếng, từ tiểu huyệt ươn ướt, trước mắt tức khắc trào ra một dòng dâʍ ɖị©ɧ ngọt ngào.

“A… Đừng chạm vào!”

Ngón tay hắn có chút run rẩy mà đưa vào bên trong môi âʍ ɦộ nàng, bắt đầu đi sâu sờ soạng. Khi ngón tay nóng bỏng của hắn chạm vào bên trong, phần thịt hồng hào run rẩy co giật.

Hộŧ ɭε cũng sung huyết, đỏ bừng hết cả lên.

Lúc này hắn mới biết, thân thể thiếu nữ lại mẫn cảm đến vậy. Thế là hắn liền xấu xa búng vài cái vào hộŧ ɭε của nàng.

Nàng vặn vẹo thân thể, bị hắn đè ở dưới thân khıêυ khí©h, hạ thể lộ ra khiến nàng hổ thẹn, nàng bị hắn búng mà giật mình hét lên.

Đỗ Thi Thi rất nhanh đã bị nam nhân quấy loạn đến mất hết sức lực, lỗ nhỏ dường như cũng bị chơi đùa đến ẩm ướt nhớp nháp.

Cảm thấy dạo đầu như vậy đã đủ rồi, Trần Vu Tuyết lúc này mới lột quần mình xuống, xốc vạt áo lên, dươиɠ ѵậŧ căng cứng nổi đầy gân xanh không còn gì cản trở bật mạnh ra hơi đong đưa.