Chương 38

Kể từ khi Diệp Nhiễm bước vào lớp 12/1, cô đã nhận được sự quan tâm từ mọi phía, từ hiệu trưởng, giáo viên cho đến bạn học, tất cả đều chú ý đến thành tích của Diệp Nhiễm.

Mọi người không khỏi đoán già đoán non, Diệp Nhiễm, học sinh được hiệu trưởng xem là thiên tài, sẽ thất bại thảm hại sau đó trở về lớp 11 hay đứng là vững ở lớp số 1 và thăng tiến trên mọi chặng đường?

Điều này đã trở thành một mục giải trí mà mọi người thảo luận riêng sau giờ học, và nó cũng tạo thêm một số niềm vui cho cuộc sống nhàm chán của học sinh lớp 12.

Đa số mọi người đều cho rằng Diệp Nhiễm khó ở lại, bởi theo quan sát của họ, Diệp Nhiễm không học hành chăm chỉ, hiếm khi khi làm bài tập, khi lên lớp cũng không chăm chú nghe giảng, chỉ cầm lấy cuốn sách và tự mình lật qua lật lại- cũng chỉ là lật mà thôi.

Ngược lại, Diệp Trác mỗi ngày đều cúi đầu chăm chỉ học tập, có đôi khi tan học không về nhà, còn ở lại xin ý kiến của giáo viên.

Chủ nhiệm lớp 12/1 nhìn thấy cảnh này, khá lo lắng hỏi: “Nếu Diệp Nhiễm làm bài thi không tốt, bị trả trở về, đến lúc nó ai đi nói lời này? Hay là em ấy tự mình chủ động quay về?”

Giáo viên chủ nhiệm khó xử đi tìm hiệu trưởng, hiệu trưởng nghe tình hình này cũng có chút nghi hoặc nhưng vẫn khuyên chủ nhiệm: “Cố chờ xem, xem thử thành tích kiểm tra của Diệp Nhiễm đã.”

Kỳ thi giữa kỳ cuối cùng cũng đến. Bởi vì bọn họ đã hoàn thành khóa học ở lớp 10 và 11, lớp 12 chủ yếu tiến hành ôn tập, vì vậy kỳ thi cuối kỳ này thực sự là một sự mô phỏng của kỳ thi tuyển sinh đại học.

Chủ nhiệm lớp 12/1 đích thân coi thi, hiệu trưởng cũng nhiều lần đến phòng thi để kiểm tra tình hình.

Tất cả họ đều đang chờ đợi kết quả của học sinh đặc biệt Diệp Nhiễm này, tất nhiên họ cũng muốn xem, cô thi như thế nào, phải chăng thật sự có một số thủ đoạn đặc biệt.

Nhưng mà không có, Diệp Nhiễm chỉ yên lặng ngồi ở đó cúi đầu làm đề, rất chuyên tâm, nhắm mắt làm ngơ trước những lần qua lại của họ.

Thầy hiệu trưởng thở phào nhẹ nhõm, ông ấy bây giờ đã chắc chắn, Diệp Nhiễm là một học sinh thiên tài, có vẻ như em ấy thực sự thích hợp để thi vào một trường đại học danh tiếng, nói không chừng còn giành được thứ bật tốt và mang về vinh quang cho trường.



Chủ nhiệm có chút lo lắng, nóng lòng chờ đợi kết quả của kỳ thi giữa kỳ này.

Sau bao ngày chịu đựng, cuối cùng cũng đến ngày có kết quả, hôm nay cũng là ngày nhà trường tổ chức họp phụ huynh học sinh, phụ huynh đang đợi trong phòng họp của tòa nhà hành chính, nơi giáo viên chủ nhiệm phát điểm.

Chủ nhiệm liếc nhìn phiếu điểm trước, sau đó nở nụ cười mãn nguyện.

Bà vẫn luôn lo lắng Diệp Nhiễm thi không tốt, chẳng phải tất cả sự chiếu cố mà bản thân dành cho Diệp Nhiễm trước đây đều vô ích sao? Hơn nữa còn sẽ bị các giáo viên khác và học sinh cười thầm.

Bây giờ thì tốt rồi, cuối cùng có thể thở phào nhẹ nhõm rồi.

Bà là người đầu tiên gửi phiếu báo điểm của Diệp Nhiễm: "Diệp Nhiễm đứng đầu lớp 1, tổng điểm là 536."

Mặc dù kết quả này có chút chênh lệch so với số điểm 599 trước đó của Diệp Nhiễm, nhưng đây là kỳ thi giữa kỳ của lớp 12, đây còn là một câu hỏi mô phỏng cho kỳ thi tuyển sinh đại học nữa!

Có thể thi được thành tích này, Chỉ cần Diệp Nhiễm tiếp tục cố gắng, gần như chắc chắn có thể thi vào một trường đại học tốt trong tương lai.

Chủ nhiệm hài lòng, bà cảm thấy có thêm một Diệp Nhiễm, một tài liệu tốt cho kỳ thi tuyển sinh đại học, có nghĩa là thành tích giảng dạy trong tương lai của bà sẽ thêm phần xuất sắc.

Bà mỉm cười nhìn Diệp Nhiễm: “Diệp Nhiễm, tiếp tục cố gắng, các bạn học sinh nên học hỏi Diệp Nhiễm.”

Ánh mắt của mọi người đổ dồn về phía Diệp Nhiễm, với sự ghen tị, ngưỡng mộ, còn có không thể giải thích được.



Diệp Nhiễm thực sự là một sự tồn tại kỳ diệu, cũng chưa bao giờ thấy cậu ta làm việc chăm chỉ, làm sao cậu ta có thể học giỏi như vậy.

Mà ngồi phía sau Diệp Nhiễm là Diệp Trác đang hồi hộp chờ đợi kết quả của mình.

Diệp Nhiễm thi được 536 điểm, vậy mà lại đứng đầu, còn mình thì sao? Mình có lẽ nào đứng thứ hai?

Sau khi cô ta thi xong, cảm thấy bản thân thi có lẽ vẫn ổn, chắc hẳn là hơn năm trăm điểm, chỉ là không biết cách Diệp Nhiễm bao nhiêu điểm.

Cô nắm chặt tay, trong lòng nghĩ có lẽ chỉ là chuyện cách một vài điểm thôi, bản thân chăm chỉ một chút, sẽ có lúc vượt qua được Diệp Nhiễm thôi.

Đang nghĩ ngợi thì điểm của cô được đưa đến, cô vội vàng xem, bạn cùng bàn cũng nhìn qua.

Kết quả vừa nhìn xuống, cô đã ngây người.

Cô vậy mà chỉ thi được 478 điểm, xếp thứ 73 toàn khối.

Thành tích này là chưa từng có đối với cô, khuôn mặt cô đột nhiên trở nên đỏ bừng.

Từ vị trí đứng đầu toàn khối đột ngột rơi xuống vị trí 73, đây là cảm thụ gì?

Khi các học sinh trong lớp nghe nói rằng Diệp Trác chỉ thi đạt được thứ hạng này, họ rõ ràng rất ngạc nhiên, tất cả đều nhìn cô ta như thể họ đang xem một vở kịch.

Hai chị em cùng cha khác mẹ, học cùng một lớp, một người bỗng nhiên trở thành người đứng đầu được thầy cô yêu thích, người còn lại thì rơi thảm như vậy, cũng đủ để mọi người thảo luận riêng một hồi.