Chương 8: Dùng ngón tay thăm dò

Hạ Thời Tự đứng sau lưng cô, đọc được chữ viết trên tấm thẻ, hỏi tiếp: "Cô Nguyễn Đường, cô chọn cái gì?"

Nguyễn Đường ho nhẹ một tiếng, buông tấm thẻ trong tay xuống, "Cái thứ nhất."

Nếu như CP với người khác, nhìn nhau 30 giây là thước đo lớn nhất mà cô có thể chấp nhận.

Nhưng với Hạ Thời Tự, kỳ thật cả ba loại đều có thể. Cô cũng không bài xích hôn hôn ôm ấp với anh.

Nhưng đây là trong chương trình, huống chi Hạ Thời Tự có nhiều fan nữ như vậy, cô không dám công khai gây rối.

"Lên giường đi."

Lời này nghe có vẻ mập mờ, Nguyễn Đường sửng sốt, bên tai ửng đỏ.

"Làm xong nhiệm vụ thì ngủ ngon."

Mặt Nguyễn Đường càng đỏ hơn.

Cô chậm rãi lên giường, ngồi đối diện với Hạ Thời Tự.

Cô nhìn chằm chằm vào mắt anh, rất nhanh chìm vào bên trong.

Hai năm không gặp, Hạ Thời Tự hình như càng đẹp trai hơn. Đôi mắt kia vẫn trong suốt như trước, cũng không bị vấy bẩn.

Cô không đếm giây, cũng không biết thời gian đã tới hay chưa.

Vẫn là nhờ Hạ Thời Tự nhắc nhở cô mới phát hiện đã kết thúc.

Người đàn ông kéo chăn, chia cho cô một nửa.

"Ngủ ngon."

Nguyễn Đường nói chúc ngủ ngon, lúc nghiêng người bất ngờ bị vấp chân, thân thể không thể khống chế nghiêng về một phía.

Đầu cô đập vào chân Hạ Thời Tự, bị đυ.ng hơi đau.

Nguyễn Đường chống giường, muốn mượn lực ngồi dậy. Nhưng mà cô ấn ấn, phát hiện giường hình như cứng hơn cô tưởng tượng?

Tầm mắt nhìn theo hướng cánh tay chạm tới, Nguyễn Đường nhìn thấy bàn tay mình vắt lên hông người đàn ông.

Ngón tay cô vừa vặn nắm lấy chỗ lồi của anh, lòng bàn tay đặt ở phía dưới, tư thế vô cùng mập mờ.

Cực kỳ giống câu dẫn.

Nguyễn Đường quay đầu lại, thấy anh quay phim đang quay, nghĩ thầm Hạ Thời Tự sẽ không nổi giận trước ống kính, nhỏ giọng nói: "Thầy Hạ, có thể phiền anh đỡ tôi dậy được không?"

Hạ Thời Tự ôm eo cô, nhấc cô lên.

Nguyễn Đường ngồi thẳng dựa vào đầu giường, tay cô đặt trước ngực, thở phào nhẹ nhõm.

Bỗng dưng, đùi nóng lên một trận.

Cô cảm giác được ngón tay người đàn ông đang thò vào dưới váy của cô, dọc theo chân đi lên.

Đi thẳng lên trên cùng.

Nguyễn Đường nuốt nước miếng, khẩn trương nhìn về phía Hạ Thời Tự: "Thầy Hạ, thầy Hạ."

Hạ Thời Tự thờ ơ nhìn cô, cười với cô, "Cô Nguyễn."

"Hôm nay lần đầu gặp mặt, nếu như tôi có chỗ nào biểu hiện không tốt—"

"Sau này xin chỉ giáo nhiều, tôi sẽ sửa."

Anh vừa nói vừa xoa giữa hai chân cô, ngón tay có chút như có như không, thử thăm dò bên cạnh qυầи ɭóŧ của cô.

Nguyễn Đường không khống chế được mà quỳ gối, kẹp chặt lấy chân.

Nhưng cô vừa động, vừa vặn kéo tay người đàn ông qua.

Đầu ngón tay anh lập tức đâm vào khe hoa của cô.