Chương 8.2: Ám dạ người đưa tin tức

“Nói cho ngươi cũng không sao.”

Vân Hoài Chi vốn là thất công tử bạch long của hải tộc, từ nhỏ thiên tư hơn người, học thức, phẩm hạnh và vũ lực ở trước mặt huynh đệ tỷ muội khác trổ hết tài năng, phụ thân hắn là Long Vương rất thưởng thức, một lòng muốn truyền hải tộc vương vị cho hắn.

Nề hà Vân Hoài Chi không có suy nghĩ tranh quyền đoạt thế, một lòng tất cả đều là dược dược thảo thảo, Long Vương dưới sự tức giận đuổi hắn ra hải vực, Vân Hoài Chi chỉ có thể ở trên đất bằng sinh hoạt, hắn vẫn luôn lưu lạc, đồng thời cũng dùng y thuật hơn người của mình chữa bệnh giúp người khác.

Dưới cơ duyên xảo hợp kết làm bạn tốt cùng hùng sư Lục Cẩn Dịch, Vân Hoài Chi liền ở Sư Thành, cung cấp dược thảo cho bình dân bá tánh, chữa thương chữa bệnh.

Tô Tiểu Vân nghe xong một lúc lâu, chất phác gật gật đầu. Không nghĩ tới Vân Hoài Chi chân thân là bạch long, đây cũng rất phù hợp bề ngoài tiên khí phiêu phiêu của hắn.

“Vậy còn Lục Cẩn Dịch, hắn có thân phận gì?”

“Hắn à, ngươi cần phải tự tìm hiểu.” Vân Hoài Chi không đợi Tô Tiểu Vân phản ứng lại, tiếp tục nói, “Tô cô nương, ra ngoài uống ly trà đi.”

Quần áo Vân Hoài Chi cũng đều phiêu phiêu dật dật, không buộc không thả, hơi hơi phất phơ, thân ảnh treo giữa không trung, tựa như thần minh giáng thế. Trên da thịt hắn ẩn ẩn có ánh sáng di chuyển, trong ánh mắt chớp động như ánh sáng lưu ly.

Tô Tiểu Vân xem đến ngốc ngốc, chỉ có thể hơi giật mình đi theo Vân Hoài Chi ra phòng, Vân Hoài Chi nhẹ cầm một chén trà nhỏ, động tác nói không nên lời ưu nhã, hắn nhẹ nhàng rót nước trà, bên trong bốc lên nhàn nhạt khói trắng, lại nhẹ uống một ngụm, chậm rãi nhấm nháp hương vị của trà.

Tô Tiểu Vân nuốt nước miếng, nàng chỉ hy vọng mình chính là ly trà trong tay Vân Hoài Chi!

Không được, cũng không thể bị sắc đẹp mê hoặc đi lầm đường. Tô Tiểu Vân di dời tầm mắt khỏi người Vân Hoài Chi, tuần tra bốn phía nhà gỗ một vòng, mới phát hiện Lục Cẩn Dịch đang ngồi ở bên cạnh ghế dựa mình, chỉ là hắn nhắm mắt lại, một bộ dáng đang ngủ trong giấc mơ.

“Trong thân thể Cẩn Dịch còn có chút độc tố, ta cho hắn uống canh thuốc, hắn liền nghỉ ngơi.” Vân Hoài Chi ở bên cạnh giải thích.

Tô Tiểu Vân cau mày, nhìn khuôn mặt thuận theo khi ngủ say của Lục Cẩn Dịch, người này trong cơ thể độc tố còn không tiêu hết, buổi chiều lại có thể long tinh mãnh hổ như vậy, nàng yên lặng mà hướng Lục Cẩn Dịch giơ ngón tay cái lên.