Chương 15

Quả nhiên, lông mày Tạ Thần khẽ nhúc nhích.

Tri Ly ánh mắt sáng lên, đang muốn tiếp tục cùng hắn đàm phán, liền thấy khóe môi hắn hiện lên một chút độ cong:

“Chờ ngươi chết rồi, bản tôn sẽ tự lục túi Càn Khôn của ngươi lấy chìa khóa.”

Biểu tình Tri Ly cứng đờ:

“Ta vừa rồi…… cái này cũng đem ra nói?”

“Ừm.”

“Tin tức…… quan trọng…… như vậy, thế mà ta…… đều nói hết?”

Tạ Thần: “Ừm.”

Tri Ly: “……” Nàng vì sao luôn quản không được cái mồm của mình!

Tạ Thần: Mỉm cười.

Tâm như tro tàn, ruột gan đứt từng khúc, vạn phần tuyệt vọng.

Tri Ly sống không còn gì luyến tiếc mà đối diện Tạ Thần:

“Tôn Thượng.”

Tạ Thần: “Nói.”

“Liệu có thể vì ta đã đánh thức ngài mà ban cho ta một cái chết không đau đớn?” Nàng hỏi.

Lúc này, đột nhiên Tạ Thần dường như lại thực dễ nói chuyện: “Có thể.”

Tri Ly hít sâu một hơi nhắm mắt lại, yên lặng chờ đợi trong cái chết trong truyền thuyết giáng xuống.

Một giây……

Hai giây……

Ba giây……

Không biết qua bao lâu, cái chết trong truyền thuyết vẫn không có ý định giáng xuống, nàng rốt cuộc nhịn không được lén hé mở một con mắt…

Nam nhân mới vừa rồi còn muốn đẩy nàng vào chỗ chết, giờ phút này đột nhiên cau mày, biểu tình cũng không tốt lắm.

“Tôn Thượng?” Nàng thử mở miệng.

Nam nhân không nói một lời, khuôn mặt tập trung vận chuyển linh lực.

Tri Ly nhận thấy được trong thân thể hắn tràn ra uy áp cùng linh lực to lớn. Nàng rối rắm một lúc, không biết nên hỏi han quan tâm hay ngồi im như thóc, cuối cùng lựa chọn vế thứ hai.

…… Kể cả câu chuyện cũ rích tu giả Luyện Khí vì tình mà dũng cảm nhảy xuống Vạn Ma Uyên cũng chẳng làm hắn cảm động, bây giờ có nói hai câu quan tâm đoán chừng cũng không cứu được mạng nàng.

Tri Ly thức thời câm miệng, cũng nỗ lực quý trọng khoảng thời gian còn sống cuối cùng của chính mình.

Bốn phía linh lực càng ngày càng nhiều, không hề có quy luật mà quanh quẩn xung quanh hai người, dần dần hình thành một cái xoáy nước thật lớn, trong lúc nhất thời thiên địa biến sắc cát bay đá chạy.

Tri Ly thân ở giữa xoáy nước, đột nhiên cảm thấy may mắn vì có Đồng Tâm tỏa trói lại cùng Tạ Thần, nếu không bốn phía linh lực đều đủ để đem nàng biến thành một cái sàng.

Tạ Thần đã đáp ứng cho nàng một cái chết thống khoái, nàng làm sao có thể biến thành một cái sàng được?

Tri Ly đang miên man suy nghĩ linh tinh, không gian nhỏ hẹp trên đỉnh đầu đã bắt đầu xuất hiện sấm sét ầm ầm từ phương xa ẩn ẩn truyền đến, giống hệt thú hoang điên cuồng gào rống, tiếp theo chính là vạn quỷ van khóc, mỗi một tiếng đều đinh tai nhức óc.