Chương 2

Càng suy nghĩ đến kết cục cuối cùng, Tần Như Nguyệt lại càng sợ hãi.

Không được!

Nàng không thể có kết cục như nguyên tác. Nhất định phải thay đổi vận mệnh, đi lêи đỉиɦ cao nhân sinh.

Tần Như Nguyệt âm thầm quyết tâm, cũng bắt đầu tính toán kế hoạch cho cuộc đời của mình. Thời điểm hiện tại cách thời gian gặp nữ chủ còn rất xa, trong thời gian này nàng có thể thay đổi hình tượng của nguyên chủ trong lòng người nhà, sau đó lại bắt đầu sự nghiệp điện ảnh như đời trước. Nàng không phải nguyên chủ, lại càng sẽ không ngu ngốc như nàng ta mà cố tình gây rắc rối cho vị đại lão nữ chủ kia. Vì vậy, cái kết trong nguyên thư không bao giờ lại xuất hiện trên người nàng.

Tần Như Nguyệt là người một khi đã nghĩ đến việc gì sẽ bắt tay vào làm ngay lập tức. Nàng không thích chờ đợi, cũng không thích kéo dài thêm nhiều thời gian. Vừa nghĩ đến việc thay đổi nhân sinh, nàng liền sẽ ngay lập tức triển khai kế hoạch. Tần Như Nguyệt đảo mắt một vòng quanh phòng, ánh mắt nàng dừng lại trên chiếc máy tính mới tinh đặt ở cái bàn nhỏ trong một góc trong phòng.

Trong lòng Tần Như Nguyệt cũng vì chiếc máy tính này mà hiện lên một tia kinh hỉ cùng khó hiểu

Không ngờ trong phòng bệnh cũng có máy tính a!

Nguyên chủ là người học tập ở mức trung bình, thành tích học tập nằm trong mức giỏi nhưng cũng không nổi bật.

Mà nơi này vì cái gì lại để sẵn máy tính?

Tần Như Nguyệt hơi khó hiểu một chút nhưng rất nhanh cũng liền bỏ qua một bên.

Mặc kệ vì sao lại có, chỉ cần có ích cho nàng là được.

Tần Như Nguyệt nhẹ nhàng bỏ cái chăn dày qua một bên, bước xuống giường bệnh, tay chân linh hoạt tiến đến chỗ mục tiêu định sẵn.

Cầm trên tay chiếc máy tính có vẻ hiện đại, trên mặt Tần Như Nguyệt không có vẻ gì là quá hài lòng. Nàng hơi hơi nhíu mi mở nguồn máy tính, kiểm tra một chút tính năng cùng cấu hình của máy, sự thất vọng càng lộ rõ hơn lúc nãy.

Nàng tưởng rằng thế giới tiểu thuyết cũng giống như thế giới thực, nhưng sự thật lại khiến nàng không thể tin được. Tần Như Nguyệt bây giờ mới hiểu vì sao nữ chủ lúc đầu lại chê bai cái trình độ khoa học ở nơi này. Nữ chủ vốn là đại lão thiên tài, từ ba trăm năm trước đại lão đã có những bước tiếp thu tri thức trước thời đại rất nhiều. Nói một cách chính xác, chính là hình tượng nhân vật mà tác giả xây dựng cho nữ chủ là lấy hình tượng một thiên tài ở tương lai đặt vào thế giới khi còn ở những thời kì trước.

Mặc dù thất vọng là vậy, nhưng việc cần làm vẫn phải làm.

Tần Như Nguyệt hai tay ôm máy tính vào ngực tiến đến giường nhỏ, nàng ngồi trên giường, đặt máy tính ở trên đùi bắt đầu dùng tốc độ cực nhanh gõ trên bàn phím.

Nàng đăng ký tài khoản trên một diễn đàn hacker, bắt đầu những bước đầu tiên cho sự nghiệp kiếm tiền của bản thân.

Đối với hoàn cảnh gia đình nguyên chủ, Tần Như Nguyệt không cần phải làm việc kiếm tiền cũng có thể thỏa sức ăn xài phung phi mười đời cũng không hết. Nhưng nàng lại không thích như vậy, đời trước nàng cũng là thiên kim hào môn thế gia, nàng hiểu được, ở cái xã hội này, chỉ có người thật cường đại mới có thể tồn tại. Cho dù là người xuất thân từ hào môn thế gia, gia đình có của ăn của để, cũng không thể so được với những đồng tiền do bản thân tự kiếm ra. Chỉ có tự mình làm ra tiền, thật nhiều tiền nàng mới đứng vững trên thế giới này, việc dùng tiền của gia đình càng làm giá trị bản thân nàng giảm bớt.

Nguyên chủ hiện tại chính là mang cái danh “con gái út Tần Gia”, nghe thôi cũng có thể biết được cái nhìn mà người ta nhìn vào nguyên chủ là thế nào. Nguyên chủ bây giờ cũng như một “chú chim hoàng yến” ngoài việc bị gia đình bao dưỡng nàng ta cũng không thể làm được cái gì. Người ngoài nghĩ nguyên chủ như một thiên kim phế vật, chỉ biết dựa vào thân phận thất tiểu thư Tần Gia mà sinh hoạt. Chỉ là, điều này họ dám nói ra sao? Đương nhiên là không thể! Người ta có câu, vuốt mặt phải nể mũi, khinh thường thì khinh thường, nhưng thân phận khó người chạm tới của nguyên chủ cũng khiến nhiều người khϊếp sợ.

Là một người từng tiếp xúc với xã hội của giới thượng lưu, Tần Như Nguyệt hiểu rõ quy luật cá lớn nuốt cá bé, vì vậy, nàng mới không có ngu ngốc như nguyên chủ, chuyện gì cũng lấy gia thế ra chống lưng.

Không phải nàng trù ẻo gia đình nguyên chủ, nhưng cuộc đời sẽ có những chuyện không ai biết trước được.

Như hiện tại vậy, nàng vô duyên vô cớ xuyên vào thế giới tiểu thuyết. Sự xuất hiện của nàng, chẳng phải là biến số của thế giới này sao? Chuyện như xuyên thư còn có thể xảy ra thì chuyện Tần Gia trong tương lai có sụp đỗ hay không cũng không thể nói trước được. Nhỡ đâu mười năm sau, Tần Gia sụp đỗ, nàng lấy cái gì để tiếp tục tồn tại trong xã hội này a.

Dù bình thường nàng quả thật có chút lười, nhưng việc liên quan đến tính mệnh đương nhiên phải được đặt lên hàng đầu.

Suy nghĩ miên mang một lúc, Tần Như Nguyệt tập trung lại vào công việc của mình. Nàng nhấp vào một cái nhiệm vụ cấp SSS được treo thưởng bằng những con số không kéo dài ở phía sau, đôi mắt Tần Như Nguyệt hiện lên những tia lấp lánh như ánh sao. Tần Như Nguyệt không có chần chừ mà trực tiếp nhập vào chữ “nhận” trên màn hình.