Chương 10.2: Bị cưỡng chế trên tường thao đến cao trào

Tô Tiểu Vân thấy mình không thể hỗ trợ gì, chỉ có thể khô cằn nhìn động tác thuần thục của Vân Hoài Chi đã có chút uể oải mà quay đầu, không nghĩ tới vừa lúc nhìn thấy Lục Cẩn Dịch đã tỉnh lại dựa vào trên khung cửa, chỉ mặc có áo trong, ánh mắt có chút mờ mịt nhìn phòng ngoài.

Giống như ý thức được cái gì, nhanh chóng xoay người về phòng, Tô Tiểu Vân tò mò đi vào theo , “Ngươi trốn tránh làm gì?”

Sâu ngủ trong não Lục Cẩn Dịch tựa hồ đã chạy hết, hắn nhìn chằm chằm Tô Tiểu Vân một lúc lâu, chờ khi Tô Tiểu Vân bị nhìn đến lông tơ sắp dựng thẳng lên mới từ từ nói, “Hôm nay ta đưa ngươi đi chợ.”

Tô Tiểu Vân nghe thấy cái tin tức này, lập tức nhảy nhót, “Thật vậy chăng? A ha ha ha ta đã sớm muốn đi ra bên ngoài xem! Từ từ…… Không đúng!”

Tô Tiểu Vân có chút hồ nghi nhìn Lục Cẩn Dịch, ở trong lòng nàng, Lục Cẩn Dịch cũng không phải là cái nhân vật lương thiện gì, hắn sao có thể đưa nàng đi chợ mà không có nguyên do.

Lục Cẩn Dịch nhìn ra suy nghĩ trong lòng Tô Tiểu Vân, liền nói: “Đưa ngươi đi đặt mua mấy bộ xiêm y.”

……

Kết quả là, Tô Tiểu Vân thật sự đi theo Lục Cẩn Dịch đến chợ.

Thượng nhân, ngựa xe sôi nổi, chợ phá lệ náo nhiệt.

Không nghĩ tới trong thế giới thú nhân này, cũng có thuần động vật. Dựa theo lời nói của Lục Cẩn Dịch thì là, những cái động vật đó hoàn toàn không có linh lực để có thể tiến hóa thành hình người, cho nên cả đời chỉ có thể cả đời bảo trì hình thú, bị làm nô dịch cho người có linh lực càng cao.

Mà rất nhiều thú loại có thể tiến hoá thành hình người cũng không có quá nhiều linh lực, miễn miễn cưỡng cưỡng bảo trì hình người đã là cực hạn càng đừng nói có thể dùng linh lực để hưởng lạc, mà những bình dân trong chợ hiển nhiên không có quá nhiều linh lực.

Tô Tiểu Vân còn mặc trang phục nam nhân màu xám nhạt, thoạt nhìn cũng chỉ như là cái thiếu niên thấp bé, rốt cuộc thú nữ cũng không quá cao lớn.

Mà Lục Cẩn Dịch đi ở đầu, cực kỳ hấp dẫn ánh mắt người xung quanh, không chỉ bởi vì thân hình hắn cao lớn cường tráng, khí vũ hiên ngang, càng là vì mặt nạ bảo hộ màu trắng bằng khăn tay trên mặt hắn.

Tô Tiểu Vân hỏi Lục Cẩn Dịch vì sao phải làm như vậy, Lục Cẩn Dịch chỉ kêu nàng câm miệng.

Tô Tiểu Vân hầm hừ hai tiếng, Lục Cẩn Dịch nếu là không muốn để cho người khác nhìn thấy khuôn mặt hắn, hoá trang điệu thấp là được. Nề hà người này còn cố tình mặc một bộ quần áo trắng thêu chỉ vàng nhạt, trước mặt ập vào quý khí, ở trong đám người cực kỳ sáng chói.