Chương 10.1: Bị cưỡng chế trên tường thao đến cao trào

Hôm sau.

Bình minh, ánh sáng mặt trời mới mọc, phố nhỏ được nắng sớm nhu hoà bao phủ, cây xanh bên đường rũ xuống, nhu thuận đón nhận ánh nắng.

Vốn là buổi sáng yên tĩnh, lại bị tiếng đập cửa dồn dập phá hỏng, Tô Tiểu Vân ngáp một cái rồi tỉnh lại, phát hiện eo mình có chút nặng, tựa như có thứ gì đó đè ở bên trên, nàng hoảng sợ, kết quả phát hiện là cánh tay Lục Cẩn Dịch, mà bàn tay hắn đã tiến vào bên trong cổ áo mở rộng của nàng.

Ở trong ánh mắt kinh ngạc của Tô Tiểu Vân, Lục Cẩn Dịch còn đang say giấc ngủ nhưng bàn tay to vẫn bóp bộ ngực sữa của nàng, đầu ngón tay nhẹ nhàng cọ qua đầṳ ѵú, khiến cho làn da Tô Tiểu Vân run rẩy một trận.

Hắn sao có thể coi như việc ngủ chung với nàng là lẽ thường tình như vậy, Tô Tiểu Vân thiếu chút nữa đã cầm gối hung hăng đập vào mặt Lục Cẩn Dịch, nhưng lại bận tâm đến khả năng hắn sẽ trả thù nàng, ngẫm lại vẫn là thôi.

Tiếng đập cửa bên ngoài dường như đã dừng, chắc là Vân Hoài Chi đã nhìn thấy người đến.

Tô Tiểu Vân cảm thấy kỳ quái, đêm qua chỉ có một mũi tên bay đến, Lục Cẩn Dịch có thể đủ nhanh chóng mà tỉnh lại từ trong mộng, sao tiếng đập cửa buổi sáng hôm nay lớn như vậy lại không thể đánh thức hắn?

Tô Tiểu Vân thật cẩn thận lấy cánh tay Lục Cẩn Dịch ra, lại cầm gối bỏ vào trong lòng ngực hắn, quả nhiên hắn lập tức liền ôm lấy cái gối kia, khuôn mặt đều đã giãn ra.

Hừ, thật dễ lừa.

Tô Tiểu Vân bò dậy từ trên giường, sửa sang dung nhan một chút rồi đẩy cửa đi ra ngoài, phát hiện phòng ngoài trừ bỏ Vân Hoài Chi, còn có một người phụ nhân trong sư tộc, đằng sau lớp quần áo còn vươn ra một cái đuôi, bà ấy khóc đến rối tinh rối mù, bên khóc bên nói, “Vân dược sư, sáng sớm tinh mơ tướng công ta lên núi đốn củi, vô tình ngã gãy chân, ngươi nhất định phải cứu ông ấy.”

Mà trên sàn nhà một nam nhân trung niên với hai chân máu tươi đầm đìa, chỗ đầu gối bên chân trái còn vặn thành hình dạng quỷ dị mà người bình thường không thể làm được, sắc mặt ông ta tái nhợt, hiển nhiên là mất máu quá nhiều.

“Đại nương, ngươi đừng hoảng loạn, ta sẽ bó xương giúp ông ấy.” Vân Hoài Chi trấn an phụ nhân trung niên rồi bắt đầu chữa thương giúp nam nhân.

Tô Tiểu Vân lập tức tiến lên hỏi Vân Hoài Chi có việc gì cần nàng giúp hay không, Vân Hoài Chi chỉ cười cười nói, “Ta làm là được rồi.”