Chương 5

Chưa kịp để em nói hết câu thì… “Bốp”… Cái đệch, chưa kịp chuẩn bị thì nó tặng em một phát đấm vào mặt, thêm một quả lên gối vào bụng rồi bồi thêm một phát củi trỏ vào lưng… Đờ mờ, từ bé đến lớn đây là lần đầu tiên em bị úp, đang nóng máu, em với được chai coca thủy tinh, ném vào đầu thằng bé thì nó né được, thế là “bốp” chai coca bay thẳng vô đầu thằng đàn em đứng sau nó. Ngay sau đấy em bị chúng nó quây lại đập luôn, Đang đập nhau hăng thì nghe tiếng bảo vệ.

Bảo vệ: Chúng mày làm cái gì đấy?

Thấy có người nên chúng nó cũng chuồn luôn. Không quên quay lại đe dọa em.

Thằng đại ca: Mày cẩn thận đấy.

Chúng nó đi hết rồi, em mới để ý quần, áo mình như đi làm đồng về ấy. Đã thế lại còn đau hết cả người. Mà quái lạ, chỗ này khuất cổng trường thì làm sao bảo vệ thấy được nhỉ? Nhìn lại thì thấy thằng Hiếu, chắc nó thấy mình bị úp nên gọi người đến cứu. Phủi qua loa quần, áo rồi em ra lấy xe đi về.

Em: Cảm ơn mày nha cờ hó.

Hiếu: Cảm ơn gì cơ?

Em: Thì nhờ mày gọi bảo vệ không là tao vô viện rồi, làm gì còn đi được về.

Hiếu: Ôi dào, mày đi mà cảm ơn cái em xinh tươi dưới căn tin ấy?

Em: Hả, em nào? Mà sao lại phải cảm ơn nó?

#playerDailymotion {width: 520px; float: right; padding-left: 10px; margin-right: -10px;}

Thấy cái mặt ngu ngơ của em thì thằng Hiếu nó cười cười rồi kể lại cho em, nó kể đến đâu em lại ngu ra đến đấy, gật đầu lia lịa. Sự việc là thế này: Lúc em bị thằng kia chặn xe lại thì đúng lúc thằng Hiếu đi ra, biết có chuyện nên nó đi theo. Rồi lúc em bị úp thằng Hiếu nó chuẩn bị nhảy vào thì nghe tiếng bảo vệ, quay lại thì nó thấy Trang với ông bảo vệ đi ra.

Em: Nhưng tao có thấy Trang đâu? Có mỗi ông bảo vệ thôi mà?

Hiếu: Lúc đấy mày đang nằm sấp thì thấy éo gì, lúc mày đứng dậy được thì em nó về từ đời rồi.

Em: Oh, mà sao lúc tao bị chặn mày éo nhảy vào luôn hả cờ hó.

Hiếu: Tao ngu gì nhảy vô, ăn đập thay mày à?

Định mệnh, đang cảm kích trong lòng vì được nó cứu nguy, ai ngờ nó lại troll em luôn.

Em: Đù, thằng cờ hó, cút ngay.

Hiếu: Chào đệ, anh về – Nói xong nó phi xe thẳng về nhà.

Về đến nhà, cất ba lô, thay quần áo em mới thấy đau nhức hết người các bác ợ. Đau quá éo làm được gì nên lau vết thương qua loa là em tót đi ngủ luôn. Chiều tối dậy vẫn đau nên chạy ra siêu thị gần nha mua mấy gói bim bim, sting ăn tạm.