Chương 19

"Yến Chấp Mạch, mày – –" Yến Tổ Nghĩa hít sâu một hơi, biết cứ như vậy một câu cũng nói không xong, ông ta cố gắng đè cơn giận áp xuống, khuôn mặt già nua xấu xa, nghiêm nghị nói: "Chuyện lớn như kết hôn, sao con chưa từng thảo luận với chúng ta? Kết hôn với con trai thì thôi đi, sao lại chơi đùa với một đứa trẻ… Con lập tức ly hôn ngay bây giờ cho ba, nam nữ mới chính đáng, sinh con đẻ cái, là thiên kinh địa nghĩa! Đây là quy tắc do tổ tiên để lại, nếu con ở bên một người đàn ông, ai sẽ sinh ra đứa nhỏ cho gia đình chúng ta? Con có xứng đáng với tổ tiên của chúng ta không? Có xứng đáng với đất nước và xã hội này không? Nhanh chóng ly hôn cho ta, con gái nhà họ Dung năm nay vừa tròn 22 tuổi, vừa tốt nghiệp đại học, vẫn luôn quan tâm đến con, nhà họ Dung bây giờ đang phát triển rất tốt, so với nhà họ Tần mạnh hơn rất nhiều, con gái nhà họ Dung là học sinh đứng đầu ở một trường danh giá, hiền lành tao nhã, học rộng hiểu lý lẽ, so với người hiện tại này không biết tốt hơn bao nhiêu!"

Yến Chấp Mạch vô cảm nói: "Tôi không có con, cũng không cần con."

Yến Tổ Nghĩa nổi giận đùng đùng: "Chính mày tự nghe lời mình nói đi, còn ra thể thống gì nữa! Có người đàn ông nào không muốn có con? Nếu không, tao sinh mày ra làm gì? Nhìn anh mày xem, nó nghe lời thế nào, chị dâu mày có thể ở cùng anh trai mày, chính là do tao giới thiệu, nếu không, con cái sao lớn như vậy! Đây là điều duy nhất anh trai mày làm tao hài lòng, mày tự nhìn mình xem, đã 30 tuổi, đến một đứa con còn không có, sau này già ai lo phụng dưỡng cho mày? Nếu mày sớm nghe lời tao, thì bây giờ con cũng đã được 10 tuổi rồi! Hôm nay mày nhất định phải ly hôn cho tao!"

Yến Chấp Hải cứng đờ hơi cong thắt lưng, đầu cúi thấp không nhìn rõ biểu tình, nhưng bàn tay cầm đũa dùng sức đến mức nổi cả gân xanh, hơi run nhẹ.

Giản An Miên nghĩ thầm, đúng lúc thời gian trước vai chính công muốn ly hôn với cậu, bây giờ người cha cặn bã không đồng ý, xem ra cuộc hôn nhân này, không được đồng ý.

Tuy nhiên giây tiếp theo, Yến Chấp Mạch lại đặt bát đĩa xuống, trực tiếp đẩy ghế ra rồi đứng dậy, kéo Giản An Miên đang bí mật ăn dưa lên, lạnh nhạt liếc nhìn một đám người có nét mặt khác nhau, cười nhạo một tiếng, dùng đầu ngón tay gõ lên bàn, chậm rãi lạnh lùng nói từng chữ: "Hôm nay tôi nói lời này ở đây, cuộc hôn nhân này, tôi quyết định rồi!"

Giản An Miên: "...???"

Yến Tổ Nghĩa tức sùi bọt mép mà đứng lên, ngón tay run rẩy chỉ vào Yến Chấp Mạch, cả khuôn mặt một màu tím tái, hai mắt sắp lòi ra tới nơi: "Mày có ý gì? Mày không chịu ly hôn?"

Dưới ánh mắt ngơ ngác của Giản An Miên, Yến Chấp Mạch cưỡng ép đan xen mười ngón tay vào nhau, sau đó giơ tay hai người đang nắm lên, nhếch khóe miệng, cười khıêυ khí©h với Yến Tổ Nghĩa: "Đúng vậy, tôi sẽ không ly hôn! Tôi không những không ly hôn, mà cả đời này tôi chỉ nhận định em ấy!”

Giản An Miên: "..."

Cảm xúc của vai chính công đang kích động, tôi khuyên anh không nên nói quá nhiều, trong tiểu thuyết, chính do anh đã xác định được nhân vật chính trong cuộc đời mình, vì vậy cuộc sống của anh mới ngắn ngủi.

Còn nữa...... Chẳng phải cậu bị ngược đãi sao?

Giản An Miên choáng váng cả người.

Hướng cốt truyện này còn có thể bay xa hơn một chút sao?